[Văn 7] Nêu suy nghĩ và tình cảm của em về hạnh phúc được sống giữa tình yêu mọi người
Đề: Từ các văn bản Mẹ tôi, Những câu hát về tình cảm gia đình, Bạn đến chơi nhà ngữ văn 7, hãy phát biểu những suy nghĩ và tình cảm của em về hạnh phúc được sống giữa tình yêu mọi người.
Bài làm
Người hạnh phúc nhất là người được sống trong vòng tay yêu thương của mọi người. Từ nhỏ tôi đã học được bài học về tình cảm gia đình qua những câu ca dao mẹ hát. Khi được học chương trình văn 7, dược đọc câu chuyện về tình mẫu tử của mẹ cậu Enrico và khi trải mình trong tình bạn chân thành của Nguyễn Khuyến, tôi lại càng thấm thía được ý nghĩa cuộc đời.
Sinh ra trong một gia đình có cha có mẹ để thương yêu, chăm sóc, nuôi dưỡng, có anh, chị để chơi đùa, có ông bà để mỗi dịp về quê thăm viếng, có họ hàng, chú bác để gặp gỡ trò chuyện…đó là một sự may mắn. Chẳng ai có thể tự sinh ra cũng chẳng ai tự mình khôn lớn nếu không có cha mẹ, ông bà, chính vì thế mà những câu ca dao ngàn đời vẫn thấm đẫm nghĩa tình về nguồn cội “Công cha như núi Thái Sơn
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra”
Hoặc “ Ngó lên nuột lạc mái nhà
Bao nhiêu nuột lạc nhớ ông bà bấy nhiêu”
Câu chuyện về một cậu bé đã trót dại nói lời không hay làm mẹ buồn cũng khiến tôi rưng rưng nước mắt bởi vì bất giác nhận ra mình cũng có đôi khi đã làm mẹ buồn như thế. Trên đời còn gì quý hơn tình mẫu tử thiêng liêng! Tình cảm khiến chúng ta người hơn, vị tha hơn và thấu hiểu hơn. Cảm ơn chúa đã tạo ra những bà mẹ vĩ đại để mỗi chúng ta đều được chở che. Ai đã từng nhìn sâu vào đôi mắt mẹ sẽ hiểu được sự mênh mông của biển cả và chiều sâu vô tận của tình thương. Rồi nắm lấy bàn tay thô ráp của cha để cảm nhận sự ấm áp giấu kín bên trong cái vẻ nghiêm khắc thường ngày. Có một lần tôi chứng kiến được giọt nước mắt chảy ra từ đôi mắt người đàn ông nghiêm khắc ấy, chính là lần cha tiễn chị tôi về nhà chồng. Ngày ấy tôi nào hiểu điều gì, chỉ sau này lớn lên thiếu vắng chị, tôi mới nhận ra tình cảm mà chị dành cho mình nhiều đến mấy.
Tôi bước chân ra ngoài xã hội, học cách san sẻ chân thành từ những người bạn mới quen. Tôi nhớ từng gương mặt đã gắn bó với nhau, chia nhau từng viên kẹo và nắm tay nhau tung tăng trên đường về nhà. Tôi biết ơn những người thầy đã dạy mình và đặt niềm tin vào chúng tôi, truyền cho chúng tôi thêm động lực. Cả những nụ cười thân thiện của cô bán hàng, ly nước mưa của cụ già đưa đò tốt bụng cũng sưởi ấm lòng tôi vì biết mình được yêu thương.
Chỉ tiếc cho những đứa trẻ sinh ra đã không được cha mẹ yêu thương, lớn lên trong sự ghẻ lạnh của người đời, không đủ đầy về vật chất có thể khiến người ta không hạnh phúc nhưng sự khiếm khuyết về tinh thần mới đáng sợ hơn. Có những người được mọi người yêu quý lại lợi dụng tình thương của người khác để trục lợi, chà đạp lên tình cảm thiêng liêng của gia đình, bạn bè, thầy cô chỉ vì đồng tiền hoặc nhu cầu riêng của bản thân. Thử hỏi những người như thế làm sao được yêu thương và xứng đáng nhận hạnh phúc từ tình yêu thương?
Một lúc nào đó trong cuộc đời, nếu muốn khóc hãy về bên mẹ, nghe mẹ ru và nhắc lại chuyện ngày xưa để thấy mình không hề cô đơn. Tình thương sẽ cho ta sức mạnh và niềm tin để vượt qua những khó khăn. Những ai còn có cha mẹ, anh chị để yêu thương, có bạn bè, thầy cô bên cạnh, hãy trân trọng họ và cảm ơn cuộc sống đã ưu ái cho mình sống giữa tình thương.
Theo Dethihay.com