Tả ngôi trường đã gắn bó với em trong những năm qua
Gợi ý
Em rất tự hào vì trường của mình. Đó là Trường Tiểu học mang tên người anh hùng nhỏ tuổi Kim Đồng, nơi em đã gắn bó trong suốt những năm qua.
Em còn nhớ lần đầu tiên mẹ đưa em đến trường để xin vào lớp 1. Đứng bên ngoài, em hồi hộp ngắm nhìn ngôi trường rộng hơn rất nhiều so với trường mầm non của em khi ấy. Cổng trường cao với tấm biển lớn phía trên những cánh cửa sắt sơn xanh. Trên biển nổi bật hàng chữ: Trường Tiểu học Kim Đồng.
Trường có khuôn viên rất rộng. Ba dãy nhà cao tầng xếp thành hình chữ u, ở giữa là sân trường lát xi măng sạch sẽ. Nhìn thẳng từ cổng trường là khu nhà nơi có Ban Giám hiệu làm việc và phòng Hội đồng của các thầy cô. Một cột cạo thật là cao có lá cờ đỏ sao vàng tung bay trong gió làm em vô cùng thích thú.
Trong sân, trước cửa các dãy nhà là những bồn hoa nhỏ, có bồn trồng hoa cúc, cố bồn trồng hoa mười giờ, có bồn là những cây nhỏ mà tôi không biết tên. Cạnh những bồn hoa và rải rác trong sân là những cây bàng, cây phượng lớn. Nhiều cây cao ngang cửa tầng hai lớp học. Bấy giờ là tháng tám, bàng và phượng vẫn còn xanh tốt, tỏa bóng mát rượi. Trên cây phượng còn sót lại chùm hoa muộn, trông như ngọn lửa nhỏ le lói giữa đám lá xanh.
Em bước vào lớp. Phòng học rộng và sáng với bốn dãy bàn xinh xinh được kê ngay ngắn. Bảng lớp mới tinh, màu xanh đậm, kẻ ô vuông. Phía trên là ảnh Bác Hồ. Bác tươi cười nhìn chúng em, đôi mắt sáng thật hiền. Hai bên tường là những khẩu hiệu: “Học, học nữa, học mãi” và “Học đi đôi với hành”. Lớp nào cũng có bốn chiếc quạt trần và cả một chiếc ti vi với đầu đĩa VCD nữa.
Đã hơn bốn năm em gắn bó với mái trường. Hàng ngày đến trường, em thấy nơi đây thân thuộc quá. Em nhớ một bài Tập đọc lớp một viết: “Nhìn từ xa, những mảng tường vàng ngói đỏ như những cánh hoa lấp ló trong cây”. Em thấy trường mình quả là bông hoa đẹp.
Theo Dethihay.com