Văn tự sự Cây bằng lăng
Hướng dẫn
Nếu chúng ta chịu khó để ý sẽ nhận ra mùa nào cũng có hoa nở. Không phải chỉ mùa xuân mới có. Mùa xuân chỉ hơn một chút. Mùa xuân nhiều hoa nở hơn các mùa khác. Ai nói mơ hồ chỉ có hoa nở mùa xuân là không đúng.
Hoa phượng, hoa ô môi đỏ rực suốt mùa hạ. Hoa bằng lăng báo tin mùa xuân đã hết, bắt đầu những ngày trời nắng. Cây bằng lăng buông từng chuỗi hoa. Tôi thích màu tím hoa bằng lăng.
Thế mà phố tôi chẳng được một bóng cây. Hai bên hè đường chỉ những mái nhà, những bức tường so le. Những hàm răng khập khểnh nhe ra thụt vào hằm hè. Chẳng doạ được ai đâu! Chỉ có chán ghê!.
Chúng tôi phải đi nhìn cây và xem các mùa hoa nở ở những phốkhác.
Một ngày kia, tôi đi học về, trông vào phố mình. Bỗng thấy cứ cách quãng lại nhô lên một cây con non. Cây con như những nhánh măng trúc măng hộp vút lên trời.
Đến gần xem cây gì.
– A, cây bằng lăng!
Có một đội công nhân trồng cây, buổi sáng đã trồng bằng lăng vào phốtôi.
Cây bằng lăng non, cao cao, phất phơ một bum lá. Rồi mà xem, cây bằng lăng phố ta sắp sùm xòa ra. Khi mùa hạ tới, cây chi chít những chùm hoa tím. Con ong, con tò vò, con ve sầu, con cánh quít, cả đàn bướmnhung nhăng kia, tha hồ nhởn nhơ vào đây, cây bằng lăng phố ta đep đến thếđấy.
Những cây bằng lăng cao dần. Rồi bằng lăng mọc cành ngang từng cành sum suê, thâm thấp. Đã ra dáng cây đã nhớn rồi.
Mong cho những cây bằng lăng mau lớn. Chúng tôi mừng lắm. Chúng tôi cũng sốt ruột lắm. Phải có trò chơi gì với bằng lăng chứ. Ởchỗ nào, lúc nào chúng tôi cũng cố nghĩ ra mọi cách để nghịch, ởmột hẻm tường, đã có đứa đứng núi chơi bịt mắt bắt dê, chơi hú òa lúc chập tôi. Chỉ một tàu lá chuối, một cái mo cau, thế là cả lũ đã có thể choạng chân nối đuôi, cưỡi ngựa nhong nhong…
Cây bằng lăng này sắp lớn rồi, ngon mắt lắm. Phải biết chơi với chúng chứ. Chẳng cần đợi đến mùa hoa, nhặt hoa bằng lăng làm đồ hàng, làm cửa hàng bán phở, bán bách hoá, khôi thứ. U, tha hồ trèo lên cây ngồi giữa chạc đôi, chạc ba. Trên đầu, tán lá làm ô che. Ngồi đọc bài, ngồi ngủ. Lại có thể ngồi rình bắt những con cánh cam xè xè bay đến. ồ, rất nhiều thứ chơi được với bằng lăng. Nhưng bằng lăng phốtôi còn non chưa có hoa và bây giờ bằng lăng chưa có chạc vững để chúng tôi trèo lên.
Vẫn có thểchơi với bằng lăng được chứ, phải tìm ra trò chơi với bằng lăng. Ai có trò chơi kéo co hai đứa ngoằng tay vào nhau, rồi kéo. Đứa thua thì cánh tay oải ra. Đấy, chúng tôi nghỉ cách thử sức với cây bằng lăng đương lớn bổng lên. Xem các cậu có khỏe không. Vui với nhau mà.
Thế là, cứ đi đâu về qua cầy bằng lăng, chúng tôi lại xúm nhau vít cây xuống, vít thật mạnh, bắt chỏm ngọn cây uốn dẻo xuống tận mặt đất. Rồi buông cho cây vút lên, vù một cái, như cánh nỏ bật. Khỏe dấy, hoan hô bằng lăng! Khốn khổ, cây bằng lăng nào chúng tôi cũng chơi thử sức thế. Suốt ngày, có khi cả buổi tối, những cây bằng lăng bị bắt buộc vi vút lên.
