Hãy kể về cô giáo cũ của em mà em nhớ nhất
Hướng dẫn
Ngày đầu như thế đó
Cô giáo như mẹ hiền
Cô giáo là cô tiên …
Những câu hát đã làm tôi nhớ về hình ảnh cô giáo Bùi Thị Hồng Nguyên, người đã dạy tôi ở Trường Tiểu học Gia Cẩm.
Thời thơ ấu, ai cũng có ngày đầu tiên đi học và đều khó quên cảm giác của ngày đầu tiên. Bước vào ngưỡng cử lớp Một, các cô cậu học trò đều cảm thấy lạ lẫm trước bầu không khí ồn áo, náo nhiệt. Có bạn núp sau lưng bố mẹ, có bạn khóc òa lên trong rất đáng thương. Tôi cũng e sợ và ngần ngại. Bỗng tôi bắt gặp một ánh mắt dịu hiền, cùng với giọng nói rất nhẹ nhàng và ấm áp của cô giáo: “Để cô đưa con vào lớp nhé?”. Tôi khẽ đáp: “Vâng ạ!” rồi nắm lấy bàn tay cô. Dường như bàn tay ấy đã truyền cho tôi một sức mạnh vô hình khiến tôi không còn thấy sợ hãi nữa mà tự tin bước vào lớp. Rồi cô lần lượt dắt tay tất cả các bạn vào lớp, xếp chỗ ngồi cho chúng tôi một cách rất ân cần và dịu dàng.
Ở lớp, cô luôn quan tâm, bảo ban và dạy cho chúng tôi những điều hay, điều tốt. Cô dạy từng cách cầm bút, kẻ thước thế nào cho đúng. Cô dạy cách viết chữ, cách làm toán rất ân cần, tỉ mỉ. Mỗi khi chúng tôi làm điều gì sai, cô không đánh, không mắng mà chỉ khuyên răn, nhắc nhở rất nhẹ nhàng. Mỗi lời cô nói đều rất thấm thía và in sâu mãi vào tâm trí chúng tôi. Cô luôn dành cho học trò những tình yêu thương ngọt ngào, chân thành, xuất phát từ đáy lòng. Cô yêu thương, chăm sóc và coi chúng tôi như những đứa con của mình. Cô luôn ở bên cạnh khi chúng tôi gặp khó khăn. Cô vỗ về, an ủi khi chúng tôi buồn.
Giờ đây, tuy tôi không được cô dạy dỗ hằng ngày nhưng hình ảnh của cô mãi ở trong tôi. Tôi muốn nói với cô, với người mẹ thứ hai của mình rằng:”Cô ơi! Con sẽ cố gắng học tập tốt để làm cô vui lòng và con sẽ luôn nhớ về cô”.
Theo Dethihay.com