Tả con khỉ
Gợi ý
Lần đầu tiên tôi biết đến bạn khỉ là lúc tôi được bố mẹ đưa đi chơi công viên Thủ Lệ. Trong công vỉên có không biết cơ man nào là các bạn thú. Nào hươu, nào nai, nào hổ, nào sư tử. Nhưng tôi thích nhất là các bạn khỉ. Trông các bạn ấy mới tinh nghịch và ngộ nghĩnh làm sao.
Đứng trước một cái lồng sắt lớn, trên cao treo một tấm bảng màu xanh nhạt có đề thật to dòng chữ trắng: Khỉ lông vàng, nhìn ra sau tấm song sắt tôi thấy ba bốn bạn khỉ đủ các kích cỡ to nhỏ đang ngồi bắt chấy cho nhau. Vừa thấy chúng tôi đến, các bạn dừng ngay công việc đang làm mà nhìn chúng tôi bằng những khuôn mặt tròn trịa giống hệt nhau. Thật khó lòng phân biệt. Trông các bạn rất giống Tôn Ngộ Không mà tôi thường xem trên tivi.
Các bạn khỉ ai cũng rất điệu đà. Trong bao nhiêu sắc màu lại chọn ngay cho mình bộ cánh vàng óng trông thật rực rỡ và nổi bật. Đây là bộ áo mà khỉ ta may riêng cho giống loài mình. Chúng ngắn củn sát tận đến da nhưng rất mượt lại có tác dụng giữ ấm rất tốt. Cái đuôi nhỏ và dài chắc như một cánh tay thứ ba. Tôi rất thích thú khi được ngắm nhìn những bạn khỉ đu mình trên những cành cây, trông không khác gì những diễn viên xiếc. Coi các bạn ấy nhào lộn kìa. Quả thực là tài năng. Các bạn có đôi mắt tròn, đen như hạt nhãn. Và có vẻ các bạn hơi kiêu kì một chút bởi tôi trông ánh mắt lúc nhìn tôi nhâng nháo lắm. Hay tại các bạn khỉ chê chúng tôi không có bộ cánh đẹp xinh như của mình nên thỉnh thoảng hai quai hàm lại chìa ra, nhai càm cạp. Còn cánh tay luôn đeo một chiếc bao màu vàng đồng tông với bộ áo thì thường xuyên đưa lên gãi đầu, gãi lưng ra điều đang suy nghĩ lung lắm. Được một lúc, khi đã quen với chúng tôi, các bạn lại gần hơn. Lần này bạn khỉ nhìn tôi bằng cặp mắt trông chừng có vẻ đang rất sốt ruột. Hoá ra là bạn ý muốn xin bỏng ngô. Rụt rè, tôi đưa tay vốc cho một nắm. Thích chí, các cậu chàng lao đến ngay, còn chành chọe nhau như trẻ con giành đồ chơi. Thật thú vị! Lúc sau tôi cho các bạn khỉ ăn quýt mới hay. Ban đầu các anh chàng nhà ta không biết ăn thế nào nên cứ vần qua vần lại. Nhưng chỉ ngay sau khi thấy tôi ăn, các cu cậu cũng bắt chước được ngay. Bóc và ăn được quýt, thích chí khỉ ta vỗ tay không ngớt lại còn kêu lên kèng kẹc tán thưởng nữa chứ. Ở lại chơi với các bạn một lúc lâu tôi mới về nhà.
Tôi rất vui vì hôm nay mình đã biết thêm những người bạn mới với những tính cách không lẫn vào đấu được. Các bạn thấy có đúng không?
Theo Dethihay.com