Đề bài: Cảm nghĩ về mái trường mến yêu của em.
Bài làm
Em yêu trường em
Với bao bạn thân
Và cô giáo hiền
Như yêu quê hương
Cắp sách đến trường trong muôn vàn yêu thương
Câu hát thân quen mà ai cũng thuộc lòng, gợi nhắc cho mỗi học sinh chúng ta biết bao tình cảm gắn bó thân thương dưới mái trường, với thầy cô và bạn bè. Và tôi cũng vô cùng yêu mái trường của tôi, mái trường THCS Kim Chung mến yêu.
Trường tôi là một ngôi trường đã khá lâu đời. Những hàng cây dọc đường đi từ cổng trường chính là minh chứng rõ nét nhất. Những cây dừa cảnh cao, to, vươn mãi đến trời xanh.
Tuy trường có từ lâu đời nhưng cơ sở vật chất thì vô cùng hiện đại, khang trang và đầy đủ. Trường có ba dãy nhà xếp thành hình chữ U, trong đó dãy nhà giữa là dãy nhà cũ từ khi xưa, tuy nhiên đã được sơn lại rất sạch sẽ. Hai dãy hai bên là dãy nhà bốn tầng mới xây, màu sơn vẫn còn mới, có lắp thiết bị hỗ trợ dạy học vô cùng hiện đại.
Sân lát gạch hoa, mỗi sáng đều có các cô chú lao công quét dọn vô cùng sạch sẽ. Tại nơi sân trường rộng lớn này, có biết bao thế hệ học sinh như chúng tôi lớn lên. Những trò chơi đuổi bắt, nhảy dây, bịt mắt bắt dê… đều diễn ra dưới sân trường này. Những giờ thể dục vô cùng hưng phấn, phấn khởi, những đôi học sinh căng lưới đánh cầu lông, những hoạt động thể thao cũng diễn ra trên sân trường rộng lớn này như thế. Trường có rất nhiều ghế đá được đặt ở dưới mỗi gốc cây. Thi thoảng sẽ có những tốp học sinh ngồi dưới ghế đá mà trò chuyện phiếm, hay đơn giản sẽ là im lặng học thuộc bài.
Tôi yêu trường của tôi lắm. Yêu từ bác bảo vệ cứ đúng giờ lại gõ những hồi trống nhịp nhàng thân thương. Yêu cô lao công quét dọn mỗi sáng, tưới cây, chăm sóc cho những bồn cây ở trường thêm xanh tốt. Yêu bạn bè, yêu thầy cô.
Nơi đây, hàng ngày sẽ được thấy bóng dáng thầy cô đều đặn lên lớp, truyền dạy cho chúng tôi những tri thức mới, trở thành hành trang khi tôi bước vào đời. Những người lái đò cần mẫn, qua những lời giảng dạy ân tình, như đưa cả gió thơm luồn qua ô cửa sổ. Những bạn học sinh đồng phục trắng tinh ngày ngày đạp xe đến trường, ngày ngày cần mẫn lên lớp, cần cù học tập. Mỗi học sinh giống như những bông hoa tươi thắm, khoe hương khoe sắc, khiến cho ngôi trường tựa như một vườn hoa đầy sức sống, đầy những gam màu tươi tắn, rạng ngời. Ngày ngày, họ cố gắng trau dồi tri thức, hăng hái xung phong xây dựng bài, mang về biết bao bông hoa điểm tốt, càng làm cho vườn hoa thêm đẹp đẽ, tươi vui.
Nơi đây, mỗi góc sân khoảng trời đều lưu giữ biết bao kỉ niệm khó quên. Những ngày tháng chúng tôi hết mình vì học tập. Yêu bạn, yêu trường. Từ đây đã có biết bao tình bạn đẹp nảy sinh. Có giận hờn vu vơ, cũng có những giọt nước mắt. Mái trường này, cất giữ bao bí mật thầm kín của mỗi thế hệ học trò. Những tương tư tuổi mới lớn còn ngập ngừng e ngại. Có những giây phút dốc hết sức để ôn thi. Cũng có những giây phút nhởn nhơ, chơi đùa cùng bè bạn.
Dưới mái trường này, mỗi học sinh đều mang trong mình những vẻ đẹp và tính cách vô cùng khác biệt. Có những học sinh rất sôi nổi, hoạt bát, thích tham gia những hoạt động của lớp, của trường. Có những bạn năng nổ trong các hoạt động thi đua của lớp, luôn dẫn đầu trong các cuộc thi. Có những bạn rất có năng khiếu về thể thao, hội họa, đã giúp trường giật nhiều giải thưởng trong các cuộc thi cấp huyện, thành phố. Có những bạn lại vô cùng trầm tự ít nói, có khiếu văn chương, thích thả mình bay bổng, thích đứng trên tầng cao, nhìn các bạn ở dưới sân trường. Dù khác biệt về sở thích, tích cách, nhưng mỗi chúng tôi đều mang một điểm chung đó chính là yêu trường, yêu lớp nồng nàn. Bạn bè tình thương mến thương, sẵn sàng giúp đỡ nhau lúc khó khăn, để cùng nhau tiến bước.
Cảm nghĩ về mái trường thân yêu
Ở mái trường này, mỗi học sinh chúng tôi đều có một khoảng trời riêng. Một khoảng trời xanh cao vời vợi, có đám mây trắng. Nơi đây gửi gắm biết bao ước mơ, hy vọng, những suy ngẫm sâu xa đầu tiên của những đứa trẻ non nớt. Ngày ngày cứ lớn dần như thế.
Từ mái trường này, chúng tôi lớn lên, bước đi. Nhưng không bao giờ quên mang bên mình hành trang là những kỉ niệm nơi đây, bạn bè, thầy cô, nơi ngôi trường tựa như gia đình thứ hai của mỗi người học sinh. Yêu lắm, trường ơi!
Ánh Nguyên