Home / Văn mẫu THCS / Văn mẫu lớp 7 / Hướng dẫn làm thể loại văn nêu cảm nghĩ về người mẹ của em

Hướng dẫn làm thể loại văn nêu cảm nghĩ về người mẹ của em

Hướng dẫn làm thể loại văn nêu cảm nghĩ về người mẹ của em

Hướng dẫn

1. Ngữ liệu cần chú ý khi sử dụng trong văn biểu cảm về mẹ

a. Từ ngữ:

Dưới đây là một số từ ngữ có thể sử dụng trong bài viết của đề.

-Yêu quý, yêu thương, kính trọng;

– Cuộc sống lam lũ, vất vả, khó nhọc, “Một nắng hai sương”.

– Âm thầm, chịu đựng, bền bỉ, dẻo dai, hi sinh thầm lặng,…

– Kính yêu, tự hào, biết ơn,…

b. Hình ảnh:

– Hình dáng, mái tóc, khuôn mặt, đôi tay, nụ cười, giọng nói,…

– Hình ảnh mẹ lo lắng, chăm sóc khi con bị ôm.

– Niềm hạnh phúc của mẹ khi con trưởng thành.

– Mẹ luôn lo lắng, vun đắp cho cả gia đình.

c. Nhân vật:

– Người kể xưng “tôi”.

– Người mẹ.

– Người bố.

2. Gợi ý cách lập dàn ý bài văn nêu cảm nghĩ về người mẹ của em

2.1. Gợi ý cách làm bài văn

– Đây là dạng đề văn biểu cảm có kết hợp các yếu tố miêu tả, tự sự nên trong quá trình làm bài, ngoài việc chú ý các nội dung chính của câu chuyện, người viết cần chú ý sử dụng đan xen các yếu tố liên tưởng, tưởng tượng, suy ngẫm một cách hợp lí nhằm tạo dược sự hấp dẫn, sinh động cho bài văn của mình. Với nội dung của bài viết cần xác định rõ bố cục, sắp xếp ý hợp lí.

2.2. Hướng dẫn lập dàn ý bài văn

* Mở bài: Giới thiệu về người mẹ kính yêu và tình cảm của em đối với mẹ.

* Thân bài: Những tình cảm và kỉ niệm về người mẹ kính yêu.

– Hình ảnh người mẹ kính yêu: hình dáng, mái tóc, nụ cười, ánh mắt… với những lo lắng, lam lũ, nhọc nhằn trong cuộc sống của mẹ.

– Tình cảm của mẹ: sinh thành, yêu thương, chăm sóc, dạy dỗ, sự lo lắng khi con bị bệnh,…

– Niềm vui, niềm hạnh phúc của mẹ khi các con trưởng thành.

– Sự vun vén khéo léo, chăm sóc cho gia dinh khi bố đi làm xa.

– Tình cảm của con: yêu thương, kính trọng, hứa hẹn,…

(Chú ý dưa các yếu tố tự sự, miêu tả đan xen để khơi gợi cảm xúc hợp lí)

* Kết bài: Tình cảm của em dành cho mẹ như thế nào?

– Mẹ mãi là chỗ dựa vững chắc của con.

– Dẫu con có trưởng thành, đi xa, nhưng con không bao giờ quên tình yêu thương, sự chăm sóc tận tình của mẹ và con vẫn luôn nhớ về mẹ.

3. Mẫu bài văn nêu cảm nghĩ về người mẹ của em

BÀI VĂN 1

Ai cũng có một người mẹ để được yêu thương và để ta yêu thương. Trong cuộc đời bạn hay tôi, có mẹ, được mẹ yêu và yêu mẹ là niềm hạnh phúc vô bờ. Bởi thế mỗi khi nhắc đến mẹ, nhớ về mẹ, kể về mẹ là lòng tôi tràn ngập cảm giác bâng khuâng.

