Hãy phát biểu suy nghĩ của em về cô Út trong truyện Sọ Dừa.
Hướng dẫn
Em đã được học và đọc nhiều câu truyện cổ tích, các nhân vật trong truyện đã để lại trong em những ấn tượng khó quên. Đáng nhớ nhất là nhân vật cô Út trong truyện Sọ Dừa.
Hình ảnh cô Út hiện ra trong em thật đáng trân trọng, cô là người giàu lòng nhân ái. Là con gái yêu của gia đình giàu có thế mà cô chẳng nề hà gì khi phải mang cơm cho người đầy tớ chăn bò ở tận trên núi cao, đường xa vất vả, nguy hiểm cô vẫn không quản ngại. Dù Sọ Dừa dị dạng, xấu xí, cô vẫn đối xử tử tế. Cô thương người như thể thương thân.
Chàng Sọ Dừa là người có tấm lòng lương thiện, nhưng sinh ra đã gặp bất hạnh, kì hình dị tướng, thường hay buồn tủi. Chỉ cần một chút cảm thông, trân trọng như thái độ của cô út cũng đủ đem lại cho họ niềm an ủi lớn lao. Chỉ có con người có tâm hồn trong sáng đến thánh thiện mới có thể coi chàng Sọ Dừa như một con người.
Không phải ai cũng có được tâm hồn cao cả như cô Út. Trái tim của cô là trái tim vàng. Chính trái tim nhân hậu đó đã cho cô một cách nhìn đời, nhìn người hết sức đúng đắn. Từ những buổi đưa cơm lên núi cho Sọ Dừa, cô đã được chứng kiến chàng có tài thổi sáo tuyệt vời. Tiếng sáo đã nói lên được tâm tư, ước vọng của chàng. Cô út lắng nghe và nhận ra điều đó. Cũng từ đấy cô phát hiện ra điều bí mật của Sọ Dừa.
Có thể cô Út đã nhận ra cái vẻ ngoài xấu xí nhưng bên trong là một chàng trai khôi ngô tuấn tú, tài hoa. Cũng giống như ở đời, có biết bao tâm hồn cao thượng ẩn giấu bên dưới dạng cục mịch quê mùa. Việc làm của cô út đã nhắc nhở mọi người chớ nhìn dáng vẻ bề ngoài mà đã vội nhận xét phẩm chất bên trong.
Khi được mẹ Sọ Dừa đến gạn hỏi cô Út về làm vợ của Sọ Dừa, cô đã không phản ứng gì mà đồng ý ngay. Cô Út đã hành động theo sự mách bảo của con tim. Cô nhận lời lấy Sọ Dừa trong sự dè bỉu, khinh thường của gia đình, nhất là hai cô chị. Khi mẹ con Sọ Dừa mang lễ vật sang cầu hôn, phú ông rất lúng túng vì không muốn gả con gái cho kẻ đầy tớ hèn mọn. Nhưng vốn tham lam, trước bao nhiêu lễ vật quý giá, lão cũng không dám từ chối. Lão đã gọi ba cô con gái lên hỏi ý kiến. Hai cô chị bỉu môi khinh bỉ, chỉ có cô út e lẹ tỏ ý bằng lòng. Bởi vì cô đã nhận ra phẩm chất đẹp đẽ của Sọ Dừa và đem lòng yêu mến chàng. Trong xã hội phong kiến thời xưa, hành động đó chứng tỏ cô là một phụ nữ thông minh và dũng cảm, dám vượt lên những định kiến khắt khe của xã hội để tìm lấy hạnh phúc đích thực của cuộc đời mình. Đó là hành động phi thường của một người phụ nữ bình thường.
Vì nhân hậu, thương người nên cô út đã vui vẻ chấp nhận cùng Sọ Dừa kết duyên đôi lứa. Hạnh phúc thật đã mỉm cười với cô. Sọ Dừa thi đỗ Trạng nguyên, cô út thành bà Trạng. Nhưng hai cô chị sinh lòng ghen đã lập mưu hại em, cô út không thể chết. Sóng biển đã đưa cô dạt vào một hòn đảo vắng. Những đồ vật nhỏ bé thân thuộc cô đem theo bên mình đã giúp đỡc cô. Con dao và hòn đá đánh lửa đã giúp cô sống được giữa đảo hoang. Đôi gà nhỏ trở thành bầu bạn chia sẽ nỗi vui buồn cùng cô. Cô Út bền gan vững chí, ngày đêm trông ngóng người chồng yêu quý. Nghị lực, tình yêu và lòng chung thủy tăng thêm sức mạnh cho cô. Cuối cùng, cô út đã được sum họp cùng quan trạng. Kết thúc có hậu ấy làm thỏa lòng mong ước của bao người từng nghe truyện Sọ Dừa.
Tấm lòng của cô Út thật đáng trân trọng và là tấm gương cao cả mà cha ông muốn con cháu phải noi theo. Chúng ta không nên nhìn vẻ bề ngoài mà đánh giá một con người, hơn nữa trong mỗi con người luôn có những phần tốt đẹp, mà không phải dễ dàng nhìn thấy. Cùng là con người với nhau chúng ta phải yêu thương, trân trọng lẫn nhau, không được thấy kẻ yếu kém hơn mình mà khinh thường dè bỉu.
Theo Baivanhay.com