Những bài thơ về sự nghiệp phải chăng đã chạm vào được những nỗi lòng thầm kín của bạn. Rời xa vòng tay cha mẹ, chúng ta phải học cách trưởng thành một mình đến những nơi thật xa để tìm kiếm cơ hội cho bản thân. Cơm áo gạo tiền là những vấn đề mà chúng ta phải dối mặt bởi thế nên để tìm kiếm một công việc phù hợp lo cho bản thân là điều quan trọng nhất. Nhưng đây không phải là một việc dễ dàng, chúng ta có những lần vấp ngã, những nuối tiếc và khủng hoảng tinh thần mình. Hãy chìm đắm vào những bài thơ để thấy lòng mình được sẻ chia hơn nhé!
Trọn bộ những bài thơ về sự nghiệp độc đáo nhất
Thơ về sự nghiệp đã trở thành một điểm đến quen thuộc cho những ai đang cảm thấy bế tắc. Chắc hẳn ai trong chúng ta cũng đã từng có những giai đoạn vô cùng mệt mỏi cảm thấy bản thân mình thật vô dụng. Chúng ta chịu áp lực lớn khi chỉ một thân một mình cố gắng. Hãy theo dõi những bài thơ này để giúp mình vui vẻ hơn nhé!
Tìm chữ công danh
Dòng sông xưa, ngày tôi ở đó
Có con thuyền, bến nước lặng lờ trôi
Quê hương tôi, có hình hài lụa trắng
Từ cánh cò, cánh vạc xa xăm
Ôi! Xuyến chi tên loài hoa đẹp đẽ
Khắp cánh đồng đều rực thắm vàng hoe
Từ trời, từ đất vẽ lên thánh và đức phật từ bi
Vầng trăng lấp loáng dưới sông ngân hà
Cũng từ nơi đây mà tôi có
Công danh
Dấn thân mưu nghiệp buổi đầu khơi
Đậm nét chân quê giữa đất trời
Gia cảnh cơ hàn buồn đẫy nỗi
Nước non thanh đẹp sáng muôn nơi
Mặc nhiên cân đức trời ban phước
Thay đổi chức danh cũng phận đời
Hương sắc Thảo Đồng tâm hướng quyện
Hoàng hôn ráng đỏ hết chơi vơi
Đêm không ngủ
Non sông bốn mặt mơ màng
Thức chỉ mình ta dạ chẳng an.
Bóng nguyệt leo song sờ sẫm gối
Gió thu lọt cửa cọ mài chăn.
Khóc giùm thân thế hoa rơi lệ
Buồn giúp công danh dế dạo đàn.
Trỗi dậy nôm na vài điệu cũ
Năm canh tâm sự vẫn chưa tàn.
Ẩn thân
Đăng bởi Tĩnh Tâm tại Thơ về sự nghiệp
Đánh giá bài viết
Công danh lợi lộc bỏ từ lâu
Được mất thành không chẳng cưởng cầu
Sáng ngắm cò bay trên đất rộng
Chiều trông cá lội dưới hồ sâu
Vui cùng tuế nguyệt say vừng mộng
Thú với điền viên rũ bụi sầu
Gió mát lùa song trăng một mảnh
An nhàn tự tại dẩu về đâu
Ngẫm đời
Đường đời cát bụi phù vân.
Nhân sinh một kiếp phong trần khổ đau
Biển kia cũng hóa nương dâu.
Mãi ham danh lợi gây sầu thế nhân.
Nghiệp đời là nợ đồng lần.
Tham sân ái dục tấm thân lụy sầu.
Bao lần vay trả, trả vay..
Cam lòng chịu nhục ăn mày công danh.
Bạc đầu lúc tuổi còn xanh..
Ngẫm nhìn thế sự lòng đành hổ ngươi.
Lắm khi lại thấy buồn cười.
Tìm trong nhân thế mấy người tri âm.
Đến ngày về chốn xa xăm.
Đừng mang ân oán âm thầm ra đi.
Công danh sự nghiệp sá gì.
Ta về chốn ấy cần chi bạc tiền.
Tìm vê nơi chốn bìnnh yên.
Không còn đau khổ ưu phiền thị phi.
Tâm hồn thanh thản ra đi
Sinh là tạm gởi tử thực quy vè nhà.
