Home / Văn mẫu THCS / Văn mẫu lớp 6 / Kể lại một kỷ niệm đáng nhớ thời thơ ấu của em

Kể lại một kỷ niệm đáng nhớ thời thơ ấu của em

Kể lại một kỷ niệm đáng nhớ thời thơ ấu của em

Bài làm

Thời thơ ấu, tôi mê chim lắm. Hầu như buổi trưa nào tôi cũng say mê với những việc đi tìm tổ chim để bắt về nuôi, đan lồng chim, bắt sâu cho chim ăn. Tôi nuôi rất nhiều chim, nhưng kỉ niệm làm tôi nhớ nhất đó là con chim chích chòe.

Mê chơi chim, tôi đã phải đổi cho thằng Vĩ một quả bóng nhựa, hai cuốn truyện Đôrêmon mới tinh để lấy con chim này. Mỗi buổi tan học, tôi lội quanh mấy bụi cỏ sau trường tìm bắt chuồn chuồn, cào cào, châu chấu cho chim. Bỏ nhiều công sức như thế vì tôi muốn nghe con chim hót. Nhưng từ hôm chim về với tôi, nó không những không hót mà còn ít ăn hẳn đi. Thằng Vĩ cười khà khà rồi nói:

– Cứ chọc mù hai mắt, nó sẽ hót om sòm ngay ấy mà!

Di băn khoăn:

– Thế nó vẫn không hót thì nó chịu đui mù à?

– Mày ngu lâu! Để nó sáng mắt, nó nhìn trời, nhìn đất, nó được giải trí rồi, cần gì hót nữa! Không thấy gì hết, nó mới chịu mở mỏ để giải sầu chứ! Mà có lẽ còn hót hay hơn nữa là khác! Mày không thấy mấy người mù đi xin trong chợ hay sao? Họ hát hay như mía lùi!…

– Ờ nhỉ! Di chợt nhớ ra. Đúng là mấy người mù hát hay hết ý. Chích chòe bị mù, chắc hót phải tuyệt cú mèo! Nhưng Di lại thắc mắc:

Xem thêm:  Chiêm ngưỡng những stt là con gái thật tuyệt gây sốt cộng đồng mạng

– Ê! Nhỡ nó không hót mà chết nghẻo thì sao?

– Thì… thì cho vào chảo rán chứ sao!

Tối hôm đó nằm ngủ, tôi đã mơ đến một giấc mơ khiếp sợ. Tôi bị nhốt vào một cái lồng, đúng lúc đó năm ngón tay to lớn và những cái móng dài, co quắp đang thò vào khua khoắng tìm cách túm lấy tôi. Cái cũi nhốt nó sao mà chật hẹp thế? Tôi co rút người như muốn thu mình cho nhỏ lại trước bàn tay quờ quạng đang ập tới gần. Tiếng cười khoái trá, oang oang như sấm vang động từng hồi bên ngoài cũi. Cái mặt hung ác của gã Hung thần làm tôi chết khiếp. Hai mắt đỏ lằn tia máu, lồi to như hai chiếc đèn pha ô tô, cặp nanh trắng ởn, thò dài ra khe môi như nanh heo rừng độc. Từ ngày bị gã chụp bắt, nhốt vào cũi lim này, tôi chỉ uống nước cầm hơi. Vì gã hung thần chỉ cho ăn toàn cào cào, châu châu sông sít, tanh lợm. Mới hai ngày trôi qua mà tôi đã gầy gộc, teo tóp như quả bầu khô. Tên hung thần kia nhìn tôi rồi quát:

– Sao? Mày có chịu hát không? Thằng nhóc? Khà! Khà! Bữa nay tao sẽ đâm mù mắt mày xem mày có chịu hát không nha?

– Trời ơi! Cứu con! Ba má ơi! Cứu con với! Hung thần sắp đâm mù mắt con rồi.

Xem thêm:  [Văn lớp 7 ] cảm nghĩ về loài cây em yêu

Tôi sợ hãi vàgào thét thất thanh. Chẳng thấy ba má đâu, chỉ thấy năm ngón tay khổng lồ, lởm chởm lông đen đang chờn vờn….

Tôi bừng tỉnh, người ướt đẫm mồ hôi, một giấc mơ thật đáng sợ. Tôi chầm chậm tới bên lồng chim. Con chích chòe vẫn ủ rũ trong góc, đập cánh sợ hãi khi tôi nhấc lồng, mang đến cửa sổ. Tôi mở cửa lồng cho chim bay đi. Chú chim được thả tự do, bay lên cành cây cao nhất trước nhà, rỉa lông cánh hót lảnh lót. Lúc này tôi mới hiểu vì sao chim không hót trong mấy ngày qua, có lẽ nó buồn vị bị mất tự do nên không muốn hót nữa.

Thả con chim trở về với trời, tôi buồn thì ít mà vui thì nhiều, buồn vì tôi không có con chim nào làm bạn, còn vui vì tôi đã làm một việc có ý nghĩa. Sau lần đó tôi vẫn mê chim, nhưng tôi không bắt chúng mà nhốt nữa, tôi chi say mê ngắm nhìn những chú chim trên cành, và nghe tiếng hót lảnh lót của chúng.

Check Also

1586828911 38 cuuheight990 310x165 - Soạn bài Cô Tô Ngữ văn 6

Soạn bài Cô Tô Ngữ văn 6

Tác giả Nguyễn Tuân luôn luôn được biết đến chính là một trong những nhà …

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *