Cảm nhận của em về bài thơ Con cò
Bài làm
Trong các bài thơ của Chế Lan Viên, có lữ bài thơ con cò là một trong những bài thơ có giọng văn thâm trầm và ưu tư đến thế. Tình mẫu tử thiêng liêng chẳng thể nói hết thành lời, nhưng sẽ được gửi gắm trọn vẹn qua lời ru tiếng hát.
Đọc bài thơ, ta thấy hiện lên hình ảnh một người mẹ tần tảo nuôi con đứa con bé bỏng còn đang bế trên tay. Mẹ kể cho con về cuộc đời cò, cuộc đời lam lũ bay hết mọi nơi chốn nẻo đường, từ Cổng Phủ ra Đồng Đăng để mưu sinh:
- “Cò một mình cò phải kiếm lấy ăn
- Con có mẹ, con chơi rồi lại ngủ”
Con còn quá bé nhỏ để nhận thức được mọi việc, con còn đang trong vòng tay chở che, lo lắng của mẹ. Mẹ chăm cho con từ bữa ăn ngon, đến giấc ngủ ngọt lành bên nôi vỗ về yên ấm. Sau này, mong con sẽ hiểu được mẹ kiếp thân cò, chấp nhận chịu vất cả khó nhọc để nuôi con, dẫu cho có bao trắc trở, mẹ luôn muốn trao cho con mình những điều tốt đẹp.
- “Con cò ăn đêm
- Con cò xa tổ
- Cò gặp cành mềm
- Cò sợ xáo măng”
Sau này khi bước ra với cuộc đời, con sẽ hiểu về cuộc sống, con sẽ đi học đến trường rồi sẽ trở thành một người công dân cống hiến cho xã hội. Sẽ có những lúc khó khăn vấp ngã, đầy nỗi buồn, những lúc gặp “cành mềm”, con hoang mang và sợ hãi. Những “cò ơi, chớ sợ”, bởi mẹ đã “sẵn tay nâng”, mẹ luôn chở che cho con, lo lắng và nên con mỗi ngày, có tình thương của mẹ con sẽ vững bước tới tương lai.
Mẹ hóa thành cánh cò, bên con, thương con. Cò đưa giấc hồng qua giấc ngủ, cò bên con khi con đến trường đi học, đồng hành cùng con mỗi nước trưởng thành. Mẹ hỏi:
- “Lớn lên, lớn lên, lớn lên
- Con làm gì?”
Rồi mẹ tự trả lời, mẹ mong con sẽ trở thành thi sĩ, một thi sĩ có tâm hồn cao thượng và tấm lòng đẹp đẽ biết bao nhiêu, con sẽ tung bay cánh khắp nơi, lời văn con gửi vào từng thế hệ. Con sẽ bay xa, bay hoài không nghỉ, bay về tương lai đẹp đẽ của con. Nỗi niềm mong mỏi của mẹ chỉ mong con khôn lớn trưởng thành, dẫu con có nơi đâu “Cò sẽ tìm con/ Cò mãi yêu con”, bởi tình mẫu tử là thiêng liêng bất diệt, mọi khoảng cách địa lý không thể làm nhòa tình yêu thương của mẹ, dẫu có là lên rừng hay xuống bể.
- “Con dù lớn vẫn là con của mẹ
- Đi hết đời lòng mẹ vẫn theo con “
Với mẹ, con luôn bé bỏng và vẫn mãi là con của mẹ. Dù con với người khác có lớn đến đâu, với mẹ con vẫn mãi là đứa con mà mẹ muốn chở che, chia sẻ, đứa con mà mẹ đã dành cả cuộc đời mình nuôi dưỡng, lo lắng và yêu thương.
Toàn bài thơ là lời mẹ ru con bên cánh nôi, lời tâm tình của một người mẹ tần tảo, hy sinh vì con. Con hãy ngủ ngoan, “Cho cả cuộc đời/ Vỗ cánh qua nôi”, “Cho cả sắc trời / Đến hát/ Quanh nôi”…
Bài thơ con cò của Chế Lan Viên là một lời ru thật lòng và giản dị, nơi đó tình mẫu tử thiêng liêng đẹp đẽ hiện lên. Đưa bạn đọc đến một miền cảm xúc đầy dư vị, đẹp đẽ, ngọt ngào.