Em hãy kể lại câu chuyện về một tấm gương học tập tốt ở lớp em hoặc trường em.
Hướng dẫn
Dạo này, lớp tôi xôn xao hẳn lên. Chả là thằng Trí bây giờ đã vươn lên đứng gần nhất lớp. Đầu năm nay, nó tiến bộ rõ rệt về học tập. Trước kia nó học hành chẳng ra làm sao cả.
Lớp tôi muốn tìm hiểu nguyên nhân làm sao nó học giỏi thế. Chúng tôi gồm Tâm, Toàn, Thắng liền mở cuộc điều tra. Hôm đó, đúng là ngày ba đứa được đi chơi. Chúng tôi nhớ tới cuộc điều tra liền tìm tới nhà Trí.
Từ xa, chúng tôi đã nhìn thấy rõ nó đang ngồi cạnh cửa sổ, tay cầm bút, mặt có vẻ đăm chiêu suy nghĩ. Tôi vào nhà nó, thấy bài toán khó hôm nọ cô giáo cho về nhà. Bài toán quả là khó thật. Tôi vốn tính lười, giở ngay sách giải ra xem và đã làm xong bài toán đó. Thấy nó thế, tôi bèn nói ra vẻ khôn ngoan lắm:
– Ê, Trí ơi! Lấy sách giải ra mà xem, suy nghĩ làm gì cho mệt người.
Trí nói vẻ cương quyết:
– Không, tớ phải suy nghĩ đã.
Tôi phản ứng ngay:
– Trước Trí hay chép lời giải sẵn trong sách giải cơ mà!
Trí đáp vẻ từ tốn:
– Không, bây giờ thì thôi rồi. Chép lời giải sẵn nhiều quá nên tớ không hiểu bài gì cả, phải tự suy nghĩ để đầu óc ngày càng thông minh chứ!
Ba chúng tôi có vẻ bực mình về thằng Trí đó. Ra khỏi nhà Trí, Tâm “còi” còn bĩu môi:
– Ôi dào! Để xem hắn có làm được bài không?
Vàchúng tôi đã đi chơi…
Khoảng hai, ba tiếng sau, chúng tôi quay lại nhà thằng Trí, nhưng nó đã đi đâu rồi. Tôi ra vườn sau gặp nó. Tâm “còi” nói vẻ hách dịch:
– Xong bài chưa, cậu Trí?
Chúng tôi cùng vênh mặt lên chờ tiếng đáp của thằng Trí.
Trí từ tốn: “Xong đâu vào đấy rồi, các cậu có xem không?”
Chúng tôi đáp: “ừ, xem thì xem…”.
Nó dẫn chúng tôi vào nhà, cho xem bài. Tôi thốt lên trong bụng: “Ô! Lạ chưa kìa, bài khó như thế mà nó cũng làm được”. Đáp số đúng như bàicủa tôi, nhưng cách giải thì hoàn toàn khác và có phần còn ngắn gọn hơn cách giải trong sách “Giải bài tập”. Ba đứa chúng tôi đỏ mặt ngượng, rồi lẳng lặng ra về.
Sáng hôm sau đến lớp, cô giáo gọi nó lên bảng chữa bài tập. Thấy cách giải của nó hay, cô hình như muôn kiểm tra xem có phải nó tự ý nghĩ ra không, nên hỏi nhiều câu rất hóc, chúng tôi ngồi dưới mà cũng toát cả mồ hôi, nhưng nó trả lời dõng dạc, rõ ràng những câu cô giáo hỏi. “Khó tính” như cô giáo toán lớp tôi mà cô đã mỉm cười là không xoàng đâu nhé. Và cô cho nó điểm 10 đỏ chói. Còn chúng tôi, chúng tôi đã coi nó là một gương tốt để học tập. Chúng tôi từ đấy cũng chừa cái thói lười học và khinh người. Bây giờ, Trí đã là bạn thân của bộ ba chúng tôi.
Tôi viết bài này, mong rằng các bạn sẽ không có những tính xấu như chúng tôi. Hãy học tập bạn Trí lớp tôi.
Theo Dethihay.com