Kiếp nhân sinh
Không ta gió vẫn chuyển mùa
Trời cao tính chuyện nắng mưa riêng mình
Dòng đời thương tiếc sinh linh
Bão dâng thác lũ vô tình lắm thay
Công danh sự nghiệp trả vay
Bao phen dở khóc đêm ngày buồn lo
Đoạn trường lặn lội thân cò
Kề vai gánh nặng chẳng so nhọc nhằn
Thân tàn theo bước thời gian
Vụt qua năm tháng rồi dần xuôi tay
Hồn thiêng cưỡi hạc trong mây
Nhìn về dương thế lòng đầy thảnh thơi
Không còn một chút thơm rơi
Cháu con mỗi đứa một nơi phận mình
Lao đao giữa cuộc mưu sinh
Bồng bềnh như cánh lục bình trôi sông
Cuộc đời nhắm mắt là xong
Tháng năm vô nghĩa đâu mong đợi gì
Bình tâm thanh thản ra đi
Nhân sinh một kiếp thôi thì buông trôi
Giầu nghèo cũng thế mà thôi
Bon chen cho lắm cuối rồi bằng không
Gửi lòng vào cõi mênh mông
Ngộ ra để biết mà trông sự đời
Trăn trở
Giựt mình tỉnh giấc giữa canh thâu
Tính chuyện tương lai lại thiệt rầu
Tuổi đã trung niên danh chẳng có
Trai thời sự nghiệp ở nơi đâu
Mai rày cưới vợ lo sao xuể
Mốt nọ có con nghĩ nhức đầu
Vận số kém may đầy trắc trở
Thôi đành cam chịu kiếp tằm dâu!
Tâm sự với các con
Thương nhiều, nhớ lắm các con ta,
Đứa ở gần đây, đứa ở xa.
Phấn đấu công danh, đành vất vả!
Mưu cầu sự nghiệp, phải bôn ba!
Không quên dẫn dắt đàn con trẻ!
Mãi nghĩ yêu thương Bố Mẹ già!
Nguyện ước con mình ai cũng khỏe
Thương nhiều, nhớ lắm các con ta!
Ngoài ba mươi tuổi
Nằm say nhựa tỏa cánh xiêu xiêu
Giường thấp nghe trời xuống tịch liêu
Sự nghiệp nào đâu trưa nắng xế
Hoa phai thề ước lá tàn yêu
Ngoài ba mươi tuổi duyên còn hết
Một ván cờ thua ngả bóng chiều
Ai khóc đời ai trên bấc lụi
Đây mùa thu sớm lửa dần thiêu
Kẻ trắng tay
Xót dạ đau buồn ảo não thay
Dường như số phận đã an bày
Công danh thuở nọ gần tan gãy
Sự nghiệp hôm nào cũng sắp bay
Cứ tưởng giàu sang tìm dễ vậy
Ngờ đâu thế cuộc nhẫn tâm đày
Gầy thân khổ cực mồ hôi chảy
Kết quả bây giờ lại trắng tay.
Được gì?
Đừng thèm trách cõi thế mà chi
Chớ oán hờn thân phận chuyện gì
Thử thách phong ba cần phải luyện
Thăng trầm vạn nẻo gắng cam đi
Đường trần sướng khổ do thời cuộc
Sự nghiệp sang hèn bởi tiện nghi
Chức vụ giàu nghèo ai cũng chết
Tiền tài địa vị được nào khi…?
Trọn bộ những bài thơ buồn về sự nghiệp độc đáo nhất
Có lẽ những bài thơ buồn về sự nghiệp sẽ là liều thuốc giúp tâm hồn bạn nhẹ nhàng và vui vẻ hơn. Có thể hiện giờ bạn đang cảm thấy mọi chuyện vô cùng tồi tệ nhưng chỉ cần bạn kiên trì thì chúng tôi tin rằng bạn sẽ làm được thôi. Cùng nhau theo dõi những bài thơ này ngay nhé!
