Tuyển tập những bài thơ tình bất hủ theo thời gian, là những bài thơ hay và ý nghĩa nhất, lắng đọng cảm xúc trong tình yêu. Đó là những bài thơ tình yêu nổi tiếng của các nhà thơ Việt, nhà thơ nước ngoài, sống mãi theo năm tháng, theo thời đại.
Đọc những câu thơ tình yêu bất hủ ta hiểu được hơn về những cảm xúc ngọt ngào, sâu lắng, hạnh phúc và chia xa trong tình yêu. Mỗi câu thơ là một nỗi niềm tình yêu, một tâm sự tình yêu gửi vào những vần thơ gửi đi muôn nơi.
Những bài thơ bất hủ về tình yêu sống mãi với thời gian
Những bài thơ tình bất hủ, hay những bài thơ bất hủ về tình yêu sống mãi với thời gian là những vần thơ tình hay nhất mọi thời đại, lay động triệu triệu trái tim, làm cho ai đọc cũng xao xuyến, thổn thức về một tình yêu đẹp, tình yêu trọn vẹn.
TÔI YÊU EM
Puskin
Tôi yêu em đến nay chừng có thể
Ngọn lửa tình chưa hẳn đã tàn phai,
Nhưng không để em bận lòng thêm nữa
Hay hồn em phải gợn bóng u hoài
Tôi yêu em âm thầm, không hy vọng,
Lúc rụt rè khi hậm hực lòng ghen
Tôi yêu em, yêu chân thành đằm thắm
Cầu em được người tình như tôi đã yêu em
TRIỆU BÔNG HỒNG
Andrei Voznesensky – Thái Bá Tân dịch
Xưa một chàng họa sĩ
Có tranh và có nhà
Bỗng đem lòng yêu quý
Một nàng rất mê hoa
Và chiều lòng người đẹp
Để lấy tiền mua hoa
Chàng đã đem bán hết
Cả tranh và cả nhà
Chàng đã mua hàng triệu bông hồng
Ngoài cửa sổ cứ nhìn ta sẽ thấy
Rằng người yêu có yêu thật hay không
Khi bán nhà để mua hoa như vậy
Sáng hôm sau thức dậy
Nàng nhìn ra lặng người
Tưởng đang mơ vì thấy
Cả một rừng hoa tươi
Nàng ngạc nhiên, đang nghĩ
Ai đây chắc rất giàu
Thì thấy chàng họa sĩ
Đang tội nghiệp, cúi đầu
Họ gặp nhau chỉ vậy
Rồi đêm nàng đi xa
Nhưng đời nàng từ đấy
Có bài hát về hoa
CÓ MỘT NGƯỜI
Có Một Người đã từng nói với em
Khoảng cách giữa chúng mình
xa bao nhiêu cũng được
Em chỉ cần bước về anh một bước
Anh sẽ chạy đến bên, sẽ nắm lấy tay người
–
Có một người chỉ đợi em đồng ý thôi
Sẽ mang những hạt tình yêu ươm giống
Cùng những ước mơ về tương lai thơ mộng
Khoác tay nhau đi rải khắp sườn đồi
–
Có một người sẽ chẳng quản buồn vui
Hứa với em, mỗi khi em mệt nhọc
Sẽ chạy đến bên em nghe em khóc
Dùng trái tim mình lau nước mắt cho em
–
Có một người từng thao thức mỗi đêm
Viết cho chúng mình, những vần thơ mộc mạc
Đọc cho em, em trêu đồ ngẩn ngốc
Vẫn mong rằng rồi người sẽ nâng niu
–
Người đó đã chờ em, đã cố gắng thật nhiều
Bao nhiêu yêu thương là bấy nhiêu mong đợi
Rồi ôm lấy nỗi hững hờ đáp lại
Em vẫn lặng im…
THẾ LÀ ANH ĐI
Phố xá lên đèn chỉ còn em lẻ bóng
Chợt nhận ra cuộc đời này quá rộng
Hay tại mình nhỏ bé quá mà thôi
Thế là không anh!Em ôm nỗi chơi vơi
Những con đường hôm nay buồn đến lạ
Giữa giòng đời bộn bề hối hả
Ngọn đèn đường nhìn em buớc bơ vơ
Thế là anh đi! Em trở về như ngày xưa
Làm con ốc dấu mình trong vỏ
Bởi vội tin,vội xem người là tất cả
Để một ngày ôm trọn những nỗi đau.
THế là không anh! Phố lấp lánh đèn màu
Về nơi xa! Tự lo cho mình anh nhé
Em ước gì đôi tay mình có thể
Ôm cả khoảng trời ở phía bên người
Thế là không anh! ngày nào đó em sẽ lại vui
Sẽ lại tin yêu và rồi sẽ mở cửa
Sẽ tìm cho mình một khoảng trời nho nhỏ
Cùng một người nào đó để yêu thương.
–
Thế là anh đi
Em vẫn dõi theo ở nơi cuối con đường
EM HỎI ANH NÀY
Em hỏi anh này, thích em không?
Thích sao giấu mãi ở trong lòng
Không nói ra nhanh là mất đấy
Con gái như em khối kẻ mong.
Em hỏi anh này có nhớ em?
Đêm nằm mơ mộng giấc êm đềm
Ánh mắt nụ cười len giấc ngủ
Càng gặp nhau nhiều càng nhớ thêm?
Em hỏi anh này, anh có thương?
Giây phút hai ta bước chung đường
Trái tim có đập nhanh một nhịp
Để tạm biệt rồi lại vấn vương?
Em hỏi anh này, có yêu em?
Muốn nắm tay thon, khát môi mềm?
Chung sống trọn đời anh có ước?
Nếu yêu thì nói…nói nhanh lên!
TỰA VÀO VAI ANH
Mệt rồi phải không?
Dựa vào vai anh mà yên lòng ngủ nhé!
Đừng giả vờ nói cười vui vẻ
Có ai cần em mạnh mẽ vậy đâu.
Nhắm mắt nào ngủ một giấc thật sâu
Đôi mắt em màu u sầu đậm quá
Vai anh này đang chìa cho em tựa
Cô gái khờ, đừng khóc nữa, nghe không?
Hãy để anh xua giùm những gió giông
Vết thương lòng làm em đau nhiều quá
Kể anh nghe, đừng gồng mình lên nữa
Giấu làm gì cho khó nhọc nhiều thêm.
Cho anh được làm một chiếc gối thật êm
Ru giấc ngủ em cho bình yên ghé lại
Cô gái à, không có gì là mãi mãi
Để quá khứ ngủ yên, để em lại yêu đời
CẦN MỘT AI ĐÓ TRONG ĐỜI
Ai rồi cũng cần một ai đó trong đời
Một nơi để dừng chân sau hành trình dài mệt mỏi
Một người chẳng bao giờ lướt qua quá vội
Ở mãi nơi đây, ngay cạnh bên mình.
Ai rồi cũng cần quen với một bóng hình
Để cùng sớt chia buồn vui cuộc sống
Ngoài tình yêu lứa đôi cháy bỏng
Còn chung thủy sắt son tình nghĩa vợ chồng.
Ai rồi cũng cần bàn tay ấm trời lạnh gió đông
Nghe bên mình yêu thương nồng ấm
Trên nẻo đường ngược xuôi vạn dặm
Vẫn nhớ mong một nơi chốn trở về.
Ai rồi cũng cần một người an ủi vỗ về
Sau những thất bại, não nề, vấp ngã
Nắm chặt tay trên con đường sỏi đá
Dìu bước qua những thử thách, chông chênh.
Ai rồi cũng cần một nơi chốn bình yên
Để trút bỏ những muộn phiền lo lắng
Ngôi nhà nhỏ – nơi yêu thương đầy ắp
Chẳng lợi danh, được mất, hơn thua.
Ai rồi cũng cần một vòng tay ấm lúc đêm khuya
Một người cùng thức dậy đón bình minh buổi sáng
Một người cùng ngắm những buổi chiều chạng vạng
Đông đến xuân đi lần lượt biết bao mùa.
Mây trên trời vẫn tìm nhau để góp một hạt mưa
Trái đất vẫn xoay cho bốn mùa thay đổi
Triệu tinh cầu vẫn sáng soi trong màn đêm tối
Ai rồi cũng cần một người để mở lối yêu thương.
Một người cùng nắm tay đi đến cuối con đường!
Những bài thơ tình bất hủ của các nhà thơ nổi tiếng
Những bài thơ tình bất hủ của các nhà thơ nổi tiếng như Xuân Diệu, Xuân Quỳnh, Puskin… mãi tồn tại trong lòng người đọc. Đó là những bài thơ tình hay nhất, ý nghĩa nhất, được độc giả yêu thích nhất. Nếu bạn cũng là một độc giả yêu thờ, thì ngay bây giờ hãy cùng đọc và cùng cảm nhận những bài thơ tình yêu hay nhất dưới đây nhé.
Dạ Khúc Mưa
Đêm…nhức nhối nỗi niềm riêng khôn tả
Tiếng côn trùng réo rắt quyện tiếng mưa
Khép lại nhé những tủi hờn uất hận
Cuộc sống bất công biết mấy cho vừa
Ai định nghĩa thế gian này muôn mặt
Ẩn số khó tìm phép tính chẳng giản đơn
Lòng người hiểm sâu thước nào đo được
Tối sáng trắng đen chẳng phân định tỏ tường
Những cung đường chia nút giao lối rẽ
Định mệnh nào hoạ vẽ được tương lai
Danh vọng tiền tài đam mê khát vọng
Bối cảnh tạo bày ai là kẻ thế vai?
