Đà Nẵng một thành phố thu hút khách du lịch không chỉ bởi vẻ đẹp thiên nhiên đa dạng với nhiều bãi biển đẹp, mà nó còn đẹp về cả con người, với những nụ cười thân thiện luôn nở trên môi. Không chỉ hấp dẫn với cảnh quan thiên nhiên xinh đẹp,Đà Nẵngcòn là một thành phố đáng sống bởi sự trong lành và yên bình nơi đây. Và bài viết này Thư viện thơ cũng đề cập đến vấn đề liên quan đến Đà Nẵng đó là Những bài thơ về thơ về Đà Nẵng hay nhất? Sau đây hãy cùng Thư viện thơ tìm hiểu nhé.
Những bài thơ về thơ về Đà Nẵng hay nhất
1. Đà Nẵng
Đà Nẵng gió cứ mặn vào tôi
thêm nắng lửa táp trên cát trắng
bóng núi xưa lặng yên vịnh biển
mây ba chiều vào phố sông xanh
Đà Nẵng cho tôi tìm thấy tên mình
trong hạt bụi khớp xương mùa hạ
cọng rêu chết khô trên ghềnh đá
cỏ lông chông lăn ngược hướng con tàu
Hồn tôi có sóng biển bọt ngàu
bến cảng lạnh dưới đường chim thả cánh
hẻm phố giấu hoa bìm dại tím
thao thức thần linh cổ viện Chàm
Bông lau trắng mây mù Hải Vân
chiều khuyết vào mảnh trăng khói sóng
nụ cười mùa thu cánh chim chớp sáng
dấu chân hoàng hôn đỏ bãi Tiên Sa
Đà Nẵng buồn vui cất trong mấy ngôi nhà
như một thứ gia tài truyền kiếp
cuộc đời tôi ở riêng một góc
biển xanh mở rộng mơ màng
Bài thơ là cảm xúc của tác giả khi viết về Đà Nẵng, với những địa danh nổi tiếng như: đèo Hải Vân, bãi Tiên Sa,… tác giả đã phát họa được một Đà Nẵng với biết bao nhiêu màu sắc cùng với đó là “biển xanh mở rộng mơ màng”.
2. Đà Nẵng – gương mặt người, gương mặt biển
Anh nói về một thành phố biển khơi
Mưa tháng giêng rập rờn chim én
Vịnh biển lặng như tấm gương xanh biếc
Ngũ Hành Sơn cẩm thạch đá hoa vân
Cánh phượng bay trên cát trắng Cửa Hàn
Núi Sơn Trà sóng vỗ vào bán đảo
Những bà má, muối mồ hôi đọng áo
Bóng đổ dài trên bãi nghiêng nghiêng
Vị cá nồng, lấp lánh tảng đường thơm
Thành phố nắng, nụ cười trong gió mặn
Mấy mươi năm rừng sâu xa cách biển
Đà Nẵng ơi, thành phố đã ra sao
Ngày lũ lính “cổ da” bước xuống cầu tàu
Chân rầm rập trong điệu kèn ma quỷ
Chưa bao giờ đất dị hình đến thế
Ngàn mắt mìn điện tử dưới rào gai
Trong mù trời cánh quạt trực thăng quay
Thành phố ra sao, gương mặt người và biển?
Những con tàu ố hoen khói súng
Những vành đai trơ trụi thuốc khai quang
Những bin-đinh ánh điện tím bầm
Moóc phin trắng nuôi cơn mê dã thú
Rượu sủi bọt rót vào nỗi sợ
Bên lề đường bao trẻ con lai
Tờ Playboy trâng tráo những nụ cười
Sẽ ra sao em, em gái nhỏ
Mi-ni-giuýp và mái đầu rối xoã
Nét son nhoè như máu đỏ trên môi
Chúng tàn phá cỏ cây, bôi xoá mặt người
Còn nguyên không, vườn mẹ, cây mai
Bầy chim én có về bên giếng Bộng
Hoa trìu mến mảnh mai như chấm nắng
Như thơ ca như kỷ niệm của người
Như tình yêu dưới bom đạn ngút trời
Có sống nổi những mùa hè tàn khốc?
Nhưng tình yêu chẳng bao giờ khuất phục
Chúng biến đây thành một cư xá lớn
Cho lính viễn chinh, biệt kích, quân dù
Quân cảng và sân bay cho tội ác trở về
Một kho hậu cần, một chợ áp phe
Và ngục tối cho những người chống lại
Nhưng đêm đêm, giặc rùng mình run rẩy
Sau mỗi lùm cây, cánh cửa, góc đường
Gương mặt người vẫn sáng bừng lên
Gương mặt em – dịu dàng nhỏ nhắn
Tà áo dài trong đêm như lửa trắng
Giấu hộp mìn dưới gánh cam tươi
Giấu hờn căm sau những nụ cười
Thành sét nổ ở khách, sân bay, ở dinh tỉnh trưởng
Kho xăng cháy, những thân tàu vỡ toác
Biển nhấn chìm dưới mặt sóng dầu loang
Tôi nhớ về thành phố quê anh
Mùa xuân này chắc anh đang có mặt
Bao vùng đất mênh mông vừa giải phóng
Và hôm nay, Đà Nẵng đã về ta!
Anh ở mũi quân nào tiến vào phía Nam Ô
Từ Hội An hay từ Hiếu Đức
Chiếm sân bay hay đánh vào quân cảng
Gặp lại các ba, các má, các em
Đã vùng lên, sau mấy mươi năm
Đà Nẵng lại trở về gương mặt thực
Hai ngàn lính nguỵ ở Hoà Cầm quay súng
Mỗi cành cây mỗi góc phố hồi sinh
Gương mặt người gương mặt biển long lanh
Trong ánh sáng cờ sao lồng lộng
Bầy chim én từ những cù lao biếc
Lại dập dìu trên hải cảng thân yêu
Đà Nẵng là một thành phố nổi tiếng ở miền Trung với nhiều cảnh đẹp và di sản văn hóa lịch sử, từ lâu đã trở thành điểm đến của nhiều du khách trong và ngoài nước. Đọc hết bài thơ trên các bạn sẽ thấy được tất cả những địa danh du lịch nổi tiếng của Đà Nẵng được hiện ra.
