Đề bài: Phát biểu cảm nghĩ về “Cây bàng”
Bài làm
Trên sân trường em có một cây bàng rất là to, trên hai bên cổng trường làng em cũng có rất nhiều cây bàng, những con đường làng ngõ xóm đâu đâu chúng em cũng có thể nhìn thấy những cây bàng xanh ngút ngàn.
Những cây bàng vượt qua mưa bão, giông tố lớn dần theo thời gian, chúng đã đứng đó nhìn tụi nhỏ chúng em lớn lên vào lưu giữ trong mình biết bao nhiêu kỷ niệm của một thời học sinh với rất nhiều trò trẻ con tinh nghịch. Những cây bàng gắn liền với tuổi học trò thân thương cái tuổi mà người ta thường nói rằng “nhất quỷ nhì ma thứ ba học trò”
Tôi rất yêu quý những cây bàng và luôn coi nó là những người bạn thân thiết, gần gũi của mình. Những cây bàng không bao giờ vắng mặt trong cuộc sống của tôi cũng như nhiều cô cậu học trò khác.
Vào bất kỳ mùa nào trông cây bàng cũng đều có một vẻ đẹp vô cùng riêng biệt, khi thì trẻ trung xanh tươi với những chồi non, lộc biếc nảy nở sức sống trong mùa xuân phơi phới. Lúc thì trầm ngâm già cỗi, khẳng khiu với những cành cây khô gầy, mong manh nhưng vô cùng kiên cường trong gió bão mỗi khi mùa đông tới. Có khi cây bàng lại vui vẻ hân hoan như một đứa trẻ được mẹ cho quà, tung mình nở những bông hoa bàng, rồi vui vẻ với những quả bàng xanh ngắt vào mùa hè rực lửa.
Khi thu tới, cây bàng nhuộm cảnh tấm áo xanh của mình sang một màu vàng úa rồi đỏ ối vô cùng đẹp mắt, nhưng lại mang một nỗi buồn man mác tựa như một thiếu nữ đang tương tư người con trai nào đó rồi xa ngẩn vào ngơ.
Dù mùa nào thì cây bàng cũng có những vẻ đẹp đặc biệt của mình. Nhưng có lẽ tôi thích nhất là ngắm nhìn cây bàng vào mùa xuân. Vì mùa xuân qua một mùa đông dài lạnh giá, vượt qua những cơn bão rét buốt, ủ mình trong lớp áo xù xì thô ráp, tới mùa xuân cây bàng bừng mình nở ra những chồi non xanh mơn man, gợi cho con người ta vô vàn sức sống.
Đó là những chồi non của sự hồi sinh, trong làn hơi sương của những cơn mưa bụi bay bay, hơi lạnh phảng phất đâu đó, tạo nên chút lạnh giá se se những chồi non khi vươn mình lớn dậy vô cùng mạnh mẽ tràn đầy nhiệt huyết giữa mùa xuân.
Những búp non chúm chím khẽ nở mình trên những cành cây gầy mảnh mai vươn lên dài rộng, xòe mình thành những tán lá lớn tạo nên bóng mát che chở cho cuộc đời, cho những cô cậu học trò nghỉ ngơi ôn bài trong những ngày chớm hè nắng nóng.
Màu xanh non nõn nà, mơn mởn đó là cho cả dãy đường làng sáng bừng lên một sức sống mới sau những ngày tháng nghỉ đông xám lạnh. Có những khi tôi thấy cây bàng bừng cháy lên như những ngọn nến màu xanh thắp lên những hy vọng mới vào cuộc đời.
Nhưng có khi cây bàng lại như một cô gái đang nhẹ nhàng em lệ làm duyên làm dáng bên những ngọn gió xuân phơi phới. Cây bàng luôn biến hóa vô cùng tinh tế, tạo nên sự kỳ diệu bất ngờ cho mọi người và vạn vật xung quanh.
Nhưng chồi xanh của cây bàng lớn rất nhanh, rồi trong những vòm lá bắt đầu lấp lo những nhánh hoa nhỏ bé li ti báo hiệu xuân qua hè tới, những tia nắng hè chiếu rọi qua những khẽ lá tạo nên một bức thảm óng ánh diệu kỳ.
Khi mùa hè sang mang cho cây bàng một luồng sinh khí mới, một sức sống mãnh liệt, vô cùng mạnh mẽ. Hai bên đường làng rồi trên sân trường một màu xanh um tùm, những tán bàng tỏa mát rợp trời như những chiếc ô lớn che nắng cho những núp dưới tán lá cây.
Những cô cậu học trò lại có cơ hội tung tăng vui đùa cùng chơi bắn bị, đá cầu, cùng ôn luyện bài cũ dưới những tán lá ấy. Cây bàng đã nghe được biết bao câu chuyện, bao dòng lưu bút nghẹn ngào xúc động của những học sinh cuối cấp, khi sắp phải chia tay thầy cô, mái trường và bạn bè cũ, chia tay sân trường bảng đen, phấn trắng và những cây bàng thân thuộc.
Nhưng dù là chuyện vui hay chuyện buồn thì cây bàng vẫn hiền hòa đứng đó, vẫn rì rào như người bạn tốt bụng, hiền lành luôn nâng niu che chở cho những cô cậu học trò. Cây bàng tạo nên một bản tình ca với những vũ điệu ồn ào, náo nhiệt khi tiếng ve râm ran trên những vòm lá.
Rồi những ngày hè nắng gắt cũng qua đi với những kỷ niệm buồn vui, khi tiết trời trở nên heo may, dịu nhẹ hơn đó là ngày tựu trường mới bắt đầu. Ngày khai giảng trở lại những cô cậu học trò lại tưng bừng quần áo mới, với những chiếc khăn quàng đỏ để trở lại sân trường gặp lại những cây bàng thân thuộc.
Những quả bàng chín mọng và ươm bắt đồng tỏa hương thơm nồng nàn mời gọi quyến rũ những cô bé cậu bé. Mùi vị của quả bàng vô cùng đặc biệt vừa chua và có vị gì đó chan chát nhưng khi nuốt nó vào bụng rồi thì nơi đầu lưỡi cuống họng của người ăn sẽ có một vị ngòn ngọt, vô cùng thích thú.
Một vị ngọt ngào, chan chát rất riêng như những kỷ niệm buồn vui của tụi học trò. Có lẽ cây bàng đã tích lũy những vui buồn của các cô cậu học trò để tạo nên mùi vị quả bàng đặc biệt như vậy.
Một ngày khi chúng ta lớn lên, tất cả rồi sẽ phải rời xa mái trường thân yêu của mình, sẽ chia tay những cây bàng góc lớp sẽ khắc tên mình trên những thân cây bàng xù xì kia như thể đánh dấu những kỷ niệm về một thời tuổi thơ vô cùng tươi đẹp. Một thủa học trò chợt nhớ. chợt quên, một thủa vương vấn khi lệ ướt khóe mi nhưng rồi lại chợt cười teo toét.
Đông Thảo