Cảm nghĩ về mẹ của em
Hướng dẫn
– Mỗi khi nhắc đến một chữ thân thường ‘Mẹ’ thì cảm xúc của tôi bắt đầu chững lại, tôi lại có cảm giác nghẹn ở lồng ngực. Có thể giải thích cho cảm xúc của tôi ngay lúc đó là vì khi mẹ hi sinh quá lớn lao cho cuộc sống của chúng tôi mà chúng tôi chưa thể làm điều gì cho Người.
– Người phụ nữ đó đã bỏ cả thanh xuân, bỏ cả hạnh phúc riêng của mình chỉ vì chúng tôi. Mẹ là điều tuyệt vời nhất mà tôi có!
– Đó là người sinh thành, nuôi nấng nên chúng tôi: Người cho chúng tôi đến với cuộc sống này, dắt chúng tôi hào nhập với thế giới này từ khi lọt lòng không ai khác là mẹ
+ Có thể bạn có rất nhiều mối quan hệ, bạn có nhiều bạn bè, nhiều thầy cô, nhiều anh chị nhưng quan hệ mẫu tử chỉ có một, không một ai có thể thay thế cho mối quan hệ thiêng liêng,ruột thịt đó được.
+ Dùng nhiều ngôn từ mĩ miều đi chăng nữa thì không bao giờ nói hết được tấm lòng mẹ đối với đứa con của mình được, như trong câu nói:
Ngôn ngữ trần gian khờ dại quá
Sao đong đầy hai tiếng mẹ ơi!
+ Mẹ là người đã nuôi dưỡng chúng tôi từ đạo lí làm người, dạy cho chúng tôi những tiền đề bước vào cuộc sống để tránh những vấp ngã.
– Người phụ nữ đó chịu thương, chịu khó, lam lũ vì chúng tôi: Để chúng tôi có cái chữ bước vào đời, để chúng tôi có một hành trang tốt cho sự nghiệp sau này mẹ đã không quản nắng mưa lao động kiếm tiền để nuôi mấy đứa con.
+ Ai chả muốn sung sướng, ai chả muốn có công việc nhẹ nhàng, đỡ khổ nhưng mẹ chấp nhận chịu đựng bán mặt cho đất, bán lưng cho trời để chắp cánh những ước mơ của con. Mẹ không ngần ngại cực nhọc từ sáng đến tối để kiếm ra những đồng tiền cho con cái ăn, cái học.
– Trong mắt những đứa con mẹ là người phụ nữ phúc hậu, có một trái tim nhân thiện, bao dung: Trái tim người mẹ là trái tim luôn nghĩ cho những đứa con, mẹ luôn bảo vệ chúng con dù cả xã hội có chống đối lại đi nữa.
+Mẹ nói rằng: mai sau này nếu lầm đường lạc lối thì hãy về bên mẹ. mẹ luôn giang rộng vòng tay cho con. Có những khi tôi cãi lại mẹ, lớn tiếng với mẹ nhưng bà ấy không một lời trách móc mà sau đó ngồi giải thích cho tôi cái đúng, cái sai trong những hành động của mình.
“ Trái tim của người mẹ là vực sâu muôn trượng mà ở dưới đáy, bạn sẽ luôn tìm thấy sự thứ tha” – Balzac
+Mẹ luôn sống tâm thiện vì các con, giống như trong câu ca dao:
“Người trồng cây hạnh người chơi
Ta trồng cây phúc để đời cho con”
– Là người phụ nữ coi trọng hạnh phúc gia đình lên tất cả: là người vun vét cho gia đình, bảo vệ tổ ấm gia đình bởi vậy chúng tôi mới được sống trong một gia đình trọn vẹn đầy ắp tình yêu thương như hôm nay.
– Mẹ là người cam chịu sự nhọc nhằn của số phận để tiếp tục chắp cánh tương lai cho những đứa con của mình
– Có thể mẹ không cho được con điều tốt nhất trên thế giới nhưng mẹ sẽ cho con điều tốt nhất mà mẹ có. Vì vậy là một người con tôi hiểu cần và nên làm gì để mẹ vui, để mẹ bớt những suy nghĩ, những gánh nặng về chúng tôi.
BÀI LÀM 2: CẢM NGHĨ VỀ ĐÔI MẮT CỦA MẸ
Dạo gần đây, truyền hình có chiếu một phim quảng cáo của một hãng sữa, trong đó có đoạn nhạc rất hay:”Cám ơn mẹ, vì Ich mẹ hát ru. Cám ơn mẹ, vòng tay mãi dịu êm. Mẹ là tia nắng ấm áp cho đời con thật ngọt ngào.” Bài hát đó thật xúc động! Dù chỉ một vài câu ngắn ngủi thôi mà đã lột tả hết được công lao cao cả của mẹ hiền.
Em nhớ mỗi lần đi học xa nhà, mẹ em chở ra hến xe buýt rồi dặn dò đủ thứ. Đôi mắt sâu thẳm màu hổ phách như truyền hơi ấm của tình mẹ bao la vào lòng em, như động viên em cô’ gắng học hành. Người ta thường nói đôi mắt là cửa sổ tâm hồn. Quả là đúng vỉ mẹ chỉ cần ‘nhìn vào mắt em là có thể hiểu được tâm trạng của em. Đôi lúc đôi mắt đẹp ấy trông về một nơi rất xa, nhưng chắc nơi đó cũng thật gần… Đó là những kỉ niệm trong các bức ảnh chụp cảnh đám cưới, cảnh anh em lúc còn nhỏ… Những tấm ảnh dù cũ kĩ nhưng đã khắc sâu vào lòng, không bao giờ phai. Mỗi lần mẹ xem hình thì nụ cười tươi như hoa lại hé nở trên môi.