3. Đà Nẵng
Khỏa nước sông Hàn lên mặt
chiều nay
thành phố chờ ai
em người dưng không đón tôi giữa lối
thế mà rơi cánh phượng vào Thu
tôi lặng lẽ như con tàu ngủ
mơ hải âu đậu lại trên mình
sẽ yên tĩnh
nỗi niềm bão tố
sẽ non cỏ trên vỉa hè gạch vỡ
ánh đèn mờ sẽ đủ soi thơ
một tiếng “dạ” dội lòng cát trắng
cằn khô
không mãi mãi điều gì ư Đà Nẵng?
Sông Hàn là dòng sông nằm trong lòng thành phố Đà Nẵng. Bài thơ viết về cảnh vào thu của Đà Nẵng, tác giả mượn hình ảnh “cánh phương” rơi và sông Hàn để tạo nên vẻ đẹp nên thơ, vẻ đẹp kiêu kỳ của Đà Nẵng.
4. Đà Nẵng
Giữa khúc căng của đất
Giữa khúc xanh của trời
Đà Nẵng – miền da thịt
Phập phồng tuổi đôi mươi
Miền đất giàu sinh sôi
Hồn nhiên bao bí mật
Tóc chải về cao nguyên
Biển căng cho lồng ngực
Máu thấm từng thớ đất
Cho mùa màng xanh cây
Hồn thiêng người đánh giặc
Biển mặn thêm từng ngày
Mà đêm trong vườn cây
Tiếng đàn anh mê mải
Em ngồi như nai vàng
Xôn xao thời con gái
Rồi từng ngày hoang dại
Rồi từng đêm thơ ngây
Em vỡ hoang quá khứ
Để biển anh đong đầy
Ngày chưa vô Đà Nẵng
Hồn em yên ruộng vườn
Ngày em xa Đà Nẵng
Hồn em treo cột buồm!
Nếu các bạn đi Đà Nẵng ngắm cảnh, vui chơi mà không tắm biển thì bạn có thể tới đây vào bất kỳ mùa nào trong năm cũng đều được. Đà Nẵng rất chiều lòng khách với những địa điểm du lịch nổi tiếng và con người nơi đây rất thân thiện và sống tình cảm.
5. Đà Nẵng
Sáng Đà Nẵng bất chợt mưa rả rích,
Những quán cà phê chật ních nói cười,
Tôi trốn ướt, ngồi một mình phố lạ,
Vô cớ thầm buột tiếng: Em ơi!
Đã xa quá cái hôn bên gốc đại
Đêm Vu lan hoa huệ ngát hương hồ.
Em ban phát một lần như rũ nợ,
Ta một lần níu bám lấy ngu ngơ.
Hương tan khói, nhận ra mình phi lý
Không có gì vẫn rắc những mầm thơ,
Giờ ta chắc cũng như là khách trọ
Chỉ một lần lưu trú trái tim si…
Muốn đi khuất để không nhớ nữa,
Cách mặt rồi chắc đứt những tơ duyên.
Nhưng bất chợt bên sông Hàn gió hạ
Thổi mưa về, đẫm những nguôi quên…
Ôi Đà Nẵng, thành – phố – không – ruột – thịt,
Lại tình cờ đánh thức nỗi đau tôi.
Tê lịm quá ở dưới hàng phượng đỏ
Hoá đá ngồi nghe thánh thót mưa rơi…
Bài thơ là một hình ảnh về Đà Nẵng vào ban sáng có mưa. “Những quán cà phê chật ních nói cười” một câu thơ rất hay của tác giả khi vừa thể hiện được sự đông đảo người trong quán cà phê, mà vừa thể hiện sự tươi vui trong ngày mưa.
6. Đà Nẵng cảm hoài
Thử địa hà do khởi chiến phong,
Kỳ kim đáo xứthỉ xàtung.
Thuyền lâm nội phụtam tàitriển,
Xa sử trùng quan nhất lộ thông.
Cố quốc sơn hà lân địch lý,
Thuỳ gia lâu các tịch dương trung.
An năng tái khởiTrần Hưng Đạo,
Cộng vãnĐằng giangvĩ đại công.
Đây là bài thơ đã có từ rất lâu đời, chính xác là từ thời Pháp thuộc. Đà Nẵng là thương cảng lớn nhất miền Trung trên cửa sông Hàn ở Quảng Nam, tàu bè ngoại quốc lui tới nhiều, buôn bán phát đạt, xưa là nhượng địa của Pháp.
7. Đà Nẵng không đề
Đà Nẵng cùng tôi cạn chén thôi
sông Hàn lảo đảo núi lẫn trời
bạn bè quen lạ lang thang phố
tôi đến hay là em đến tôi?
Đà Nẵng cùng tôi mưa nắng nhiều
mây hờn gió giỗi hay tình yêu
ở đâu em trốn trong trời đất
tôi lạc em về ngõ phong rêu…
Đà Nẵng cùng tôi giã từ chăng
Hải Phòng, Trần Phú… gió Bạch Đằng
những con đường ấy chân ta bước
rồi một khuya nào chỉ còn trăng!
Rồi một khuya nào rượu ngà say
bạn bè mỗi đứa mỗi ban ngày
nhớ nhau cười nói vang đêm vắng
trái đất như là giọt rượu bay…
Một thành phố được thiên nhiên ban tặng cho rất nhiều cảnh quan thật đẹp, sông nước hữu tình… Mà bất kỳ du khách nào khi được đến Đà Nẵng cũng không thể nào bỏ qua được những địa danh du lịch nổi tiếng như khám phá bán đảo Sơn Trà với những dãy rừng nguyên sinh bạt ngàn, được đắm chìm không khí trong lành.
