Home / Bài văn hay / Viết bài văn trình bày suy nghĩ quan niệm và cảm nhận của anh chị về thời gian

Viết bài văn trình bày suy nghĩ quan niệm và cảm nhận của anh chị về thời gian

THỜI GIAN LÀ …

– Henry Van Dyke –

Thời gian
Quá chậm đối với những người chờ đợi
Quá nhanh cho những người sợ hã
Quá lâu cho những người đau buồn
Quá ngắn cho những người đang vui mừng
Nhưng với những người yêu
Thời gian thì không

Tuổi mười bảy, với tôi, thời gian là …? – Viết bài văn trình bày suy nghĩ quan niệm và cảm nhận của anh chị về thời gian.

Bài làm:

Kết thúc cuốn tiểu thuyết của mình, nhà văn Bob Johnsin đã lựa chọn bài thơ nổi tiếng “Thời gian là…” của Henry van Dyke như một cách nhắc nhở, khơi gợi trong trái tim người đọc những chiêm nghiệm về thời gian:

Thời gian
Quá chậm đối với những người chờ đợi
Quá nhanh cho những người sợ hã
Quá lâu cho những người đau buồn
Quá ngắn cho những người đang vui mừng
Nhưng với những người yêu
Thời gian thì không

Người xưa từng nói: “Thời giờ thấm thoắt thoi đưa/ Cứ đi, đi mãi, có chờ ai đâu.” Thật vậy, thời gian là một đại lượng nằm ngoài ý thức chủ quan của con người. Dù muốn hay không thời gian vẫn cứ thế chậm rãi trôi, cuốn theo dòng chảy ấy biết bao sự đổi thay. Trong bài thơ tác giả sử dụng cấu trúc “quá… cho những người.” Đối với mỗi con người trong tùy từng hoàn cảnh, tùy từng cách cảm nhận mà thời gian lại mang những giá trị khác nhau. Tuy nhiên chỉ với những người yêu, đang yêu và được yêu “thời gian là vĩnh cửu”.

thoi gian trong cuoc song - Viết bài văn trình bày suy nghĩ quan niệm và cảm nhận của anh chị về thời gian

Bài thơ ngắn gọn, súc tích nhưng ẩn chứa sau lớp màn ngôn ngữ là thông điệp giàu ý nghĩa về giá trị của thời gian và cách đối diện của con người trước từng bước chuyển mình của cuộc sống.

Tôi vẫn luôn tâm niệm với bản thân mình rằng: Thời gian là món quá vô giá mà cuộc sống dành tặng cho con người. Thời gian cho ta co hội được làm lại, là liều thuốc xoa dịu những tổn thương trong quá khứ để sống cho hiện tại. Ở mỗi độ tuổi trong đời với những sự đổi thay rõ rệt trong suy nghĩ về cảm quan cuộc sống, mỗi chúng ta lại có những cách định nghĩa khác nhau về thời gian. Nếu với những thanh niên đang ở độ tuổi đôi mươi, thì giờ là cơ hội để phát triển; với những người già, thời gian đồng nghĩa với nỗi sợ hãi về sự chia cắt, ra đi đang đến gần thì ở tuổi 17– thời gian lại mang màu sắc khác hẳn. Tuổi 17 với tôi – thanh xuân tươi đẹp nhất trong suốt quãng đời đi học của chính mình, độ tuổi đã đủ thông minh để biết bản thân cần gì và trải nghiệm nhiều cảm xúc thú vị. Thời gian là phép thử của bản lĩnh và khả năng chinh phục đam mê. Tuổi 17 tôi đứng giữa ngã rẽ quan trọng của cuộc đời mình. Bắt buộc giữa ngã ba đường ấy tôi phải chọn đúng để trưởng thành hơn, chín chắn hơn. Thời gian cho tôi cơ hội suy nghĩ về tương lai, tạo điều kiện để tôi thực hiện giấc mơ thuở bé là được sống hết mình với văn chương. Cô gái năm 17 tuổi đã vững vàng hơn nhiều so với chính mình trong quá khứ, biết trân trọng và yêu thương những gì tốt đẹp xung quanh mình. Đã nhiều lần tôi do dự rằng: Mình có nên tiếp tục con đường chông gai nhưng vinh quang quang phía trước hay chấp nhận thành công bằng cách của bao người? Và thời gian chẳng làm tôi thất vọng. Nếu được hỏi rằng: Đã bao giờ tôi hối hận về sự lựa chọn của mình chưa? Thì tôi sẽ nói với niềm cảm kích lớn lao: Tôi đã chọn đúng đường.

