Cảm nghĩ của em về ngày 20/11
Bài làm
Từ xưa đến nay nhân dân ta vốn có truyền thống tôn sư trọng đạo. Trong cuộc sống thì bất cứ ai cũng có thể trở thành thầy của chúng ta đúng như câu nói “Một chữ cũng là thầy nửa chữ cũng là thầy”. Vai trò của người thầy vô cùng quan trọng trong việc truyền dạy những điều hay, lẽ phải cho học sinh và hướng các em đến một cuộc sống tốt đẹp nhất. Để bày tỏ sự mến yêu vô hạn, sự biết ơn đến thầy giáo, cô giáo thì nhân dân ta đã chọn ngày 20/11 để làm ngày lễ hiến chương công lao của các thầy cô. Hằng năm cứ đến ngày 20/11 thực sự em vô cùng xúc động vào vui mừng khôn xiết.
Như chúng ta cũng biết được rằng từ xưa đến nay thì người thầy vẫn luôn tượng trưng cho những gì gọi là chuẩn mực nhất, tượng trưng cho đạo lý của con người. Thầy giáo không chỉ truyền dạy học vấn cho học trò mà còn dạy cho học sinh có được một nhân cách tốt đẹp cũng như có năng lực để giúp ích cho đời. Không quá chút nào khi nói người thầy giáo vẫn được ví như là kỹ sư của tâm hồn, là một nghề cao quý nhất trong những nghề cao quý. Bạn biết không? Để có thể trở thành thầy giáo, con người đã phải rèn luyện không ngừng nghỉ, luôn luôn phải lao tâm khổ tứ. Và để rồi khi đã được đứng trên bục giảng, họ cũng lại cố gắng tiếp tục rèn giũa bản thân mình để tìm ra cách dạy hay nhất cho học sinh hiểu bài nhanh nhất. Có lẽ chính vì vậy mà không hề ngạc nhiên khi chúng ta cần tôn vinh những người thầy giáo.
Chúng ta không phải đợi đến ngày 20/11 mới biết ơn thầy cô mà ngay cả trong suốt cả 1 năm học mỗi ngày em và các bạn của mình thì cũng phải đều cố gắng học tập không để thầy cô phiền lòng. Chính ngày 20/11 như là một dịp đặc biệt để chúng em được bày tỏ tình cảm của chính mình bằng lời nói và bằng hành động. Và hàng năm, năm nào cũng vậy, cứ chuẩn bị tới ngày 20/11 là chúng em lại tập tiết mục văn nghệ chào mừng thật hay, thật hấp dẫn để biểu diễn tặng thầy cô. Khi tập được những tiết mục hay không thể không nhắc đến công lao của thầy cô giáo. Thầy cô đã chỉ dạy tận tình cho chúng em từng chút một để chúng em có được tiết mục xuất sắc nhất.
Và ngày hiến chương nhà giáo Việt Nam 20/11, chúng em thường thường dành tặng cho thầy cô của mình những bó hoa tươi thắm nhất. Thêm với đó là những tờ báo thường ghi kín những bài thơ hay nhất, tình cảm nhất mà chúng em đã làm để dành tặng thầy cô. Chính chúng em cũng biết được rằng chính những vần thơ dù hay thế nào cũng không thể nói hết được công lao to lớn của thầy cô dành cho chúng em. Thực sự thì thầy cô là những tấm gương sáng, đồng thời cũng lại còn là cánh chim đầu đàn dìu dắt chúng em trên con đường lập thân, lập nghiệp.
Mỗi người học sinh chúng ta cũng chỉ có 12 năm ngồi trên ghế nhà trường nhưng thầy cô thì có cả một đời người để gắn bó với trường học. Cũng chính bằng những kiến thức của mình, thầy cô đã dạy dỗ không biết bao nhiêu thế hệ khôn lớn thành người. Nói các khác thì thầy cô giống như ánh mặt trời soi sáng lý tưởng cho chúng em. Thầy cô có thể giúp cho học sinh chúng em có được con đường đi đúng đắn nhất, tốt nhất. Riêng bản thân em thì ngày lễ 20/11 thực sự là một ngày hội lớn để đây là một dịp tôn vinh công lao các thầy cô.
Qủa thực em nghĩ rằng với những gì mà thầy cô đã làm, họ xứng đáng được kính trọng và biết ơn. Cứ đến ngày 20/11 là em cũng vui lắm, em sẽ cố gắng học thật tốt để có thể làm thầy cô vui lòng và thêm tự hào về học sinh chúng em. Em sẽ cố gắng học tốt để lấy những bông hoa điểm 9, điểm 10 tặng các thầy cô. Chắc hẳn đó là một món quà ý nghĩa nhất tặng thầy cô nhân ngày lễ tri ân.
Em sẽ không bao giờ quên được hình ảnh các thầy, các cô đã hướng dẫn em tiếp cận chân trời trí thức, giúp em dần dần hiện thực được ước mơ trở thành một bác sĩ giỏi. Em sẽ luôn cố gắng học tốt để làm thầy cô, bố mẹ vui lòng. Và ngày 20/11 chính là ngày nhắc nhớ em nhớ về công lao của thầy cô.
Tuệ Minh