8. Đà Nẵng vào xuân
Đèn cao áp ai khêu sáng tỏ
Đèn thuyền câu lưới bủa dăng dăng
Đêm cuối năm như người vội vã
Còi tàu âm vang chào bến cảng Bạch Đằng
Đà Nẵng về đêm nằm nghe sóng vỗ
Tạm lắng đi náo nhiệt phố phường
Sớm xuân nay trên những công trường
Xe đưa đón đi về tấp nập…
Mười bay tuổi, áo cũ rồi hoá chật
Không khỏi suy tư khi ngắm lại chính mình
Như ngắm màu xanh sông Hàn quê ta vậy
Bao luồng lạch cần khơi thông dòng chảy
Cho nước sông xanh liền biển với trời
Đỉnh Sơn Trà đón gió mặn biển khơi
Chất ngất Hỉa Vân bạc đầu mây trắng đợi…
Tôi đi trên cầu mang tên anh Trỗi
Đà Nẵng vào xuân hồ hởi những dòng người
Thược dược và hoa hồng
Cà chua và bắp cải
Đất quê tôi hồi xuân trẻ lại
Biển cũng tiềm tàng dâng hiến trọn màu xanh
Những làng cá vòng cung
Ấp yêu thành phố biển
Mùa con thu trắng xanh
Long lanh con hố bạc
Mập mạp chú tôm hùm
Lộng lẫy sắc mai vàng phố biển vào xuân!
Ơi những Hoà Mỹ – Phước Tường – Mỹ Khê – Cẩm Lệ…
Xuân duyên dáng bồi hồi con sóng bể
Cảng Tiên Sa đang rộng hướng con tàu
Đêm giao thừa cần trục vẫn thay nhau
Nhà máy giao ca mở đầu năm mới
Và người thương gọi người thương đi tới!
Đà Nẵng quê ta tấp nập vào xuân…
Bài thơ tả về cảnh ngày xuân của Đà Nẵng. Hoa Tết ở Đà Nẵng phổ biến và truyền thống nhất vẫn là hoa mai, hoa cúc, mãn đình hồng hay hoa thược dược. Nhiều chủ vườn các tỉnh ngoài Bắc, trong Nam cũng vào mang theo về Đà Nẵng những cây hoa đẹp như hồng mai, hoa ly, hoa tulip…
9. Gặp lại Đà Nẵng
Trên đường vàng, đỏ, tím, xanh
Mắt đen, tóc trắng, long lanh, bụi hồng
Bàn tay còn giữ gì không?
Đi trên phố tưởng bềnh bồng trên mây
Tôi đi tôi tưởng tôi bay
Ngồi trong nắng ngỡ nằm dài dưới mưa
Em từ trong cõi ngày xưa
Bước ra hiện tại lại chưa luân hồi
Tôi quỳ tôi tưởng tôi ngồi
Muốn lên tiếng nói nhưng lời trốn đâu?
Tâm linh nào ở phía sau
Đẩy tôi lên trước ngoái đầu chào lui?
Tôi buồn tôi tưởng tôi vui
Vừa tỉnh giấc nhắc ngủ vùi nữa đi
Tôi gặp tôi giữa chia ly
Bàn chân hội ngộ thầm thì tiễn đưa
Em từ trong cõi ngày xưa
Dẫm vào hiện tại lại mưa bất ngờ
Trên đường người ngợm như mơ
Bàn chân lững thững hững hờ âm dương
Với tựa đề “gặp lại Đà Nẵng” thì ta cũng cảm nhận được ý nghĩa bài thơ ở đây là cuộc chia ly của tác giả đối với thành phố xinh đẹp Đà Nẵng. Với những cảm xúc chân thật cùng với lời thơ cảm động, dù là vô tình hay hữu ý thì tác giả cũng đã mang lại cho ta một bài thơ rất hay về Đà Nẵng.
10. Gửi Đà Nẵng
tôi không phải Lorka
khi chết được chôn với cây đàn
tôi chỉ ao ước sau này khi nhắm mắt
thân thể đốt cháy thành tro than
đem vung vãi khắp con đường Đà Nẵng
ngày mai cây cối sẽ mọc lên
che rợp mát những tà áo trắng
tôi thèm uống hết tiếng chim ngân
thèm rướn người lên ôm lấy trời xanh
thèm hoá thành giọt nước
lẫn chìm vào cội nguồn Thu Bồn
ngày rong chơi Sài Gòn
đêm nằm ngủ thả hồn về Đà Nẵng
tôi mơ thấy Ngũ Hành Sơn
trên đỉnh trời muôn đời nhà sư ngồi gõ mõ
lâu lắm mơ về thành phố cũ
lạ lẫm đất trời
sao trở về quê như người lạ
quê mẹ lại là khách của tôi?
tôi mơ tri kỷ dăm ly rượu
chật chội áo cơm một chỗ nằm
bạn bè đơn độc con mắt trắng
ai cười nhọn hoắt vết dao đâm?
Hoàng ơi! Nhắm mắt là tôi mơ thấy em
những hẹn hò sóng biển lênh đênh
những cuộc tình của một thời ngây dại
có còn quay trở lại?
xin đừng quên tôi
hỡi thành phố lạ lùng như huyền thoại:
bất cứ ai hẹn hò trước cổng trường
sẽ đều biết làm thơ để tặng người thương
hỡi Hiền, Chiến, Lâm, Hùng, Vũ, Bảo…
hỡi quán cà phê xin dành chỗ tôi ngồi
em có những những đêm mưa ướt áo
lời tự tình còn nóng bỏng trên môi?
xin đừng quên tôi
hỡi biển bờ giữ dùm trên cát trắng
những dấu chân tôi đừng cuốn ra khơi
còn mẹ già đêm nay khóc cười thầm lặng
mội giọt lệ cay đắng
mỗi nụ cười yên vui
đang đau nhói tim tôi
hỡi ngôi trường, hỡi kỉ niệm… mà thôi
có Đà Nẵng là tôi bất tử
sống từng ngày
yêu từng đêm
là tôi đang hít thở
với vòm trời Đà Nẵng tận chiêm bao
Một bài thơ thể hiện quan điểm rất rõ của người con Đà Nẵng. So sánh mình với Lorka và mong muốn được như ông ấy “chôn với cây đàn” còn tác giả thì chôn tại mảnh đất quê hương Đà Nẵng. Bài thơ thể hiện được tình yêu quê hương sâu đậm của tác giả.
