Suy nghĩ của em về nhân vật anh thanh niên trong tác phẩm Lặng lẽ Sa Pa
Bài làm
Lặng lẽ Sa Pa được biết đến là một trong những tác phẩm hay, đặc sắc và có độ phổ biến với công chúng bạn đọc sâu sắc nhất của Nguyễn Thành Long. Tác phẩm là câu chuyện viết về những con người trẻ trong cuộc sống mới với những tư tưởng sống hết sức tiến bộ, hết lòng vì đất nước với những cống hiến to lớn. Trong những con người trẻ đó, có nhân vật anh thanh niên đứng trung tâm, thông qua việc tìm hiểu về anh, ta có thể thấy được anh chính là một điển hình sống về con người tài đức.
Anh thanh niên được coi là một con người rất đặc biệt. Anh sống và làm việc trong môi trường sống chỉ có một mình, tự lo toan mọi việc sinh hoạt đồng thời cũng tự phải giải quyết mọi chuyện phát sinh trong công việc. Hơn nữa điều kiện sống và làm việc của anh cũng khác người vô cùng. Chỉ có một thân một mình trên đỉnh núi Yên Sơn cao 2600m, quanh năm chỉ có sương mù và gió rét
Với một con trai, lại là thanh niên trai tráng, cuộc sống đó thực sự khiến con người ta phải bất ngờ. Công việc của anh thực sự rất vất vả. Là nhân viên khí tượng kiêm vật lý địa cầu, nhân viên dự báo thời tiết, lúc nào cũng phải thật chú ý đến giờ ốp “bốn giờ, mười một giờ, bảy giờ tối, lại một giờ sáng”. Lúc nào cũng cần sự chuẩn xác về giờ giấc. Nhưng khó khăn không phải ở chỗ đó, mà còn ở chỗ sự khác nghiệt của thiên nhiên và thời tiết, đó chính là thử thách cho lòng bền chí, sự chăm chỉ và kiên định: “Ở đây có cả mưa tuyết đấy. Nửa đêm đang nằm trong chăn, nghe chuông đồng hồ chỉ muốn đưa tay tắt đi. Chui ra khỏi chăn, ngọn đèn bão vặn to đến cỡ nào vẫn thấy là không đủ sáng. Xách đèn ra vườn, gió tuyết và lặng im ở bên ngoài như chỉ chực mình ra là ào ào xô tới. Cái lặng im lúc đó mới thật dễ sợ: nó như bị chặt ra từng khúc, mà gió thì giống những nhát chổi muốn quét đi tất cả, ném vứt lung tung… Những lúc im lặng lạnh cóng mà lại hừng hực như cháy. Xong việc, trở vào, không thể nào ngủ lại được”. Vậy mà đó lại là cuộc sống kèm theo tính chất công việc của anh, một người thanh niên chưa vợ, bị bó buộc mình tại nơi như thế này. Nhưng cách nhìn nhận về cuộc đời, về cuộc sống của anh là như thế nào?
Vì phải sống cuộc sống một mình nên anh thanh niên thực sự rất thèm người. Cơ duyên gặp gỡ của anh với bác lái xe đường dài cũng vì cái cớ đó, cũng vì quá thèm người, muốn nhìn thấy mặt người, được nghe kể chuyện.
Công việc của anh tuy vất vả, lại phải sống một mình cô đơn nhưng anh lại rất thiết thực với công việc của mình: “Hồi chưa vào nghề, những đêm bầu trời đen kịt, nhìn kĩ mới thấy một ngôi sao xa, cháu cũng nghĩ ngay ngôi sao kia lẻ loi một mình. Bây giờ làm nghề này cháu không nghĩ như vậy nữa. Vả, khi ta việc, ta với công việc là đôi, sao gọi là một mình được? Huống chi việc của cháu gắn liền với việc của bao anh em, đồng chí dưới kia. Công việc của cháu gian khổ thế đấy, chứ cất nó đi, cháu buồn đến chết mất”. Điều thiết thực nhất là anh biết được công việc của anh là hữu ích cho mọi người, có đóng góp quan trọng trong cuộc sống của người dân cũng như tình hình sản xuất của đất nước. Chính vì vậy, anh làm việc và cống hiến hết mình, luôn trăn trở với nghề, yêu nghề và luôn cố gắng phát triển nhiều hơn nữa. Đã có lần nhờ sự phát hiện của anh với một đám mây đen trên bầu trời mà giúp không quan ta hạ được nhiều máy bay địch, anh cảm thấy vui vô cùng vì những đóng góp đó của mình.
Là một người con trai, lại sống một mình, nhưng anh đem lại cho mọi người cái nhìn đầy bất ngờ, nhiều sự thiện cảm: “Một căn nhà ba gian, sạch sẽ, với bàn ghế, sổ sách, biểu đồ, thống kê, máy bộ đàm. Cuộc đời riêng của anh thanh niên thu gọn lại một góc trái gian với chiếc gường con, một chiếc bàn học, một giá sách”. Không ai nghĩ được rằng một người con trai lại có cuộc sống chỉnh chu và khoa học như vậy. Anh còn tự biến cuộc sống của mình đủ đầy và lãng mạng khi nuôi gà và trồng hoa
Anh thanh niên còn là một người hết sức chu đáo và tinh tế. Anh luôn lắng nghe mọi người và biết ơn những điều mà mọi người làm cho mình. Dành sự quan tâm đến mọi người từ những việc nhỏ nhặt nhất, củ tam thất cho vợ bác lái xe đang bị bệnh ốm, bó hoa tươi dành tặng cho cô kỹ sư, giỏ trứng gà tặng ông họa sỹ.
Anh khiêm tốn với những lời khen ngợi, anh có biết rằng từ anh và từ cuộc sống của anh, mọi người đã có nhiều những nhận thức tích cực về cuộc sống và lao động. Ai cũng cảm thấy xúc động về tinh thần làm việc, nhân cách sống và sự cống hiến thầm lặng của anh với cuộc đời.
Từ con người anh thanh niên toát lên vẻ đẹp của chân – thiện – mỹ, của một con người trẻ nhưng có nhân cách vàng, có suy nghĩ thiết thực, tích cực về cuộc đời, về sự cống hiến cho đất nước. Anh là một tấm gương sáng cho thế hệ trẻ – con người lao động mới trong thời kỳ mới của đất nước.
Minh Anh