Có lần, hồi học lớp một, em bị bệnh sốt xuất huyết. Mẹ đã vội vàng, bỏ hết công việc để chạy ngay vào bệnh viện để chăm sóc cho em. Khi đến, mẹ hồi.hộp ở ngoài phòng cấp cứu để theo dõi tình hình của em. Có lẽ mẹ đã thức trắng đèm, không chợp mắt một giây. Khi khỏi bệnh, nhìn lại mẹ, em thấy đôi mắt của mẹ sâu hoắm, mệt mỏi nhưng mẹ lại nở một nụ cười mãn nguyện. Lúc ấy sao em cảm thấy thương mẹ đến thế không biết! Em ước mình có thể lán thật nhanh để chăm sóc cho mẹ, thương yêu mẹ giống như mẹ đã hết lòng thương em.
Còn khi em thi Tốt nghiệp Tiểu học, hai ‘mẹ con đi xem kết quả. Điểm đỗ của em rất cao. Em nhớ nụ cười tươi tắn vì hạnh phúc. Đôi mắt mẹ long lanh vỉ vui sướng, vì tự hào có một đứa con ngoan, giỏi như em. Hình ảnh đó suốt đời em sẽ nhớ mãi, không bao giờ quên.
Nhà văn Edmondo de Amicis đã viết: “Con hãy nhớ rằng tình yêu thương, kính trọng cha mẹ là tình cảm thiêng liêng hơn cả. Thật đáng xấu hổ và nhục nhã cho kể nào chà đạp lên tình thương yêu đó.” Em cảm thấy lời khuyên đó rất đúng và em. sẽ luôn tôn trọng tình cảm thiên liêng mà mẹ đã dành cho em.
BÀI LÀM 3: CON YÊU MẸ
“Ai còn mẹ xin đừng làm mẹ khóc
Nhánh dương kia ai lỡ ngắt nó đi
Hoa kia tàn rồi có hoa khác nở
Mẹ mất rồi tất cả hoá thành không.”
Ôi! Câu thơ ấy vẫn cứ vang mãi trong lòng em. Thế gian này, đời này của con chỉ có mẹ là tất cả.
Mùa xuân lại về, mẹ lại già thêm một tuổi. Mái tóc đen tuyền ngày nào giờ đã thay màu bạc trắng. Khuôn mặt xinh xắn ngày nào giờ xuất hiện nhiều nếp nhăn khổ cực. Chỉ có đôi môi của mẹ thi lúc nào củng nở nụ cười tươi như hoa.
Ôi! Khi nhìn thân xác của mẹ, tim con như đau nhói, như muốn đứt từng khúc ruột. Thân hình yêu kiều ngày xưa giờ nay còn đâuĩ Thân mẹ giờ đây ốm yếu, xanh xao. Con yêu mẹ vì những hi sinh tột cùng: mẹ đã mang nặng để đau để sinh ra con trong đời này. Mẹ đã gánh phần cơ cực để cho con có được một thân hình khoẻ mạnh. Biết bao đêm mẹ thức trắng, túc trực bèn giường bệnh khi con đau ốm.
Con yêu mẹ vì mẹ là lá chắn vĩ đại che chở cho con trước những sóng gió của cuộc sống. Khi con mắc lỗi, bị cha la rầy, bề ngoài mẹ tỏ ra không bênh vực con. Nhưng trong sâu thẳm, mẹ vẫn ngấm ngầm bảo vệ con. Dù đói khát, mẹ vẫn bảo rằng no để cho con được ăn ngon miệng. Dù có lạnh nhưng mẹ vẫn bảo rằng không để dành hơi ấm cho con trong mùa đông giá rét.
Con hạnh phúc vô cùng! Vì được tắm mình trong đôi mắt dịu hiền của mẹ. Dầu con có đi bất cứ nơi đâu trên trái đất này, ánh mắt mẹ vẫn dõi theo từng bước chân con. Những lúc con vấp ngã, mẹ là người đầu tiên nâng đỡ con lèn, tiếp cho con sức mạnh trên quãng đường đời đầy chông gai, trắc trở. Và chính nhờ bàn tay đỡ nâng của mẹ mà con tự tin tiến bước, vượt qua khó khăn mà đi đến đích thành công:
“Con dù lớn vẫn là con của mẹ,
Đi hết đời, lòng mẹ vẫn theo con.”
(Chế Lan Viên)
Mỗi khi nghe câu “Mẹ già như trái chín cây. Gió lay mẹ rụng, con phải mồ côi…”, con lại thấy nao lòng, sợ rằng mẹ như câu hát đó, sẽ bay đi mất, bỏ con lại một mình. Mẹ ơi! Mẹ phải sống lâu đó nha! Mẹ phải sống với con để nhìn thấy con trưởng thành, nhất là để con có cơ hội phụng dưỡng mẹ, để con trả đứợc công ơn bao la của mẹ. Mẹ ơi!!!
Theo Baivanhay.com