11. Gửi Đà Nẵng
Đà Nẵng, tôi thèm hôn em ngay giữa bến xe
gió xoáy bụi mịt mờ
đứa con xa quê từng đêm nằm nhớ
thèm trong mơ được thấy quê nhà
những con đường chật hẹp
vang vọng còi tàu ở sân ga
tôi uống cà phê với người em môi đỏ
uống cạn từng hơi thở
mỗi lúc chia tay
những mái ngói phơi trong nắng mai
chim chóc bay về làm tổ
hót ríu ran vườn cây nhà ông ngoại
ngày giỗ chạp mẹ tôi về lại
thắp nén nhang thơm ngát tuổi thơ tôi
Đà Nẵng như một lằn roi
quất vào trí nhớ những vết hằn đau điếng
mười tám tuổi ngậm nỗi buồn trong miệng
làm hành trang xuôi ngược vào đời
đứa vào Phú Ninh, đứa xuống An Điềm
đứa đạp xe thồ, đứa nửa tỉnh nửa điên
đứa lên rừng cầm súng
người tình dại dột đã vượt biên
Đà Nẵng ơi đừng xốc tung dĩ vãng
thời gian là tiếng thở dài ngao ngán
những vòm cây rợp bóng mát tôi qua
không còn ai bình thản đứng đọc thơ
xe chạy ầm ầm rú ga như nhả đạn
bắn vào ngực tôi
người tình cũ đã có chồng tay bồng tay bế
xin nâng niu vệt son đỏ trên môi
bãi bờ Mỹ Khê từng đêm gió lộng
tâm hồn tôi ngu ngơ căng ra làm mặt trống
nghìn năm sóng vỗ âm vang
bến thơ tôi chính là bến sông Hàn
một đời mẹ chỉ đi từ nhà đến chợ
bà ngoại bán thuốc rê Cẩm Lệ
ở chợ Cồn
thời gian ơi đừng xốc tung dĩ vãng
tôi yêu Đà Nẵng
như mẹ yêu con, như vợ yêu chồng
như tôi yêu em tử thuở mới lọt lòng
Khách du lịch khi đến với Đà Nẵng vẫn bâng khâng không biết chọn địa điểm nào để tham quan bởi ở thành phố đáng sống này có rất nhiều nơi lý tưởng, bên cạnh đó Đà Nẵng còn là nơi giao kết giữa những di sản văn hóa thế giới phố cổ Hội An yên bình và thành phổ Huế mộng mơ.
12. Gửi Quảng Nam – Đà Nẵng
Quảng Nam – Đà Nẵng quê ta đó
Tháng tám mùa thu năm bốn lăm
Cách mạng bùng lên như ngọn gió
Tan mây để lộ ánh trăng rằm
Không phải nơi chôn rau cắt rốn
Nhưng khi lịch sử ngoặt con đường
Lứa tuổi hai mươi chào độc lập
Nơi đời đổi mới đó quê hương
Kháng chiến những ngày đầu bốn bảy
Ta đi cùng bạn chống quân thù
Trái tim dào dạt như sông chảy
Tiếng hát lên đường khúc nhạc ru
Mây Sơn Chà thắm màu cờ đỏ
Giòng Thu Bồn rộn bước hành quân
Muỗi đốt, đêm rừng, thêm bạn mới
Tình yêu quên cả nỗi gian truân
Chín năm chống Pháp bao đau khổ
Nhưng đất với người đều lớn lên
Dâu Điện Bàn xanh, tằm lứa rộ
Cùng khoai Tiên Đoả, lúa Duy Xuyên
Núi rừng Đại Lộc ngọt lòn bon
Khơi lộng Tam Kỳ tôm cá ngon
Quả bom Bùi Chát kinh hồn giặc
Trận Hải Vân quan, sấm vẫn còn
Giặc Pháp rút đi giặc Mỹ đến
Tội ác chất chồng mười một năm
Núi thù cao ngất ơi Đà Nẵng
Biển giận không bờ ơi Quảng Nam
Chợ Được bãi cồn chưa ráo máu
Vĩnh Trinh nước đập rã thân người
Bốn lăm em bé Mân Quang học
Bom Mỹ ném bừa máu thịt rơi
Chúng ập vào Cẩm Lệ, Châu Sơn
Triệt hạ từng nhà giết sạch trơn
Một thằng Mỹ giày trên xác chết
Vừa la: Giết đi! Giết đi hết!
Nhưng Quảng Nam – Đà Nẵng anh hùng
Quyết đập tan tành lũ ác ôn
Bây đến càng nhiều càng bỏ mạng
Đất này không chỗ xác bây chôn
Bóng anh Trỗi trên từng cột điện
Mỗi chiếc thuyền đi, anh Độ chào
Chị Lý chị Vân truyền sức mạnh
Cho từng bụi lúa lá xôn xao
Đánh lui cả một tiểu đoàn giặc
Chiến sĩ bảy người giếng Điện Ngọc
Thắng lớn năm lần trận Việt An
Lưỡi lê núi Thành, Mỹ nát tan
Lửa cháy căm thù! Lửa khắp nơi
Sân bay Đà Nẵng xác tơi bời
Hai mươi triệu lít xăng Liên Chiểu
Trừng phạt loài gian lửa ngút trời
Quảng Nam – Đà Nẵng quê ta đó
Hai mươi năm trời máu vẫn đỏ
Trước mặt sóng gầm Thái Bình dương
Sau lưng Trường sơn trời nổi gió
Tiến lên! Dải đất quê ta ơi
Miền Bắc miền Nam súng sẵn rồi
Hãy làm quả bộc phá lao vào dinh luỹ Mỹ
Nghìn triệu đứng bên ta như tuyến thép ngời ngời
Bài thơ vừa nói về Quảng Nam và vừa nói về Đà Nẵng. Khi xưa thì Đà Nẵng là thành phố của tỉnh Quảng Nam, tuy nhiên thì hiện tại Đà Nẵng đã tách ra và trở thành thành phố trực thuộc trung ương. Trong bài thơ nhắc đến rất nhiều danh lam thắng cảnh, địa danh nổi tiếng ở Quảng Nam và Đà Nẵng.
