Tả một phiên chợ vùng cao vào dịp tết
Bài làm
Ở miền núi, đất rộng người thưa nên khung cảnh thường vắng lặng và chỉ đông vui vào những ngày có phiên chợ chung của cả vùng. Em nhớ mãi phiên chợ Simacai vừa qua được mẹ cho đi theo sắm Tết.
Hai mẹ con em đi thật sớm. Phía Đông, mặt trời còn ngái ngủ sau lớp mây hồng phơn phớt. Người đi chợ từ các ngả lục tục kéo xuống chợ. Dân vùng cao đi chợ không mang gồng gánh mà toàn đeo gùi sau lưng. Nhìn dáng đi cứ chúi về phía trước, em đoán là họ mang nhiều hàng lắm. Tuy vậy, họ vẫn bước nhanh thoăn thoắt, tay đánh nhịp đều đều. Thỉnh thoảng, cũng có người đi tay không hoặc cầm khèn, cầm sáo vừa đi vừa thổi. Chắc là họ chỉ đi chơi chợ.
Một đoàn thiếu nữ người Dao, người Thái, người Hmông… cô nào cũng xúng xính trong bộ áo váy dân tộc rực rỡ. Những chiếc vòng bạc lấp lánh trên tay, trên cổ. Gần đến chợ, mẹ nắm chặt tay em sợ lạc.
Ngay lối vào là dãy bán lá dong. Lá dong xếp thành từng đống lớn bên cạnh những bó ống dang Đềchẻ lạt gói bánh chưng. Hai thứ này dành cho những người mua buôn đem về xuôi. Kế đó là dãy bán măng khô, nấm hương, mộc nhĩ cùng với các loại cây thuốc như cam thảo, sa nhân, hồi, quế – những đặc sản của núi rừng. Mỗi khi có khách tới mua hàng, các cô gái e lệ mỉm cười. Khi đã đồng ý bán, các cô nghiêng gùi trút hàng vào bao cho khách.
Bên trái chợ là hàng hoa quả. Những sọt lê vàng tươi, những gùi táo chín toả hương thơm nức; những thúng quýt đỏ như son… Lại có quả phật thủ trông giống bàn tay người, thường được bày giữa mâm ngũ quả trên bàn thờ ngày Tết.
Đứng trước dãy hàng vải vóc và quần áo màu sắc sặc sỡ, em hoa cả mắt. Những tấm thổ cẩm, những tấm chăn dệt đủ loại hoa văn rất đẹp! Kẻ mua, người bán ồn ào tấp nập. Mấy cô gái ướm thử thứ mình định mua vào người xem có vừa không rồi nhìn nhau cười khúc khích. Mẹ chọn cho em một bộ quần tây xanh, áo sơ mi trắng. Em vui sướng hít mùi vải mới thơm thơm. Mẹ không quên mua cho bé Hương một chiếc áo len thật đẹp Đềdiện Tết.
Chen giữa dòng người, hai mẹ con em như bị cuốn đi trong những tiếng chào mời tíu tít. Luồn lách mãi mới tới được quầy bánh kẹo. Mẹ em mua một hộp mứt và hai chai rượu Đềcúng tổ tiên, ông bà. Xong xuôi, mẹ dẫn em ra dãy hàng ăn uống. Những chảo thắng cố sôi sùng sục trên bếp lửa. Khách phần lớn là đàn
ông. Họ uống rượu bằng bát, thứ rượu Mèo trong vắt, sủi tăm. Mặt người nào cũng đỏ gay, phừng phừng hơi men. Tiếng cười nói, chuyện trò rôm rả bằng các thứ tiếng dân tộc khác nhau. Mẹ mua cho em bát phở chua. Đang đói, em ăn thật ngon lành.
Trưa cuối năm, mây trắng phủ trên các đỉnh núi. Dọc đường về, mọi người tiếp tục trò chuyện, Tiếng khèn, tiếng sáo dập dìu trong gió. Mấy chị người Hmông lưng đeo gùi, tay che ô đi sau con ngựa lưng thồ hàng và chở cả người chồng đang ngất ngưởng vì say rượu.
Niềm vui của buổi chợ phiên theo chân mọi người về đến tận các bản làng xa xôi, hẻo lánh. Em nhớ mãi phiên chợ Tết vùng cao với những cảnh sắc độc đáo cùng những con người chân chất dễ thương.