Tuổi 17 chênh vênh lắm! Cảm xúc và tâm trạng giống như con lắc dao động không lúc nào ngơi nghỉ. Tuổi 17 với tôi, trưởng thành lên nhiều song cũng lắm nỗi buồn, không ít lần nước mắt tuôn rơi… Bên cạnh những niềm vui ngọt ngào tươi mắt như que kem thơm ngon mà ta vẫn ăn thời thơ ấu, tuổi 17 còn là những bài học đắt quá khiến bản thân tỉnh ngộ. Thời gian khi ấy với tôi là những tiếc nuối, hối hận về bản thân vì đánh mất nhiều điều quý giá. Mỗi ngày trôi qua là cơ hội được cạnh bên cha mẹ, gia đình vơi cạn. Mỗi ngày trôi qua là mỗi khoảnh khắc tôi nhận ra không gì là mãi mãi. Liệu có ai dám chắc, ngày mai sẽ giống như ngày hôm nay, đôi khi chỉ sau một giấc mơ, một cái chớp mắt thôi, mọi thứ thay đổi đến ngỡ ngàng. Thời gian là dịp để các chàng trai cô gái tuổi 17 nhìn nhận vấn đề một cách rõ ràng, sâu sắc hơn, biết trân trọng những điều mình đang có. Học cách yêu thương, trao đi tình yêu để đem về hơi ấm tình người, thời gian là vĩnh cửu. Tuổi 17, cái tuổi nửa trẻ con nửa người lớn, đáng nhớ mà cũng đáng quên, thời gian là người bạn song hành cùng ta trong hành trình yêu của mỗi người. Đứng trước bước ngoặt lớn của đời người – tuổi 18, thời gian giúp tôi nhận biết được tình yêu, hướng đi trong tương lai để quyết tâm cố gắng song cũng lấy đi nét hồn nhiên, ngây ngô vụng dại thuở nào để chuẩn bị cho cuộc săn tìm đích đến.
Có lẽ những dòng viết trên chỉ là đôi dòng tâm trạng của riêng tôi về thời gian ở tuổi 17. Với mỗi người khác nhau lại có những cách cảm nhận không trùng khớp. Thời gian trôi qua kẽ tay như dòng nước, những nỗ lực níu kéo hay mong muốn thời gian ngừng trôi là không thể. Song ai cũng có thể là cho tháng năm thanh xuân thêm rực rỡ khi biết quý trọng thời gian. Nếu đứng im chờ đợi, thời gian là hoài phí; nếu sợ hãi, bỏ cuộc, thời gian vùn vụt bay; nếu mải mê theo những cảm xúc nhất thời, chúng ta đã đánh mất một cơ hội được đổi thay để sống tốt hơn. Tình yêu con người, tình yêu cuộc sống tô thắm cho hành trình của ta thêm đậm nét – những nét vẽ đa dạng, sắc sảo. Thời gian rồi sẽ đi qua, chỉ những điều tốt đẹp là còn mãi. Tuổi 17 chúng ta còn trẻ lắm, ngại ngần chi mà không hết mình trao đến cuộc đời tình yêu!

Xem thêm:  Tả khu vui chơi giải trí mà em yêu thích Lớp 5

Bên cạnh những nỗ lực hết mình của con người để góp thêm ý nghĩa cho thời gian, vẫn còn những người mơ hồ về món quà mà Thượng đế ban tặng. Những sự trì hoãn, những cái chậc lưỡi, tự lừa dối bản thân rằng mình còn nhiều cơ hội sẽ chỉ đem đến những lựa chọn sai lầm. Một ngày có hai mươi tư tiếng cho tất cả, vậy tại sao có những người đã công thành danh toại còn có người vẫn cứ mãi giậm chân tại chỗ? Lời giải đáp thuộc về cách sử dụng quỹ thời gian của mỗi người.

Được viết ra những cảm xúc của bản thân mình về thời gian là điều tôi hằng mong muốn. Cô gái năm 17 tuổi hóa ra cũng đã biết nâng niu những điều cần quý trọng, cũng đã biết yêu thương, giận hờn, cũng sợ hãi hay buồn đau. Thời gian trôi qua nhanh như tia nắng rơi, một đi không thể lấy lại. Những gì đã trôi qua nay đã trở thành quá khứ, phải sống cho hiện tại và tương lai, trân trọng những gì mình đang có. Mai sau khi có dịp đọc lại những dòng này, tôi sẽ mỉm cười thật tươi, tự hào về bản thân hôm nay đã biết yêu, yêu con người, yêu cuộc sống để thời gian trôi qua không một giây hoài phí. Hết mình như những người theo đuổi ánh sáng, tôi đã thực sự sống cùng đam mê. Tôi tin vào hoa hồng, tin ở những điều tốt đẹp để thời gian bên mình là vĩnh cửu…!

Xem thêm:  Kể về một tấm gương người tốt việc tốt

Vân Trang – CTV Văn học của Baivanhay.com

Từ khóa tìm kiếm

  • https://baivanhay com/viet-bai-van-trinh-bay-suy-nghi-quan-niem-va-cam-nhan-cua-anh-chi-ve-thoi-gian

Check Also

nu sinh dac lak noi t91 4951610 310x165 - Phân tích đoạn thơ Thúy Kiều báo ân báo oán trích Truyện Kiều của Nguyễn Du

Phân tích đoạn thơ Thúy Kiều báo ân báo oán trích Truyện Kiều của Nguyễn Du

Đề bài: Phân tích đoạn thơ Thúy Kiều báo ân báo oán trích Truyện Kiều …

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *