Đề bài: Kể Về Giây Phút Đầu Tiên Khi Em Gặp Lại Người Thân Sau Một Thời Gian Xa Cách
Bài làm
Tháng 6 năm 2016 vừa qua, anh Huy là anh trai em đã trúng tuyển nghĩa vụ quân sự và trở thành một chiến sĩ hải quân, đóng trên quần đảo Trường sa – mảnh đất thiêng liêng của Tổ quốc Việt Nam từ bao đời nay và đứng hiên ngang giữa muôn trùng sóng gió. Những ngày anh đi xa, ngôi nhà bỗng trống vắng hẳn.
Dường như mọi vật đều nhắc đến anh. Căn phòng bé nhỏ không còn vang lên tiếng cười và tiếng đàn ghi ta quen thuộc. Đến bữa cơm, mẹ em cứ ngồi thẫn thờ. Bố em bảo: “con nó đi học, vất vả gian lao mới trưởng thành được. Ngoài đó có đồng đội lo lắng, giúp đỡ lẫn nhau, mọi chuyện ổn cả thôi”. Bố an ủi mẹ cho đỡ buồn, chứ em biết bố cũng nhớ và thương anh trai lắm.
Thế rồi, một buổi chiều, trong bữa cơm, mẹ nhắc anh Huy đã đi bộ đội được sáu tháng rồi thì chợt có tiếng gõ cửa gấp gáp. Em vội ra mở cửa và bất ngờ bị nhấc bổng lên bởi hai bàn tay mạnh mẽ của anh.
Không gì có thể so sánh được với niềm vui của gia đình em lúc đó. Mọi người ngạc nhiên đến sững sờ trước sự xuất hiện bất ngờ của một anh lính hải quân cao to, vạm vỡ, nước da nâu bóng như đồng hun, đang tươi cười trước mặt. Anh dập chân đứng nghiêm, rồi giơ tay chào kiểu nhà binh: “con chào bố mẹ”. Em cứ đứng ngẩn người ra vì sung sướng. Ôi, anh trai của em, người anh thân thiết nay đã trở về. Em ngắm mãi không chán gương mặt trẻ trung, nụ cười tươi rói và đôi mắt đen sáng của anh. Căn nhà nhỏ xôn xao tiếng nói cười của bà con hàng xóm sang chia vui.
Biết anh đang đói nên mẹ bảo anh Huy đi tắm rồi ăn cơm. Mẹ vui quá cứ nhìn và nghe anh kể chuyện. Anh khoe rằng, anh đạt loại giỏi trong kì thi huấn luyện nên được vào đất liền để dự Hội nghị chiến sĩ xuất sắc của binh chủng hải quân ở Nha Trang. Vừa ăn, anh vừa kể về cuộc sống quân ngũ nơi đảo xa. Qua lời kể của anh, em tưởng tượng ra khung cảnh trời biển mênh mông, những đàn hải âu chao liệng trên mặt nước, tiếng sóng vỗ dào dạt và những người lính trẻ ngày đêm cầm súng, bảo vệ Tổ quốc thân yêu.
Anh Huy ân cần hỏi thăm bố mẹ về chuyện làm ăn, hỏi em về chuyện học hành và dặn dò cẩn thận trong cách học để thi sao cho có hiệu quả nhất. Hồi học lớp 12, anh đã từng đoạt giải nhất trong cuộc thi học sinh giỏi toán thành phố. Anh bảo rằng, sau khi xuất ngũ, anh sẽ thi vào ngành điện tử của trường Đại học Bách khoa. Em rất phục trí tuệ và sự phấn đấu của anh. Cơm nước xong xuôi, anh vào phòng riêng, lấy cây đàn ghi ta, vừa gảy vừa hát bài ca người lính biển. Giọng hát của anh nghe thật ấm và vang.
Sáng hôm sau, anh Huy dậy sớm tập thể dục rồi chạy bộ quanh những con đường thân thuộc. Nhìn chăn màn gấp gọn gàng ở đầu giường, em cảm thấy tính kỉ luật mà quân đội rèn giũa cho anh được thể hiện rõ trong hành động. Anh chọn bộ quân phục đẹp nhất để đi dự hội nghị. Trông anh mới mẻ và chững chạc làm sao!
Sau một tuần, anh Huy lại lên đường trở về đơn vị, cả nhà lưu luyến tiễn anh. Mẹ cứ dặn đi dặn lại anh là đến nơi phải gọi điện về cho cả nhà yên tâm. Anh Hà khoác vai và dặn dò em thay anh chăm sóc bố mẹ. Em hứa sẽ nghe lời anh và mơ ước sau này lớn lên mình cũng khỏe mạnh, rắn rỏi và tài hoa giống anh.