13. Hẹn về Đà Nẵng
Hẹn về Đà Nẵng cùng em
Phố xưa chừ đã vui thêm mấy phần
Phượng hồng nở đỏ tháng Năm
Chiều vương hoa nắng em cầm trên tay
Mười lăm năm trở về đây
Ly cà phê, nhắc lại ngày xa nhau
Từng con đường cũ lao xao
Nỗi niềm riêng, biết khi nào mới thôi
Mười lăm năm, cuộc tình trôi
Hàn giang còn giữ những lời cho nhau
Con sông đã nối nhịp cầu
Cuộc tình còn đợi kiếp sau về nguồn…
Cầm tay cho kịp hoàng hôn
Em thương xứ Huế, anh buồn Quảng Nam
Mười lăm năm, mười lăm năm
Giấc mơ yêu, chỉ có cầm, rồi buông…
Người dân Đà Nẵng hiền hòa, mến khách và rất chân thực. Đà Nẵng không chỉ có công trình đẹp, nhà cao tầng nhiều như các thành phố khác nhưng ở nơi đây hội tụ rất nhiều yếu tố tạo nên thương hiệu riêng của một thành phố. Đà Nẵng còn là nơi tổ chức cuộc thi bắn pháo hoa quốc tế.
14. Lời từ biệt Đà Nẵng
buổi sáng có mưa bay ngang ngôi nhà cũ
người tình phụ đôi mắt đen
gió lạnh làn da cong cóng lên
đang mỉm cười trong gió
váy mỏng phất phơ đôi hài màu đỏ
ném xuống dòng sông
nước cuốn trôi đi
tôi lại nhặt về
đời sống qua mau như một chuyến xe
đang lùi về dĩ vãng
nàng khoe hàm răng ánh sáng
cắn vào miệng mắt môi
tình mặn mà như ma mộng mị
rủ tôi bước vào nhà
hát karaoke
ru con nàng thiên thần trong nôi nằm ngủ
tôi tưởng tượng như hoa đang nở
thơm ngát tâm linh tôi
lạy trời thời gian ngừng trôi
và mưa cứ rơi
để tôi yên tâm trong nhà nàng nhớ lại
vâng, ngày xưa thuở mười lăm, mười bảy
trên môi tôi nguyên vẹn nụ hôn nàng
Để được gọi là một thành phố đáng sống, không phải chúng ta tự phong mà có được. Do vậy khi mà chia tay với Đà Nẵng tác giả đã bùi ngùi, thể hiện cảm xúc buồn bã không muốn rời xa nơi đẹp đẽ như thế, từng lời thơ đã thể hiện rõ điều này.
15. Mai xa Đà Nẵng
chỉ còn lại đêm nay nghe gà gáy vọng qua sông
sao thấy buồn như nghe thơ cổ điển?
xin em cứ nhìn tôi cười lúng liếng
rướn tay chèo theo ngọn gió đầu năm
sông Hàn muôn đời lấp lánh tiếng chim ngân
tôi chưa dám nhảy xuống sông giặt áo
có phải không gian mênh mang màu huyền ảo
nên tôi tần ngần như tỉnh như say?
tiếng em cười rúc rích núp sau vai
sông lao xao nhịp chèo mạnh khoẻ
tôi nhảy tắm giữa vầng trăng vàng choé
uống ngụm nước sông mát rượi trong lòng
chợt nghe tiếng gà vọng lại thong dong
tôi xao xuyến ngày mai xa Đà Nẵng
xin giữ lại vầng trăng tĩnh lặng
soi bóng đò về trên sông nước tuổi thơ
xin được lỡ lời buột miệng nói bâng quơ:
chỉ một điều riêng tôi biết trước
xa Đà Nẵng thì tôi còn sống được
nhưng một đời chỉ sống nửa trái tim
Bài thơ là nỗi niềm của tác giả khi sắp phải xa Đà Nẵng. Đọc hết bài thơ ta có thể cảm như được sự xót xa, nuối tiếc của tác giả. Đặc biệt là hai câu thơ cuối đã thể hiện lên tình yêu của tác giả đối với Đà Nẵng như thế nào “xa Đà Nẵng thì tôi còn sống được, nhưng một đời chỉ sống nửa trái tim”
16. Mùa xuân về Đà Nẵng
người bao giờ trở lại?
tình ngày xưa đi mãi
trời vào xuân mưa bay
lòng mình xanh mấy bãi
trán nào phơi dĩ vãng
mắt nào hong tủi hờn
cúi đầu đi quên lãng
đốt thuốc ngồi cô đơn
vẫn đau từng tiếng nói
xót xa cả nụ cười
con chim chiều cánh mỏi
mùa xuân vàng đôi nơi
về thăm em lần này
con đường xưa đã lạ
bờ sông nước đã đầy
với tay, lòng nổi gió
đêm giao thừa mưa bụi
một mình trong quán xưa
nhớ thuở còn hai đứa
chung nhau từng nụ cười
tôi về đây đêm nay
kỷ niệm đầy mắt cay
mùa xuân còn im tiếng
cho hồn mình mưa bay
17. Trước khi về Đà Nẵng
Đã nát buổi chiều nay, phố cũ
Mây đen nằng nặng xoá bôi ngày
Ta nghe gió rách tươm trong não
Máu chẳng tuần hoàn, thôi trả vay
Tóc chẳng còn xanh, mắt đã sâu
Dành cho em hết cả vòm râu
Bốn mươi, ừ há, đời vô hại
Còn đấy, tranh cùn, thơ mấy câu
Cái hôm ta ghé về Châu Đốc
Chợt nhớ Sài Gòn như ghét em
Một khắc hồn ta thơm bánh pía
Để chiều lơ đãng chập chùng quên
May, ở quanh ta có nụ cười
Cho ta hoài niệm nét son môi
Chiều nay một buổi chiều đen quá!
