Đề bài: Kể lại cảnh sinh hoạt trong một buổi chiều thứ bảy của gia đình em
Bài làm
Bố tôi công tác cách nhà gần 50 cây số nên cuối tuần mới về và do đó chỉ có chiều thứ bảy thì cả nhà tôi mới được đông đủ. Không khí gia đình tôi những ngày cuối tuần thường rộn ràng hơn và nhất là vào ngày thứ bảy, bởi cả ba mẹ con tôi, ai cũng ngóng bố về, và liên tục nhắc đến bố. Nào là tiếng cái út nũng nịu hỏi:
– Bố sắp về chưa hả mẹ?
Mẹ âu yếm trả lời:
– Chỉ một lát nữa bố sẽ về nhà. Con ngoan bố về sẽ có quà, còn hư là bố không cho đâu.
Con bé nghe vậy cười tít mắt:
– Con ngoan nhất nhà mẹ nhỉ.
Quay sang tôi nó tranh:
– Em ngoan hơn chị, bố sẽ cho em nhiều quà hơn.
Tôi mỉm cười ra dáng chị cả:
– Chị sẽ nhường cho em hết. Được chưa. Bây giờ em lên nhà đợi bố để mẹ với chị nấu cơm. Biết bố thích ăn cánh cua, chiều thứ bảy nào mẹ cũng mua cua về dễ làm món bố thích. Và tôi thường quanh quẩn bên chân mẹ để phụ giúp. Chiều hôm nay cũng vậy, mẹ chuẩn bị mọi thứ từ sáng, đợi đến lúc bố sắp về đến nhà hai mẹ con lại tíu tít chuẩn bị.
Đang mải mê nấu nướng hai mẹ con tôi bỗng nghe thấy út gọi í ới:
– Mẹ ơi bố về. Bố về rồi!
Tiếng nó lại lảng lót:
– Con chào bố ạ. Bố có mua quà cho con không.
Tôi và mẹ chạy lên nhà, bố đã bế út và lấy quà cho bé. Con nhỏ sung sướng ôm cổ bố.
Bố quay sang tôi hỏi:
– Con đang nấu cơm hả. Con ngoan lắm.
Bố cất cặp sách vào nhà, mẹ đã kịp mang một chậu nước mắt lạnh cho bố rửa mặt, còn tôi chạy đi lấy cho bố một cốc nước mắt. Một lát sau cả nhà tôi đã quây quần bên mâm cơm nóng hổi, từ lúc bố về út luôn ngồi cạnh kể cả lúc ăn cơm. Nó còn đòi gắp thức ăn cho bố và khi bố vừa đưa bát ra tro nó gắp thức ăn vào thì nó lại đánh rơi ngay xuống đất, cả nhà được một phen cười. Bố vừa cười vừa nói:
– Con gái bố ngoan lắm! Tuần này con có được phiếu bé ngoan không?
Nhắc đến phiếu bé ngoan bé vội vàng tụt xuống đất lon ton đi lấy ra khoe với bố. Bố vui sướng nhìn bé rồi quay sang hỏi tội:
– Thế con được mấy điểm mười.
Tôi tự hào khoe với bố:
– Con vẫn luôn dẫn đầu lớp, tuần này bố phải thưởng cho con một chuyến đi công viên đấy.
Nghe đến công viên út vội hét lên:
– Con đi mấy.
– Ừ! Bố sẽ đưa cả nhà đi.
Tôi còn kể cho bố nghe chuyện trường lớp ra sao, chuyện nhà tuần qua ra sao. Bố nhìn chúng tôi đầy yêu thương, trừu mến.
Ăn cơm xong, cả nhà tôi đi dạo phố và ăn kem ở Bờ Hồ, thật vui. Buổi tối thứ bảy đường phố thật đông đúc, tấp nập. Hai chị em tôi ca hát líu lo. Tôi chỉ mong ngày nào cũng là thứ bảy để cả nhà tôi được ăn cơm cùng nhau bên nhau.