Home / Văn mẫu THCS / Văn mẫu lớp 7 / Kỉ niệm về ngày đầu tiên đi học

Kỉ niệm về ngày đầu tiên đi học

Kỉ niệm về ngày đầu tiên đi học

Bài làm

Mùa thu, mùa của những làn gió mát, của những chiếc lá vàng rơi, của bầu trời xanh quang đãng và là mùa của những buổi tựu trường. Hằng năm, mùa thu cứ đến và mang theo những buổi tựu trường khác nhau nhưng có lẽ đối với tôi ấn tượng và đẹp đẽ nhất là những kỉ niệm vào buổi tựu trường năm lớp một- ngày đầu tiên tôi đi học.

Khi không khí vẫn còn mang hơi ấm của ánnh nắng mùa hè, tôi đã được mẹ chuẩn bị đồ dùng để vào học lớp một. Tôi còn nhớ lúc đó tôi cứ nghĩ lớp một là một thứ xa lạ, một thứ mà bố mẹ tôi, anh chị tôi và tất cả mọi người đều phải đi qua mới có thể trở thành người lớn, Mùi hương của quần áo mới trắng tinh, mùi hương của sách vở đầy màu sắc như tràn ngập không khí quanh tôi. Đêm trước khi đi học mọi thứ cần thiết đã được mẹ tôi chuẩn bị sẵn hết cả. Tôi còn nhớ mình đã không xem bộ phim yêu thích mà ngồi ngắm những thứ mẹ chuẩn bị với một tâm trạng nôn nao, bồi hồi và phấn khởi đến khó tả! Đêm đó tôi cứ trằn trọc không ngủ, thỉnh thoảng tôi còn quay sang mẹ hỏi rất nhiều thứ, cho đến khi không còn gì để hỏi tôi mớ yên tâm chìm vào giấc ngủ say.

Xem thêm:  Giải thích chứng minh Văn chương gây cho ta những tình cảm ta không có, luyện những tình cảm ta sẵn có

Và ngày khiến tôi mong đợi cũng đến. Sau khi chuẩn bị mọi thứ, khoác lên mình bộ đồng phục trắng tinh tôi đã vội vàng chạy ra xe mà quên mang theo cặp. Bố tôi vào nhà lấy cặp giúp tôi, đã thế khi bố tôi đem cặp ra tôi còn giành đeo cặp với bố và nói rằng:”Con học lớp một rồi, con là người lớn rồi, bố để con tự đeo!” Trên đường đi tới trường, vẫn là ngồi sau lưng mẹ nhưng sao tôi cảm thấy mình lớn hơn rất nhiều so với những hôm trước. Vẫn là con đường quen thuộc ấy mà sao hôm nay xa lạ quá! Hàng cây bên đường như trở nên xanh và cao hơn. Con đường ngày nào tôi cũng đi trở nên nhộn nhịp lên hẳn. Tất cả, tất cả mọi thứ quanh tôi đều như đã đổi mới!

Băng qua nhiều con đường cuối cùng cũng đã đến trường của tôi – trường tiểu học Trần Quốc Tuấn vào trường tôi thấy cánh cổng trường sao mà cao to và vững vàng đến thế! Lòng tôi bỗng ngập tràn những nỗi sợ vu vơ. Mẹ dắt tôi qua cánh cổng, bước đến sân trường. Sân trường sao mà khác quá! Không có những thứ đồ chơi đầy màu sắc như ở trường mẫu giáo mà chỉ có hai hàng ghế đá cùng với vào cây phượng cao lớn. Lớp 1/4 của tôi nằm ở tầng trệt, băng qua sân trường là tới. Tôi vẫn nhớ nư in cái cảm giác khi đứng từ ngoài nhìn vào lớp, có hai cảm xúc khác nhau tồn tại trong tâm trí tôi: Nửa muốn bước vào lớp còn một nửa thì không. Từ trong lớp, một cô giáo cao, có nụ cười rất tươi bước ra chào mẹ tôi rồi định đưa tay dắt tôi vào lớp. Lúc đó, tay tôi như muốn dính chặt vào tay mẹ không muốn buông, Thế nhưng tay tôi vẫn bị cô gỡ ra và kéo vào lớp. Cái cảm giác tay mình tuột khỏi tay mẹ khién khoé mắt tôi cay xè. Cô dắt tôi vào chỗ ngồi, đang rưng rưng nước mắt thì có một bạn đứng kế bên tôi khóc nấc lên khiến tôi như vỡ oà theo, khóc thật lớn lên như đứa trẻ con đòi kẹo. Cô dỗ dành chúng tôi mãi thế mà đứa nào cũng khóc như chưa bao giờ được khóc. Sau khi cô vừa dỗ dành vừa sắp chỗ cho từng đứa thì cũng là lúc tiếng trống trường vang lên hồi giục giã. Phụ huynh ai nấy đều rời đi với ánh mắt còn dõi theo. Khoảnh khắc bố mẹ bước chân đi thì mọi thứ xung quanh chúng tôi như vỡ oà, trong lớp ai cũng khóc lớn thật lớn lên, có bạn còn chạy theo bố mẹ nhưng bị cô cản lại. Một lúc lâu sau đó, toi và các bạn khóc mãi cũng mệt thế là từ từ nín rồi dứt hẳn. Chỉ còn vài bạn vừa khóc vừa gào đòi ba đòi mẹ. Cô đọc tên từng bạn để điểm danh. Và lúc cô gọi tên tôi, từ” dạ có” tôi định nói bỗng dưng biến mất để lại trong tôi một nỗi niềm vừa vui vừa hồi hộp đến lạ thường. Cô phải gọi đến lần thứ hai tôi mới lên tiếng. Khi nói lên từ “dạ có” tôi đã tự nhủ với lòng mình rằng “Mình có tên, mình đã học lớp một và mình đã trở thành người lớn rồi!” Tôi còn nhớ mình đã lén nhìn ra cửa sổ, nhìn những đám mây trôi lững lờ và tôi thấy lòng mình vui hơn bao giờ hết! Vì sao ư? Có lẽ vì hôm ấy chính là ngày đầu tiên đi học của tôi!

Xem thêm:  Tả cái đồng hồ

Thời gian sẽ trôi, dòng đời sẽ đổi thay nhưng những cảm xúc, những kỉ niệm về ngày đầu tiên đi học ấy sẽ mãi nằm sâu trong ngăn tủ kỉ niệm của trái tim tôi. Và tôi mong sẽ có một tấm vé kì diệu nào đó đưa tôi về với ngày hôm ấy, về với ngày đầu tiên đi học của tôi như một tác phẩm của Nguyễn Nhật Ánh đã từng viết: “Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ”.

Check Also

7128 1494911290046 1013 310x165 - Phân tích nhân vật chú bé Hồng trong đoạn trích Trong lòng mẹ của Nguyên Hồng

Phân tích nhân vật chú bé Hồng trong đoạn trích Trong lòng mẹ của Nguyên Hồng

Phân tích nhân vật chú bé Hồng trong đoạn trích Trong lòng mẹ của Nguyên …

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *