Đề bài: Tả con đường đi học tuổi thơ của em
Bài làm
Từ nhà em đến trường xa hơn cây số. Chúng em thường khoác vai nhau đi học. Con đường quê ngày nay đã được xi măng hóa, không còn gập ghềnh lầy lội như ba bốn năm về trước nữa.
Dọc hai bên vệ đường là hàng cây. Bạch đàn thẳng tắp, lá xanh như dải lụa bay bay theo chiều gió nhẹ. Xuân hè, bạch đàn ra hoa từng chùm nhỏ màu vàng chanh, tỏa hương thơm đìu dịu. Hàng đàn ong ruồi, ong sói kéo đến hút mật hoa, cánh vỗ rù rì mơ hổ. Bằng lăng xòe tán sum sê xanh biếc, hoa nở thành chùm tím biếc. Chúng em có cảm tường dãy bằng lăng đội mũ tím, mũ hồng đi đến trường trong nắng mai.
Tả con đường đi học tuổi thơ của em
Cánh đồng Mít, đồng Chanh, đồng Sàng, đồng Thúng, mùa nào cũng đẹp. Tháng hai, lúa con gái xanh ngắt trải dài trải rộng như tấm thảm nhung căng tít tận chân đồi xa. Đẹp nhất là đôi ba cánh cò trắng, là hình ảnh con trâu con nghé hiền lành gặm cỏ ven đê. Nước từ cống Trắng tuôn về, dòng kênh trong vắt, nước lững lờ trôi, tỏa ra các cánh đồng.
Tháng chín, lúa vàng tươi dâng hương ngào ngạt. Máy gặt đập, máy kéo, các bà, các chị, các bác nón trắng nhấp nhô đồng dưới đồng trên. Mùa gặt vui quá. Chỉ độ nửa tháng, chỉ còn lại cảnh: “Tháng mười lúa đã gặt xong, Còn trơ gốc rạ với đồng, đồng ơi!”. Từng toán người kéo đi đào hang chuột, đi săn bắt chuột. Khói đốt cỏ bốc lên trắng mờ. Dăm sáu cánh diều chao liệng, tiếng sáo diều vi vu vẳng lại. Cánh đồng quê và con đường đi học của tuổi thơ sao êm đềm thế.
Chúng em đi qua chùa Diệc, lúc nào cũng thấy vài ba chú tiểu mặc áo nâu quét sân chùa, cổng chùa. Gác chuông vẫn im lìm. Cầu Thòng đã hiện ra. Từng đoàn học sinh nhấp nhô, tay nắm tay, vai khoác vai, hoặc đuổi nhau chạy. Tiếng cười, tiếng nói, tiếng reo cất lên náo nhiệt, cổng trường, biển trường, cột cờ, mái ngói tường vôi thân thuộc đã hiện ra.
Đằng đông, mặt trời to như chiếc nong vàng nhô lên. Chim trời từ đâu bay túa ra nhiều thế? Hàng trăm học sinh trường em cũng là đàn chim non đang bay, đang ríu rít hót.
Tiếng trống trường dội vang. Nhiều cô cậu reo lên, tranh nhau chạy lên trước. Em quay lại ngắm nhìn con đường đi học tuổi thơ. Với em, đó là con đường xanh mà các bạn trẻ nhiều nơi không thể có. Em khẽ hát lên: “Quê hương là đường đi học, Con về rợp bướm vàng bay.."