Mẹ tôi không đẹp xét về ngoại hình. Mẹ tôi cũng không phải là người học rộng, tài cao. Xét tận cùng những thứ ấy ở mẹ tôi đều ồ mức bình thường, nghĩa là mẹ tôi có thể lẫn vào vô số những người phụ nữ mà ta bắt gặp hằng ngày trong cuộc sống. Nhưng với tôi, mẹ vẫn đẹp, vẫn “trên mức bình thường” bởi trái tim và tình yêu mẹ giành cho tôi là bất tận. Đến tận bây giờ sau 13 năm được làm con của mẹ tôi vẫn thấy đó là điều may mắn, hạnh phúc lớn nhất mà cuộc đời tặng cho tôi.

Xem thêm:  Kể lại kỉ niệm đáng nhớ về người thân trong gia đình (ba, mẹ, ông, bà…)

Ký ức về những ngày bé tẻo teo tôi không lưu giữ được gì, nhưng cứ nhìn cái cách mẹ chăm bẫm em Tít tôi lại tưởng tượng về những ngày bé tẹo ấy, thỉnh thoảng tôi vẫn hỏi mẹ: “Ngày xưa mẹ cũng bế con thế này à, ngày xưa mẹ cũng ru con thế à? Ngày xưa mẹ cũng… và lần nào cũng nhận được câu trả lời “Hơn em Tít nhiều vì lúc ấy mẹ mới chỉ có mình con thôi”. Tôi nghe không biết bao nhiêu lần câu trả lời của mẹ và cũng không bao giờ chán câu trả lời ấy. Tôi sung sướng vì dược mẹ yêu và cũng yêu mẹ nhất trên đời. Lớn lên một chút, kí ức đã cho tôi lưu giữ kỉ niệm. Nhớ nhất là buổi đầu tiên đến trường mầm non. Vốn là một con bé còi cọc ốm yếu nên 5 tuổi tôi mới bắt đầu làm quen với lớp mẫu giáo, sáng mai ấy, mẹ đưa tôi đến trường, nắm tay tôi vào lớp. Nhìn thấy cô giáo, thấy các bạn đều lạ tôi quay lại, ôm chầm lấy mẹ khóc nhè vì sợ. An ủi, dỗ dành, động viên, cuối cùng mẹ cũng giúp tôi làm quen với cô và các bạn, tự tin đến trường, không còn khóc nhè mỗi buổi sáng.

Rồi tháng năm trôi, tôi lớn lên, từ cô bé lớp Một hay làm mất bút chì, tôi lên lớp Sáu tôi vào học trường chuyên. Trường học xa nhà, tôi không thể tự đi học. Mẹ lại thêm một nỗi vất vả đưa đón tôi mỗi ngày. Thấy mẹ tất bật, có lúc tôi đã đòi mẹ chuyển về trường nhà. Nhưng hơn hết, mẹ giúp tôi hiểu nỗi vất vả của mẹ sẽ chẳng là gì để con mình được học hành đến nơi đến chốn. Cảm giác nghẹn ngào, tồi lại thấy mình thật may mắn khi được làm con của mẹ. Vậy mà có lúc tôi vẫn lười học, ham chơi, không nhường nhịn em. Tôi không hiểu hết nỗi lòng mẹ, tôi làm mẹ buồn.

Mẹ yêu thương tôi hết mực nhưng cũng là người nghiêm khắc trong việc dạy dỗ con cái. Lúc nhỏ, mẹ rèn giũa từ lời ăn, tiếng nói, câu chào, từng việc nhỏ nhặt như bỏ cái muỗng vào bát canh ra sao, đi dép không được kéo lê trong nhà thế nào. Rồi mẹ dạy tôi đi chợ, nấu cơm… Bây giờ mỗi khi đến môn công nghệ, học nấu ăn là tôi có dịp để trổ tài với các bạn trong lớp và thường được cô giáo cho điểm mười. Lúc ấy tôi lại thầm nhủ: “cồng của mẹ đấy”. Cả những việc lớn hơn trong cuộc sống như phải biết tự lập, tự trọng, không ỷ lại,… Mồi ngày qua di, tôi càng thấu hiểu lòng mẹ. Để chị em tôi khoẻ mạnh, hạnh phúc, lớn khôn mẹ phải đổi những đêm trắng. Bước chân nhẹ nhàng và bàn tay mát dịu mỗi khi chị em tôi bị sốt. Tôi đã bất chợt thức giấc và biết mẹ ngồi cả đêm khi em Tí sốt. Mẹ không dám ghé lưng nằm vì sợ mệt quá thiếp đi lỡ em sốt cao, Chợt hiểu một con bé bé nhỏ hay ốm yếu là tôi đã lấy đi của mẹ bao nhiêu đêm không ngon giấc.