Giã biệt, lòng buông một tiếng: Trời!…
18. Về Đà Nẵng
đi trên đường phố
mỗi viên gạch xanh rêu như gọi tên tôi
dưới gót giày
sao linh hồn tôi không nhập vào cây
kiên nhẫn đứng chào hai mùa mưa nắng?
sao tôi còn tồn tại nơi đây
không tan ra giữa muôn trùng im lặng?
sao tôi không hoá thành mây
bay phiêu lãng dưới vòm trời Đà Nẵng?
sao tôi không hoá thân làm cơn sóng
tan trong hư vô réo gọi bến sông Hàn?
tôi thầm mong từng đêm rét cóng
được hoá thành cây bạch đàn
run lên tiếng hát
những con phố ngày xưa đã khác
chẳng ai nhận ra tôi
sao em không còn đặt trên môi
những âm thanh Quốc ơi
tôi già nua mà phố xá bình minh như trẻ nhỏ
mơ hồ nghe trong gió
ai đó
gọi tên tôi
dưới gót giày
19. Viết từ Đà Nẵng
Cần phải cười đi, đùa đi, nếu không muốn rưng nước mắt
Ngoài kia Sơn Trà đã phủ sương…
Biết bao tin cậy giữa lòng mình
Khi mình giữa lòng Đà Nẵng
Ở đây anh không dễ trôi ra biển
Cũng không chịu dạt lên ngàn
Cùng một lúc anh có thể sinh tụ với muối
Khoác cẩm thạch lên mình và vẫy bàn tay hải âu
Trước cửa biển, đôi mắt mở lớn…
Đà Nẵng
Đà Nẵng của những con tàu nặng hàng ra đi
Lân tinh nhập nhoè hơi đèn thuỷ ngân
Tiếng động nghề nghiệp trong mỗi căn nhà
Sức lực em tràn ra như một trái dưa hấu
Những bông lúa lại rực vàng trên cánh đồng kỷ lục
Tiếng sóng đằm nền, tiếng xe ben đổ đất
Điện lực, điện lực
Nồng cháy hơi thở biển
Đà Nẵng tự đẻ ra mình từ khơi xa…
Dẫu sau những bức tường kia còn nhộn nhạo mưu mô những tên kẻ cắp
Tôi tin giấc mơ lành trong đêm có thể lấy lại được
Miễn là dám bước qua giới hạn của mình
Theo cách Đà Nẵng
Trước thềm biển
Ấy thế, mà em
Ơi cây rong xanh của biển chiều nay
Tôi làm sao bắt gặp em bên kia ngưỡng cửa đời mình
Khi ngoài kia, Sơn Trà phủ sương…
20. Trưa sáu ba một một lòng vòng Đà Nẵng
dìu sóng biển thanh khê đi chơi trên cát
chốc chốc giẫm phải mấy chú còng nằm vùng
nắng khô cong cong con mực lép
cong cong con mắt khói
cong cong dáng tàu bão đớp
nắng u u trên trời
nắng u mê trong đời
nắng nổi từng cục u trên lưng trắng muối của mẹ già nhà ai lom khom nhặt sự sống
chờ hanh hao trên cầu phú lộc
chờ đen thui dòng trôi thúi nực
chờ net 19
chờ vu gia café
chờ mì quảng ngã ba trần cao vân
chờ huỳnh lâu lắc lắc
chờ thằng cu huy vọc nắng vỉa hè
chờ buổi trưa nồng giòn bánh tráng nướng
larue larue larue rue ue e!
lời giang hồ tung bọt sóng
tiếng chuông chùa linh ứng ngân rung tin nhắn
em qua mơ hồ dáng cầu thuận phước
môi hồng hố hợi hò khoan
hò khoan hố hợi hồng đào
gợi nhớ đêm trăng mỹ khê
tròn tròn vú cát
mềm mềm mùa lên tê tái
rẽ gió sông hàn
xốc ngược metro cẩm lệ
tròng trành đò xu
lời giang hồ tung bọt
vén cái nửa ngày lên cho bõ ghét
phố đi vòng không nón bảo hiểm
người đi vòng tam toà
nhẩm câu thơ phụng lam lấm mùi còi xe lửa
nắng rụng sau lưng
tóc rụng xuống đời
lời giang hồ vẽ tranh không bán
vẽ cái mặt đời méo méo ngu ngu
phố trưa thiếu ngủ
lù đù
em trưa thiếu ngủ
tù mù trưa em.
21. Pháp đánh Đà Nẵng (1858)
Nã Phá Luân mở đầu cuộc chiến
Cử đi ngay pháo hạm chiến thuyền
Genouilly trung tướng toàn quyền
Ba ngàn lính thuỷ được đem theo cùng
Espagnol hợp chung với Pháp
Hội ý nhau bèn lập liên quân
Quảng Nam trực chỉ dong buồm
Ra sức bắn phá hạ đồn An-Ton (1858)
Lê Đình Lý cùng quan Đào Trí
Dàn binh vùng Cẩm Lệ giao tranh
Chẳng may trúng đạn trên thành
Rút về hậu cứ chia quân chặn đường
Nguyễn Tri Phương tăng cường giữ ải
Đồn Liên Trì, An Hải, Trấn Quan
Dằng dai lựa thế cầm chân
Lính Tây bệnh dịch thất thần rút ngay
22. ĐÀ NẴNG NHỚ
Đà Nẵng chiều nay biển tuyệt vời
Sóng xô bãi cát lúc đầy vơi
Thuyền neo cánh võng luôn đưa đẩy
Khách đến kỳ quan mãi chẳng ngơi
Non Nước thông reo nhìn góc biển
Ngũ Hành gió thổi ngắm chân trời
Bà Nà mây phủ vườn hoa mộng
Thiền Tự Linh Phong vẫn đón mời./.
23. SƠN TRÀ THƯƠNG
Linh Ứng bên nhau dạ chẳng vời
Thuyền Môn màu nhiệm khó lòng vơi
Bà Nà chung bóng khi tâm sự
Non Nước kề đôi lúc nghỉ ngơi
Tháp Nhạn thẩn thờ nghe gió núi
Sông Đà lững thửng ngắm mây trời
Sơn Trà dạo biển chiều Xuân đó
Nhớ đến vườn hoa hương sắc mời.
24. ĐÀ NẴNG CITY
HÀ NỘI ơi! Ta tạm xa nhé
Đến ĐÀ NẴNG – phố biển kiên cường
Với Bà Xã đó quê hương
Đong đầy kỷ niệm thân thương của đời.
Mỹ Khê đó bãi tắm tuyệt vời
Đảo Sơn Trà non nước trong xanh
Người dân thân thiện hiền lành
Du lịch hấp dẫn, Đô thành phồn hoa
Đỉnh Bà Nà non cao lộng gió
Sông Hàn cầu chín kỳ tích hay
Cầu Rồng phun lửa, mưa bay
Thuận Phước huyền ảo, cầu Quay xoay mình.
Chùa Linh Ứng Phật Bà độ thế
Ngũ Hành Sơn tay Phật hứng đời
Lăng Cô cát trắng tuyệt vời
Cù Lao Chàm đó, biển trời mênh mang.
