Đề bài: Cảm xúc của em về nụ cười của mẹ.
Bài làm
Nhà thơ Chế Lan Viên từng viết:
“Con dù lớn vẫn là con của mẹ
Đi suốt đời lòng mẹ vẫn theo con.”
Đi suốt cả cuộc đời, dù ta có lớn hơn bao nhiêu, trưởng thành hơn ít nhiều thì trước tình thương bao la, không bến không bờ của người mẹ chúng ta vẫn thật nhỏ bé, càn được che chở và bảo vệ. Vậy thì, với bạn, in sâu nhất là khi mẹ bạn như nào? Với tôi có lẽ hạnh phúc, sung sướng nhất vẫn là khi mẹ cười. Nụ cười ấy của mẹ như ngọn lửa thổi bùng lên khát vọng trong tôi, là động lực để tôi sẵn sàng cho con đường phía trước.
Cả cuộc đời mẹ tấn tảo sớm hôm, dãi nắng dầm mưa nuôi tôi ăn học. Thi thoảng có đôi lúc nhìn mẹ gầy đi, nhìn dôi bàn tay xương xương của mẹ, tôi dấy nên một niềm xót xa vô cùng. Càng tự nhủ mình phải cố gắng học thật tốt để không phụ lòng mong đợi của mẹ. Vậy nên, với tôi thật hạnh phúc khi được ngắm mẹ cười.
Nụ cười ấy có thể là khi ta đang mệt mỏi, gặp khó khăn trong học tập nó sẽ là nguồn động viên để ta cố gắng hơn. Nụ cười ấy cũng có khi là khi ta làm sai, làm buồn lòng mẹ về một việc gì đó, thì đấy là nụ cười cảm thông của người mẹ nhân hậu, bao la. Nó là nguồn suối ngọt lành, tưới mát tâm hồn thơ ngây, trong trẻo non nớt của chúng ta biết mấy. Mỗi khi mẹ cười, đuôi mắt nheo lại mẹ có hai má núm đồng tiền nên nhìn càng duyên dáng, xinh tươi. Bạn biết gì không, nụ cười của mẹ như một loại thần dược chữa được bách bệnh của tôi. Khi tôi buồn, nụ cười ấy là nguồn an ủi, sẻ chia, là sự tin tưởng vào bản lĩnh rằng tôi sẽ vượt qua. Khi tôi thất bại, nụ cười ấy thắp lên trong lòng tôi ngọn lử của niềm tin, chiến thắng. Khi tôi mệt mỏi, nụ cười ấy làm vơi đi gánh nặng, nhẹ bớt cơn sầu để không cho mình được ủ rũ, đáng thương. Nụ cười của những cái gì đã qua của một con người từng trải, từng nếm mọi cay đắng ở đời được kết tinh hết lại tinh hoa, tinh túy nhất trong đó. Nụ cười mở ra một chân trời mới trong tâm hồn non nớt của tôi. Là chỗ dựa tinh thần vững chắc để tôi không được phép run sợ trước bất kì thử thách nào. Nụ cười đã cho tôi tất cả những điều ấy. Mỗi người yêu mẹ với những nét riêng, với tôi đó là nụ cười. Hơn cả đó là suối nguồn yêu thương chưa bao giờ vơi vạn, chưa bao giờ thôi ấm nóng, sáng rực.
Mẹ nói với tôi rằng, dù cuộc sống có đặt ra vô vàn những thử tahchs, những cú nã dớn đau thì cũng không bao giờ được cho phép mình bi quan, chán nản. Thay vào đó, hãy mỉm cười và đón nhận tất cả, rồi chính nụ cười ấy sẽ mang lại cho ta một thái độ sống tích cực, giải quyết dược khó khăn. Phải chăng vì thế mà dù buồn hay mệt mỏi, mẹ không bao giờ để tôi nhìn thấy mẹ không vui. Có lẽ, đó là một cách để mẹ là hậu phương vững chắc, giữ vũng tinh thần cho tôi.
Nụ cười của mẹ, giống như ngọn lử thần, như là ánh trăng dịu mát thanh lọc tâm hồn tôi, tỏa bóng cho tôi đi về.