Xem thêm:  [Văn 6] Kể về người bạn mới quen – bài viết số 3

Mẹ cho tôi thật nhiều. Bây giờ thì tôi đã hiểu. Nhưng tôi chưa báo đáp gì cho mẹ. Kể cả lời yêu thương tôi cũng chưa biết bày tỏ mỗi ngày. Nhưng hơn hết tôi hiểu rằng mình may mắn, hạnh phúc. Tôi chỉ biết thầm hứa – lời hứa của một đứa con chưa lớn nhưng không còn bé dại là phải học thật chăm để mẹ vui lòng và ước mẹ mãi mãi bên tôi.

*****

BÀI VĂN 2

“Riêng mặt trời chỉ có một mà thôi.

Và mẹ em chỉ có một trên đời…”.

Những câu hát vừa quen thuộc, vừa thân thương đã đi sâu vào tâm hồn con từ những ngày còn thơ dại. Đối với con, mẹ là chỗ dựa vững chắc để con thắp sáng niềm tin vào cuộc đời, vào một tương lai tốt đẹp. Chính mẹ đã giúp con vượt qua khó khăn trong cuộc sống, đã đưa con vững bước đi lên. Thật sự, mẹ luôn à trong trái tim con.

Có thể mẹ không xinh đẹp và tài giỏi như những người phụ nữ khác nhưng trong lòng con, mẹ là người phụ nữ tuyệt vời nhất, là người mẹ đảm đang nhất.

Mẹ sớm tối làm việc để kiếm tiền nuôi con. Con đã quen với dáng người cao cao, gầy gầy của mẹ. Mẹ bị bệnh á sừng. Mỗi lần thời tiết hanh khô là những vết nứt trên tay lại toác ra, rớm máu. Con không đếm được đã bao lần mẹ bôi thuốc, nhưng chẳng lành. Tại mẹ làm việc vất vả. Đôi tay ấy ngày ngày giặt giũ, cơm nước cho ba bố con con. Cũng chính nó làm lụng, may vá để kiếm tiền nuôi con ăn học. Đôi bàn tay còn vỗ về con, tết tóc cho con, dắt con đi trên con đường rộng lớn.

Những vết toác trên tay mẹ như nhưng dấu vết của nhiều cơ cực mà mẹ đã trải qua. Con biết trong cuộc đời mẹ đã từng có những khổ đau, mất mát rất lớn (bà ngoại mất từ khi mẹ lên chín), nhưng con chưa bao giờ thấy mẹ than vãn cả.

Mẹ luôn nở nụ cười hiền hậu, luôn ở bên con lúc con vui nhất, luôn vỗ về nhưng lúc con cảm thấy tuyệt vọng. Mẹ luồn dặn dò con đủ mọi thứ. Mẹ rất quan tâm đến con và chưa lần nào rời mắt khỏi con cả. Nhưng dâu phải lúc nào con cũng nghe lời mẹ, điều đó đã làm cho mẹ phiền lòng… Hôm nay trời bỗng nổi mưa rất to. Lòng con lại xôn xao nhớ về kỉ niệm của năm năm trước.

Mẹ ơi, mẹ có nhớ không? Chuyện ấy xảy ra khi con mới lên tám tuổi. Sáng hôm đó, trời nổi cơn giông vào lúc con đi học. Đã gần đến giờ vào lớp mà mưa vẫn chưa ngớt, mẹ lo lắng nhìn con. Mẹ khoác áo mưa cho con, rồi dặn đi dặn lại không được hấp tấp vội vàng. Con nhanh chóng vâng dạ qua loa cho xong chuyện, Cái bóng bé nhỏ của con vội mất hút trong con phố ngập tràn nước mưa.

