Cảm nghĩ về loài cây em yêu
Bài làm
Trong cuộc đời mỗi con người Việt Nam, chắc hẳn ai cũng ăn qua một loại thực phẩm được gọi là “ngọc mễ”, tức viên ngọc của trời. Vậy những hạt ngọc ấy từ đâu mà ra? Đó là từ những cây lúa mỏng manh cùng với những giọt mồ hôi công sức của các bác nông dân tạo nền. Nhờ đó mà có được những bát cơm trắng tinh tươm em rất yêu quí.
Làm sao có thể quên được những cây lúa tuy nhỏ bé nhưng những gì mà loài cây này đóng góp cho nhân loại lại không hề bé nhỏ chút nào. Em yêu những chẽn lúa xanh mướt phất phơ giữa nắng vàng rực rỡ. Em yêu những khoảnh khắc đứng giữa ruộng lúa xanh tươi mềm mại uốn lượn theo chiều gió. Em yêu cái khoảnh khắc hương lúa mới hoà quyện vào hơi đất xông lên gây cảm giác đê mễ khó tả. Ôi! Thật sảng khoái và dễ chịu làm sao!
Thật khó có thể diễn tả được những cảm nhận khi em đi qua đồng lúa chín. Hương lúa chín như muốn ôm lấy em, mùi hương ngầy ngậy ôm lấy tôi. Mùi hương đó còn theo em đến tận bữa cơm chiều khi bát cơm trắng tinh được dọn ra mâm. Em tin rằng bát cơm đó là ngon nhất, thơm nhất. Đến bây giờ em cũng có thể cảm nhận được hương vị ngọt ngào như dòng sữa mẹ từ bát cơm ấy đọng lại.
Hình ảnh những bông lúa lắc lư theo nhịp gió, đôi lúc làm rơi những hạt lúa xuống đồng, khó có thể phai nhạt trong tâm trí em. Niềm vui thuở bé của em là được bà ngoại dẫn đi gặt lúa. Cái cảm giác lâng lâng vui sướng khi được cầm trên tay bông lúa vàng rực bên ngoài, hạt gạo trắng tinh bèn trong theo những bước chân nhảy nhót như sáo về khoe với ba mẹ mình. Ôi mà sao thân thương đến lạ!
Hạt gạo làng ta
Có vị phù sa
Có sông Kinh Thầy…
Đó là những câu hát em được ngoại dạy từ khi còn bé. Lúc đó em còn được ngoại chỉ cách sàng, sẩy gạo. Lúc sàng gạo, em mới cảm thấy hết cái tâm, cái công mà người nông dân phải tần tảo nắng mưa để cho ra đời những hạt gạo ngon, tròn hạt. Đôi lúc người nông dân đạt được những vụ mùa bội thu, nhưng có lúc bị thất thu… Nhưng vì cái tình, cái nghĩa với cây lúa nên họ không thể dứt ra được.
Tuy trong bữa cơm, chẳng ai chú ý đến việc phải làm sao để có được những hạt gạo nấu thành cơm nhưng trong thâm tâm của mỗi người Việt Nam, cây lúa vẫn chiếm một vị trí quan trọng. Với em, cây lúa còn han thế! Đó là một mảng kí ức không bao giờ quên, một tình yêu sâu sắc đối với quê ngoại, một kỉ niệm tuổi thơ hồn nhiên, vô tư trên cánh đồng. Tuy không nói ra nhưng em thầm cám ơn cây lúa rất nhiều!