Công Danh
Quên cả lời trái phải nghĩa nhân
Công danh hai tiếng phiêu bồng
Thao thao thức thức trên dòng thời gian
Nhọc nhằn cộng với gian nan
Một đời đâu được an nhàn tấm thân
Ngày xưa vua chúa công thần
Cuối cùng rồi cũng một thần lìa đời
Nay sự nghiệp mới nửa vời
Mà đã kiêu ngạo coi trời bằng vung
Ta đây sống kiếp khật khùng
Công danh ta mặc mông lung chẳng màng
Sống đời chẳng biết lầm than
Sống đời vẫn cứ an nhàn như không
Trèo cao chẳng dám ngóng trông
Ta đây tứ đại giai không tháng ngày
Cuộc đời đúng đúng sai sai
Ai mà biết được ngày tày bằng gang
Thoi đưa vùn vụt thời gian
Đắm mình trong kiếp lụi tàn u mê
Công danh che lấp lối về
Hạ Ngươn đã điểm ê chề âu lo
Giữ tiền giữ của bo bo
Cuối cùng ôm nỗi buồn xo một mình
Đâu thấy được ánh bình minh
U sầu vướng bận tâm linh mất rồi
Công danh hai chữ nổi trôi
Đừng theo mê mệt sụt trồi truân chuyên
Sống đời đạm như tiên
Còn hơn vật chất uy quyền xiết bao
Lời thành xin tỏ cùng nhau
Đừng vì danh lợi phai màu nghĩa nhân
Sống sao cho thật chất chân
Cuộc đời ta sẽ an thân vui vầy
Nợ công danh
Giang sơn bất thiểu anh hùng khách
Gánh kiền khôn đeo nặng kẻ rừng nho
Thiên phú ngô, địa tái ngô
Thiên địa sinh ngô nguyên hữu ý
Dã thị giang sơn chung tú khí
Quả nhiên đài các xuất danh công
Hội rồng mây cho phỉ chí tang bồng
Cờ báo tiệp giữa trời Nam bay bướm nhẹ
Tài bộ thế mà công danh lại thế
Nợ trần hoàn quyết giả lúc này xong
Dồi dào thiên tứ vạn chung
Khanh hầu xa mã tướng công lâu dài
Trần ai ai dễ biết ai?
Đường Công Danh
Cùng đạt có riêng chi mệnh số
Hành tàng nào hẹn với văn chương?
Đường công danh sau trước cũng là thường
Con tạo hoá phải rằng ghen ghét mãi?
Duyên ngư thuỷ còn dành cơ hội lại
Quyết tang bồng cho phỉ chí trượng phu
Trong trần ai, ai kém ai đâu?
Tài bộ thế, khoa danh, ờ, lại có!
Thơ rằng: Độc thư thiên bất phụ
Hữu chí sự cánh thành
Giang sơn đành có cậy trông mình
Mà vội mỉa anh hùng chi bấy nhẽ?
Đã sinh ra ở trong phù thế
Nợ trần ai đành cũng tính xong
Nhắn lời nói với non sông
Giang sơn hầu dễ anh hùng mấy ai?
Thanh vân, trông đó mà coi
Gửi Con Trai
Ông nội dạy cha:
Danh dễ có sẽ tan thành hư ảo
Thẫn thờ tiếc nuối hóa thành điên
Tiền bạc đến nhanh sớm đội nón ra đi
Chỉ còn tấm thân tàn tạ.
Bà nội dạy cha:
Danh do công mà ra
Công không xứng ấy chỉ là danh hão
Lọc lõi ư? chẳng được đâu con
Đảo điên cho lắm-tai ương sẽ nhiều.
Cụ nội dạy cha:
Thiên hạ nhân thiên hạ tài
Tầng tầng lớp lớp
Chim kêu vượn hót…
Kẻ săn mồi rình rập.
Nhìn đỉnh cao nhớ vực kia thăm thẳm
Mỗi vinh quang một nghĩa địa oan hồn
Cánh đồng hoang xương trắng điêu tàn
Chỉ một vài khóm hoa bên cỏ dại!
Nguyện Cầu Nơi Văn Miếu
Đến nơi Văn Miếu ông cha,
“Sân Trình Cửa Khổng” nước nhà đó em!
Cầu cho đạo học xanh thêm
Sản sinh ra những trái tim lớp người.
Trí cao chí lớn trong đời.
Những tài năng mới sáng ngời nhân văn.
Cầu cho “Lều-Chõng” áo khăn,
Rời xa vĩnh viễn Công-Danh mị đời.
Bảng vàng- Bia đá nhất thời,
Chớ nên nông nổi học đòi chạy sô.
Cầu cho học vấn tiền đồ,
Giúp cho dân-nước vượt bờ tối tăm.
Than ôi! Văn hiến ngàn năm,
Rồng tiên sao vẫn quẩn quanh góc này?!
“Thương Voi đánh giặc đêm ngày,
Cho Mèo ngồi bếp uế đầy nồi rang.
Thương hồn Nguyễn Trãi thác oan,
Nguyễn Du lạc phách bàng hoàng chốn nao?!
Khởi Thủy
Goethe vật vã tìm bản chất loài người
Và ngộ ra khởi nguồn là hành động
Hỡi nhân loại cần lao và nhân ái
Từng phút từng giây làm đẹp hành tinh
Không nhằm tạc tên mình vào thế kỷ
Những kỳ quan in đậm dấu vân tay
Giữa chốn hoang tàn ngập tràn phế tích
Chẳng thấy đâu dấu vết những kỳ quan
“Sáng tạo” ư?-khởi thủy mọi ngôn từ
Rồi “ý tưởng” rồi “thăng hoa” gì đó
Nghe sao sáo rỗng-miệng kẻ học đòi
Những giảng đường hay bên bàn hội nghị
Đây Nguyễn Trãi- “Cáo Bình Ngô” hào khí
Kết tinh mười năm nếm mật nằm gai
Và Nguyễn Du với quốc túy “Truyện Kiều”
Chất học vấn trải đậm tình nhân loại
Ơn những phát minh- sáng chế diệu kỳ
Khi Edison chép tay 15 nghìn trang giấy
Đã qua chưa trẻ chơi “Nghè tháng Tám”
Hay đang thời hiếu-hỷ chuộng danh ngươi
Hỡi thời đại, hỡi “áo mũ-cân đai”
Hỡi những ông “khoa bảng” chạy danh hoài
Dại khờ chăng: “khởi thủy là hành động”
Đường Công Danh
Làm trai quyết chí tu thân
Công danh chớ vội, nợ nần chớ lo
Khi nên trời giúp công cho
Làm trai năm liệu bảy lo mới hào
Khi nên trời chẳng phụ nào
Công danh gặp hội anh hào ra tay
Trí khôn rắp để dạ này
Có công mài sắt có ngày nên kim.
Mừng nay nho sĩ có tài
Bút nghiên dóng dả, giữ mài nghiệp nho
Rõ ràng nên đấng học trò
Công danh hai chữ trời cho rõ ràng
Một mai chiếm được bảng vàng
Ấy là phú quý giàu sang quế hòe,
Bước đường tiến đến cống nghè
Vinh quy bái tổ, ngựa xe tưng bừng
Bốn phương nức tiếng vang lừng
Ngao du bể thánh, vẫy vùng rừng nho
Quyền cao chức trọng trời cho
Bõ công học tập, bốn mùa chúc minh!
Tài trai chí phải cho bền
Chớ lo muộn vợ, chớ phiền muộn con
Dù cho biển cạn non mòn
Công danh phải đạt cho tròn mới thôi!
Nay mừng tứ hải đồng xuân
Tam dương khai thái, muôn dân hòa bình
Sĩ thời chăm việc học hành
Một mai khao bảng đạt thành công danh
Công thời phượng các long đình,
Đủ nghề phát triển, thỏa tình lợi thâu
Nông thì cuốc bẫm, cày sâu
Thu hà, hạ mạch, tăng thâu có ngày
Thương thời buôn bán liền tay
Dứt tài tử cống, đua tài hiên ngang
Ba công cố gắng mở mang
Tri thanh, danh toại, giàu sang hơn người.
Trời cao đất rộng thênh thênh
Công danh phú quý, còn dành cho ta
Có công mài sắt, diệt tà
Gặp thời lộc sẽ vào ra dồi dào
Công của cũng chẳng là bao
Ra tay tháo vát, thế nào cũng nên.
Trên đây, chúng tôi đã chia sẻ đến các bạn những bài thơ về sự nghiệp được bạn đọc yêu thích nhất. Trong chúng ai ai rồi cũng đều phải trải qua những lúc thăng trầm trong sự nghiệp nhưng chỉ cần bạn vững vàng kiên trì thì mọi chuyện rồi cũng ổn cả thôi. Đồng hành cùng Baivanhay.com để theo dõi những bài viết đặc sắc nhất nhé! Thân Ái!