Xem thêm:  Em hãy kể lại một câu chuyện vui em gặp ở trường lớp

Mưa vẫn cứ lì lợm rơi. Từng giọt từng giọt lộp độp xuống đất rồi vỡ tan ra. Bong bóng đầy đường. Con đường con đi học lầy lội làm sao. Và thời gian chẳng chờ ai cả, con ngước nhìn đồng hồ và hốt hoảng. Còn năm phút nữa là vào học.

Con chạy vội trên con đường khá trơn và bị ngã, Con thấy đau nhói, ở chỗ khuỷu tay sưng to như quả trứng vịt. Cả người bê bết bùn đất. Thế nhưng mưa vẫn cứ rơi, mọi người vẫn đi lại bình thường mà không đoái hoài đến con, cho dù con cảm thấy mình đau ê ẩm.

Cố gượng dậy và đi về nhà, con chỉ sợ mẹ sẽ mắng. Nhưng mẹ không mắng con. Mẹ lo cuống cả lên, đưa con đến bệnh viện. Và con phải bó bột vì gãy tay.

Ngày tháo bột, bác sĩ bảo có thể con sẽ bị liệt cả cánh tay. Nước mắt mẹ giàn giụa. Mẹ khóc suốt đêm đó.

Ngày hôm sau, con thấy mắt mẹ trũng xuống. Làm mọi thứ mẹ đều không tập trung. Không khí trong gia đình ảm đạm đến đáng sợ.

Nhưng mấy hôm sau, con không thấy mẹ như vậy nữa. Mẹ chạy đôn đáo khắp nơi tìm thầy thuốc. Lúc thì mẹ dẫn con đến các ông thầy lang, lúc thì mẹ đưa con lên những phòng khám đông ních người. Và chưa dừng lại ở dó, mẹ kiên trì bắt con nâng nước, gập duỗi tay. Hằng đêm, ước khi đi ngủ, mẹ lại xoa nắn tay con hàng giờ. Tháng ngằy trôi qua, một năm sau, tay con dần hồi phục. Thật như một phép màu. Con cứ nghĩ sẽ chẳng còn hi vọng, nhưng tình yêu của mẹ đã làm được điều đó. Phải chăng Thượng Đế đã rủ lòng thương, ban cho con một ngọn nến trong tối tăm, mù mịt, cho con một nguồn ánh sáng hi vọng tuyệt vời. Đó là mẹ.

Và con hiểu, con không được mắc thêm lỗi lầm nào nữa…

Bỗng đồng hồ điểm tám tiếng và mưa đã bắt đầu ngớt. Trời hửng nắng. Mấy giò phong lan trước cửa đung đưa. Tâm hồn con trở về thực tại.

Một bàn tay vuốt nhẹ lên mái đầu con. Đó là bàn tay của mẹ. Quay đầu lại, con đã thấy dáng mẹ thân thương đứng bên bàn học.

Con bỗng nhận ra tóc mẹ có thêm sợi bạc. Thời gian trôi nhanh quá. Con không còn là một con bé ương bướng và nghịch ngợm, chỉ thích cãi lời mẹ nữa. Con đã khôn lớn. Giờ đây con phải cố gắng học thật giỏi, luôn chăm chỉ việc nhà để cho mẹ – người luôn sống mãi trong lòng con – bớt khổ, để tay mẹ bớt đau, để mẹ nở nụ cười hanh phúc như chùm lan đang ngào ngạt toả hương trước hiên nhà.

*****

Theo Baivanhay.com

Check Also

7128 1494911290046 1013 310x165 - Phân tích nhân vật chú bé Hồng trong đoạn trích Trong lòng mẹ của Nguyên Hồng

Phân tích nhân vật chú bé Hồng trong đoạn trích Trong lòng mẹ của Nguyên Hồng

Phân tích nhân vật chú bé Hồng trong đoạn trích Trong lòng mẹ của Nguyên …

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *