Đề bài: Phát biểu cảm nghĩ truyện “Chân, Tay, Tai, Mắt, Miệng”.
Bài làm
Từ xưa cha ông ta đã có câu:“Một cây làm chẳng nên non
Ba cây chùm lại nên hòn núi cao”
Từ thủa ban đầu cha ông ta đã đề cao tinh thần đoàn kết đối với cộng đồng dân tộc ta. Nhận thức đó đã được đúc kết thành những bài ca dao, tục ngữ để truyền lại cho con cháu đời sau. Một trong những truyện mang ý nghĩa giáo dục sâu sắc, dưới hình thức ngụ ngôn dí dỏm là truyện Chân, tay, tai, mắt, miệng.
Truyện kể về hành động dại dột của Chân, Tay, Tai, Mắt vì suy bì, ghen tỵ với Miệng mà bảo nhau đồng loạt không làm gì, để lão Miệng tự kiếm lấy miếng ăn. Hành động dại dột thiếu suy nghĩ ấy đã làm cho cả đồng bọn mệt mỏi, rã rời. Nhận ra sai lầm tất cả kéo nhau đến lão Miệng giảng hòa. Rồi ai làm việc đấy mọi người lại sống hòa thuận như xưa.
Thông qua truyện người xưa muốn khẳng định: trong xã hội, trong một tập thể, tất cả mọi người đều có liên quan chặt chẽ với nhau. Không có ai có thể tách rời cộng đồng chỉ có đoàn kết với nhau, yêu thương, gắn bó, nương tựa lẫn nhau mới tạo ra sức mạnh. Nếu chia rẽ sẽ dẫn tới suy thoái diệt vong. Do đó mọi người phải biết hợp tác với nhau tôn trọng công sức của nhau.
Một giọt nước chỉ khi hòa vào biển cả bao la mới không bị tan thành bọt biển. Cá nhân và cộng đồng là mối quan hệ gắn bó mật thiết, hữu cơ không thể tách rời. Mỗi người đóng một vai trò riêng, là mắt xích khác nhau trong một quá trình làm việc. Cần biết nhìn ra vai trò đúng đắn của từng người để phân công công việc hợp lí. Khi đã là mối quan hệ hợp tác, giúp đỡ nhau mỗi cá nhân cần biết tôn trọng người khác, biết bỏ đi lòng vị kỉ, sự ghen ghét cá nhân để vì lợi ích chung của tập thể. Nếu mỗi người đều chỉ vì những thứ vật chất tầm thường ấy mà tranh giành, xích mích nhau quả là không nên. Là con người ai cũng đều có phần ích kỉ, muốn mình được lợi, đó là điều dễ hiểu thôi. Song cần phải biết vượt qua chính mình, vượt qua lòng ham muốn đố kị cá nhân để hướng tới cái đẹp, cái thiện, cái cao cả. Đó là sự thanh lọc tâm hồn không bị những thứ của cải vật chất như những áng phù vân ấy sai khiến mà đánh mất mầm nhân tính lương thiện trong chính mình. Biết hợp tác, chia sẻ, đặt mình vào vị trí của đối phương để hiểu sâu sắc, toàn diện, đúng đắn, khách quan mọi vấn đề. Trong xã hội chúng ta mỗi người có một kiến thức khác nhau một trình độ khác nhau, một công việc khác nhau chúng ta không nên so bì tị nạnh nhau mà phải biết đoàn kết tôn trọng lẫn nhau. Sống trong cùng một cộng đồng thì không thể tách rời nhau được. Phải biết yêu thương đùm bọc giúp đỡ lẫn nhau để cùng phát triển. Mỗi người vì mọi người, mọi người vì mỗi người.
Bằng cách xây dựng kết cấu truyện hóm hỉnh, hài hước dân gian đã để lại cho hậu thế mai sau một bài học nhân sinh thật thấm thía.