Chẳng mấy hôm mà những cây bằng lăng đều phờ phạc, lử khử. Cây nào cũng bị lỏng gốc. Cây lắc lư, lảo đảo, chóng mặt héo lá.
Vậy mà chúng tôi cứ cười hè hè. A. Khỏe đấy! khỏe đấy! Trong khi đó, hàng cây trơ trụi như những chiếc que cắm xuống đất. Chúng tôi biết thế, mà chúng tôi chẳng để ý. Chúng tôi chỉ biết nghịch tinh, nghịch ác. Không thương xót cái cây bị thương. Chúng tôi ác quá. Những cây bằng lăng tốt tươi mà chúng tôi hằng mong đợi, có thể chết, sắp chết.
Mùa xuân đã tới.
Các bạn ai để ý một chút. Bốn mùa có hoa nở, bốn mùa cũng có nhiều thứ mưa khác nhau. Mưa rào mùa hạ. Mưa ngâu, mưa dầm mùa thu mùa đông. Mùa xuân mưa phùn, mưa bụi.
Mùa xuân tới rồi. Ngoài kia đương mưa phùn.
Vòm trời âm u, cả đến mãnh trời trên đầu tường cũng không nhìn thấy. Không phải tại sương mù ngoài hồ tỏa vào. Đây là mưa bụi, hạtmưa từng làn lăng quăng li ti đậu trên áo trên tóc. Phủi nhẹ một cái, rơi đâu mất. Mưa dây, mưa rợ, mưa phơi phới như rắc phân mù mịt.
Mưa phùn đem mùa xuân đến. Mưa phùn khiến những chân mạ gieo muộn này xanh lá mạ. Dây khoai, dây cà chua rườm rà xanh rợn các trảng ruộng cao. Mầm cây sao, cây nhội, cây bày hai bên đường nảy lộc. Mỗi hôm trông thấy mỗi khác.
Những cầy bằng lăng trơ trụi, lẻo khẻo, thiểu não như cái cọc cắm. Thế mà mưa phùn đã làm cho các đầu cành bằng lăng nhú mầm. Mưa bụi đọng lại thành những bọng nước bọc trắng ngần như thủy tinh. Trên cành ngang, những hạt mưa thành dây chuỗi hạt trai lóng lánh, ởbúi cỏ dưới gốc, ô mạng nhện bám mưa bụi, như được choàng mảng voan trắng. Những cây bằng lăng mùa hạ ốm yếu lại nhú lộc,vầng lộc non nảy ra. Mưa bụi ấm áp. Cái cây được cho uống thuốc.
Đàn chim vành khuyên bay trong mưa bụi.
Thoắt nghe tiếng hót thoáng qua, anh ánh trong mưa.
Rồi đàn chim vụt đậu xuống hàng cây bằng lăng non. Những con chim mỏi cánh xuống nghỉ chân? Tiếng chim lích chích trên cành. Không, không, chúng em đi làm, nắng sớm chúng em đi làm đây, không phải nghỉ chân đâu.
Mưa bụi cho cây nảy mầm. Nhưng mưa bụi cũng dễ khiến cây sinh bệnh. Con sâu nghe mùa xuân tới vội vã đi kiếm cái ăn. Mùa lá nở, nhiều lá non lắm. Con sâu đo tìm đục thân, con sâu mỡ làm tổ ăn lá.
Nhưng đã có con sáo mỏ ngà dậu trên lưng trâu, bắt ruồi, bắt ve cho trâu, con chim vành khuyên nhặt sâu chữa ghẻ lở cho cây.
Từ hôm ấy, chúng tôi chẳng đứa nào dám nghịch ngợm đến cây bằng lăng. Lại còn đóng cọc, chăng dây thép quanh mỗi gốc. Làm cho con chó không vào ghếch cẳng lên đái vào gốc cây được. Đất không xót, cây càng xanh tươi lên.
Đầu mùa hạ năm ấy, cây bằng lăng trổ hoa. Hoa bằng lăng tím ngan ngát, như từng lẵng hoa tím buông xuống.
Theo Dethihay.com