Đến Tía Loan cái nôi mỳ Quảng
Chốn đô thành bánh tráng cuộn rau
Người dân sát cánh cùng nhau
Dựng xây ĐÀ NẴNG đẹp giàu, phồn vinh!
25. NỖI NHỚ SÔNG HÀN
Sông Hàn đẹp chuyến đò con
Mười năm về trước sông còn đò đưa
Ngang sông qua đảo Sơn Trà
Đò ngang mỗi chuyến ghé nhà em thương
Bờ thương, bờ nhớ vấn vương
Giao đêm gió thổi con đường như tơ
Mười năm nỗi nhớ trong mơ
Tình cờ gặp lại đôi bờ phố xưa!
Chiều buông ướt đẫm cơn mưa
Heo may se lạnh đội mưa em về
Mười năm mong đợi tái tê
Nhớ em cố quận đường về mưa rơi
Tình yêu năm tháng theo tôi
Mười năm đổi mới phố thời ấu thơ
Anh về nỗi nhớ ngẩn ngơ
Nhớ thương còn đọng bên bờ sông xưa.
26. ĐÀ NẴNG TÔI YÊU
Trưa nắng hè anh đã đến quê em
Chân dạo bước trời êm đềm Đà Nẵng
Biển thoai thoải sóng rì rào trong nắng
Lá rơi đầy trên lối vắng anh qua
Lâu lắm rồi lòng cứ mãi thiết tha
Chốn tiên cảnh nơi Bà Nà tuyệt đẹp
Lòng bỡ ngỡ ngồi theo đường cáp thép
Thành phố giờ khuôn phép tuyệt làm sao
Đà Nẵng ơi ta biết mấy tự hào
Người với đất đẹp biết bao tên tuổi
Mình tay nắm ta cứ hoài rong ruổi
Ngắm cầu Rồng mình đắm đuối bên nhau
Thành phố đêm em rực rỡ sắc màu
Như thân lắm! dành cho nhau tất cả
Yêu biết mấy con đường về trăm ngã
Mai xa rồi chắc là dạ xuyến xao
Sẽ có ngày mình thấy lạ biết bao
Khi chân bước chẳng thể nào xa được
Bên nhau mãi dẫu mình không hẹn trước
Mà tim mình như hẹn ước từ lâu.
27. ĐÀ NẴNG TÌNH NGƯỜI
Nếu anh về qua cửa ngõ miền Trung
Hãy ghé lại đất anh hùng Đà Nẵng
Một thành phố thật thà luôn ngay thẳng
Đượm tình người và sâu nặng tình quê
Nếu đến thăm anh chẳng muốn quay về
Nơi phố biển say mê nhiều kỳ lạ
Những cầu mới vươn mình như hối hả
Đón đoàn người từ mọi ngả về thăm
Bà Nà Hiu soi bóng ánh trăng rằm
Nơi tỏa mát quanh năm như Đà Lạt
Sơn Trà đảo luôn cuộn trào suối nhạc
Cảng Tiên Sa ru khúc hát gọi mời
Nơi tuyệt vời để du lịch nghỉ ngơi
Bờ biển đẹp câu ru hời sóng vỗ
Chùa Non Nước nơi trang nghiêm đồ sộ
Cảnh quan này không thể có nơi đâu
Hãy ghé thăm ta cùng bắt nhịp cầu
Người Đà Nẵng luôn dạt dào tình cảm
Luôn hiếu khách và thắm tình bè bạn
Mời anh dùng những đặc sản nơi đây
Món ăn ngon dân dã tại nơi này
Kèm những cái bắc tay hiền và ấm
Anh hãy đến mùa hạ này đẹp lắm
Bờ biển dài những bãi tắm xanh trong
Hãy ghé thăm người Đà Nẵng thật lòng
Tay dang rộng và chờ mong khách đến
Đang mời gọi bạn bốn phương quý mến
Về Sông Hàn cùng đếm nhịp cầu quay….
28. VỀ THĂM ĐÀ NẴNG
Nhớ buổi ấy… em về Đà Nẵng
Ánh nắng cười mây trắng quyện thơ
Làng xưa phố cũ đâu ngờ
Bao năm xa vắng bây giờ đổi thay
Bãi biển cũ còn đây lưu dấu
Đất bao dung chim đậu người hiền
Trăng ngà soi bóng bên hiên
Cầu quay tỏa nét bình yên sông Hàn
Thuở đất trời non ngàn say ngủ
Nay trở về bến cũ bình yên
Mỹ Khê bờ biển thần tiên
Dạt dào sóng vỗ như miền lãng du
Cầu Rồng lượn sương mù mỗi sáng
Biển hiền hòa quang đãng dòng trôi
Như vòng tay mẹ ru hời
Vỗ về ôm ấp dòng đời dịu êm
Chùa Linh Ứng bên thềm biển rộng
Đón đất trời rộng lượng bao dung
Đẹp như ngàn đóa phù dung
Quê bình yên lắm…ta cùng về nha!
29. MỜI ANH VỀ HÀN PHỐ
Mời anh về thăm Hàn phố cùng em
Đi dọc bờ sông ngắm những cây cầu mới
Đường Bạch Đằng đêm về vui như hội
Khách xa gần ai cũng muốn ghé qua
Em sẽ đưa anh đi trên những chiếc cầu
Chân rộn bước trong lòng thành phố trẻ
Mỗi chiếc cầu đẹp lung linh một vẽ
Say đắm bao người khi có dịp đi qua
Em lại đưa anh lên ngắm núi Sơn Trà
Tắm biển Mỹ khê, thăm chùa Linh Ứng
Ngũ Hành Sơn năm ngọn cao sừng sững
Biểu tượng muôn đời cho thành phố chúng ta
Lên cáp treo chinh phục đỉnh Bà Nà
Ở trên ấy bốn mùa sương phủ trắng
Như Đà Lạt giữa miền trung đầy nắng
Là thiên đường, là tiên cảnh đó anh
Ta lại về tắm nước biển trong xanh
Tối thứ bảy đi xem rồng phun lửa
Cầu Sông Hàn giờ không còn quay nữa
Cảng cập tàu nay đã được dời ra
Càng yêu thêm thành phố của chúng ta
Đang vững bước vươn lên tầm cao mới
Anh hãy về vào tháng tư năm tới
Ngắm sông Hàn lung linh đêm pháo hoa.
30. Chùa Linh ứng (Sơn Trà)
Sơn Trà tráng lệ cảnh chùa đây
Núi, biển, trời, mây…tuyệt trải bày
Tượng phật Quan Âm cao lướt gió
Khuôn chùa Linh Ưng rộng xòe cây
Thiện nam tín nữ say lòng ngắm
Dị thảo kỳ hoa đẹp mắt đầy
Cứ ngỡ Bồng Lai đang lạc bước
Đắm lòng du khách ngỡ ngàng say!
31. Ngũ Hành Sơn
Nơi đây thắng tích Ngũ Hành Sơn
Vẻ đẹp như tranh, ngắm mắt sờn
Vào động Huyền Không lòng ngưỡng mộ
Lên chùa Chiêu Ưng dạ vinh tôn
Thăm đài Vọng Hải vờn mây bạc
Viếng đỉnh Nghinh Phong ngợp tháp son
Nghe tiếng chuông chiều ngân cửa Phật
Tưởng đời thanh thoát… khách mê hồn!
32. Hải Vân quan
Đệ nhất hùng quan cửa ải này
Đắm nhìn thắng cảnh Hải Vân đây
Đường quanh uốn khúc men sườn lượn
Đỉnh dốc trườn lên đón gió bay
Nắng sớm biển xanh xa ngút mắt
Sương chiều khói bạc sát tầm tay
Bức tranh thủy mặc thiên nhiên tạc
Non- nước- trời- mây…khéo trải bày!
33. Bà Nà thơ mộng
Bà Nà thắng cảnh thật nên thơ
Du khách đến thăm, mắt thẫn thờ
Tượng Phật, nhà hàng tô nắng thắm
Rừng cây, đỉnh núi phủ sương mờ
Lung linh Vọng nguyệt, trăng soi mộng
Lướt thướt Nghinh Phong, gió vẫy mơ
Bay lượn cáp treo vui thích ngắm
Đây vùng nghỉ mát…tuyệt vô bờ!
34. Cầu quay sông Hàn
Hãy về Đà Nẵng ngắm cầu quay
Tác phẩm nên thơ thuộc đất này
Dáng đứng hiên ngang thân đón gió
Trục vươn hoành tráng đỉnh vờn mây
Người qua chín khắc dây văng chắc
Tàu tới hai canh nhịp chuyển xoay
Biểu tượng quang vinh thành phố cảng
Sớm chiều nhộn nhịp, khách nhìn say!
35. Đêm trăng Vịnh Hàn
Vịnh Hàn lấp lánh vạn sao sa
Rực rỡ đèn viềng những dãy hoa
Sừng sững Hải Vân canh vịnh rộng
Vững vàng Hòn Chỗ trấn khơi xa
Triều dâng sóng vỗ mừng tàu tới
Biển lộng thuyền băng đón gió qua
Thuận Phước tươi màu vui điện nháy
Tưởng như cảnh trí diễu Hằng Nga!
36. Cầu Rồng Đà Nẵng
Năm nhịp cây cầu hớng biển đông
Vàng tơi lộng lẫy uốn thân Rồng
Dựng xây sáng tạo vui thành phố
Thiết kế tân kỳ đẹp núi sông
Bên bắc Cầu Quay in nớc biếc
Phía nam Chị Lýchạm mây hồng
Điểm tô bích họa xinh màu sắc
Đà Nẵng huy hoàng, thỏa mắt trông!
37. Biển Mỹ Khê
Chiều hạ đi bơi biển Mỹ Khê
Ngắm bao du khách thích đê mê
Nước trong gió mát luôn ham tắm
Nắng nhẹ người vui chẳng muốn về
Dăm chị lượn dù trông phải phục
Mấy anh lướt sóng thấy không chê
Sắc màu sinh động tươi thành phố
Cuộc sống thanh bình dạ thỏa thuê!
38. Núi Sơn Trà
Cảnh quan hùng vĩ núi Sơn Trà
Tựa bức trường thành án ngữ xa
Chinh chiến góp phần ngăn bước giặc
Hòa bình gắng sức chặn phong ba
Điện giăng sườn núi như cườm ngọc
Đèn sáng đầu non tựa dãy hoa
Cứ tưởng sao trời rơi rụng xuống
Điểm tô màu sắc đẹp thành Đà!
39. Bảo tàng Chàm
Trưng bày điêu khắc Bảo tàng Chăm
Nghệ thuật tạc hình nổi tiếng tăm
Người Pháp sưu tầm non thế kỷ
Dân ta bảo quản ngót trăm năm
Kinh đô Trà Kiệu nơi khai quật
Dãi đất Miền Trung chốn ẩn nằm
Dấu cũ Chiêm Thành nay mắt thấy
Chạnh lòng du khách nhớ Huyền Trân!
40. Thành Điện Hải
Di tích ngày xưa rạng chốn này
Tường thành Điện Hải hãy còn đây
Tri Phương thống chế lo đôn đốc
Đà Nẵng dân tình quyết dựng xây
Phòng tuyến vững vàng ngăn lũ giặc
Lũy đồn kiên cố chống quân Tây
Hải Châu chiến địa gìn sông núi
Lịch sử oai hùng vọng đến nay!
41. Cảnh Suối Hoa
Thơ mộng Suối Hoa đẹp tuyệt vời
Thảnh thơi khách đến dạo xem chơi
Sờn non thắm mượt cây xòe bóng
Triền núi reo vui suối tỏ lời
Ríu rít chim ca vang khắp chốn
Chập chờn bướm lượn nhộn nhiều nơi
Hoa vàng, đỏ, tím…khoe hương sắc
Say ánh bình minh tắm nắng trời!
Trên đây là bài viết về Những bài thơ về thơ về Đà Nẵng hay nhất? Mong rằng bài viết này sẽ giúp ích các bạn có thêm kiến thức bổ ích và hay về thơ trong kho tàng văn học Việt Nam ta.
Mời quý vị độc giả yêu thơ xem thêm tuyển tập những bài thơ hay nhất mọi thời đại và những bài thơ tình hay được ban biên tập tổng hợp chia sẻ tới cộng đồng những người yêu thơ văn.