Kìa ánh chớp sáng loè trong đêm vắng
Gió hãi hùng giật rú từng cơn
Nỗi trống trải se thắt hồn thiếu phụ
Vần vũ mây che đèn cao áp chập chờn
Ta viết tiếp dạ khúc Mưa hiu hắt
Đường phố không người mưa nặng hạt dày thêm
Thấm vào đất theo mạch ngầm tạo hoá
Xé rách thinh không tiếng sấm nổ vang rền…
Đôi Dép
Bài thơ đầu tiên anh viết tặng em
Là bài thơ anh kể về đôi dép
Khi nỗi nhớ trong lòng da diết
Những vật tầm thường cũng viết thành thơ
Hai chiếc dép kia gặp nhau tự bao giờ
Có yêu nhau đâu mà chẳng rời nửa bước
Cùng gánh vác những nẻo đường xuôi ngược
Lên thảm nhung, xuống cát bụi cùng nhau
Cùng bước, cùng mòn, không kẻ thấp người cao
Cùng chia sẻ sức người đời chà đạp
Dẫu vinh nhục không đi cùng kẻ khác
Số phận chiếc này phụ thuộc ở chiếc kia
Nếu ngày nào một chiếc dép mất đi
Mọi thay thế đều trở thành khập khiễng
Giống nhau lắm nhưng người đi sẽ biết
Hai chiếc này chẳng phải một đôi đâu
Cũng như mình trong những lúc vắng nhau
Bước hụt hẫng cứ nghiêng về một phía
Dẫu bên cạnh đã có người thay thế
Mà trong lòng nỗi nhớ cứ chênh vênh
Đôi dép vô tri khăng khít song hành
Chẳng thề nguyện mà không hề giả dối
Chẳng hứa hẹn mà không hề phản bội
Lối đi nào cũng có mặt cả đôi
Không thể thiếu nhau trên bước đường đời
Dẫu mỗi chiếc ở một bên phải trái
Nhưng tôi yêu em ở những điều ngược lại
Gắn bó nhau vì một lối đi chung
Hai mảnh đời thầm lặng bước song song
Sẽ dừng lại khi chỉ còn một chiếc
Chỉ còn một là không còn gì hết
Nếu không tìm được chiếc thứ hai kia!
Vết Thương Trong Lòng
Có những nỗi đau không làm rách thịt da
Không ứa máu mà tái tê trong dạ
Tim nghẹt thở linh hồn như hóa đá
Muốn ôm trọn đất trời tan vào cõi hư vô
Những thăng trầm cuộc sống mãi đẩy xô
Nỗi đau ấy biến thành lòng dũng cảm
Trăm đắng ngàn cay chưa một lần oán thán
Sóng cả ba đào vượt ghềnh thác nhấp nhô
Có nỗi đau nào khiến nước mắt cạn khô
Bỗng vô cảm bỗng dại khờ đãng trí
Những ngang trái len vào trong mộng mị
Đoạn trường nào quay cận cảnh nỗi sầu bi
Vết thương kia em chẳng thể gọi tên
Cứ bám riết đeo đẳng em tội nghiệp
Nợ trần ai hay mối duyên tiền kiếp
Gánh hết cuộc đời thời gian chữa lành không???
Yêu
Yêu là chết ở trong lòng một ít
Vì mấy khi yêu mà chắc được yêu
Cho rất nhiều song nhận chẳng bao nhiêu
Người ta phụ, hoặc thờ ơ, chẳng biết
Phút gần gũi cũng như giờ chia biệt
Tưởng trăng tàn, hoa tạ, với hồn tiêu
Vì mấy khi yêu mà chắc được yêu
Yêu, là chết ở trong lòng một ít
Họ lạc lối giữa u sầu mù mịt
Những người si theo dõi dấu chân yêu
Và cảnh đời là sa mạc vô liêu
Và tình ái là sợi dây vấn vít
Yêu, là chết ở trong lòng một ít
Trăng Khuyết
Anh ngỏ lời yêu em
Vào một đêm trăng khuyết
Bởi tình yêu tha thiết
Biết tròn trước đêm rằm
Em vui lúc trăng tròn
Chạnh lòng khi trăng khuyết
Anh ơi anh có biết
Trăng hay tình lứa đôi?
Sao anh vội ngỏ lời
Vào một đêm trăng khuyết
Để bây giờ thầm tiếc
Một vầng trăng chưa tròn!
Vô Tình
Vô tình anh gặp em
Rồi vô tình thương nhớ
Đời vô tình nghiệt ngã
Nên chúng mình yêu nhau
Vô tình nói một câu
Thế là em hờn dỗi
Vô tình anh không nói
Nên đôi mình xa nhau
Chẳng ai hiểu vì đâu
Đường đời chia hai ngả
Chẳng ai có lỗi cả
Chỉ vô tình mà thôi
Vô tình suốt cuộc đời
Anh buồn đau mải miết
Vô tình em không biết
Hay vô tình quên đi
Hai Sắc Hoa Ti-Gôn
Một mùa thu trước, mỗi hoàng hôn
Nhặt cánh hoa rơi chẳng thấy buồn
Nhuộm ánh nắng tà qua mái tóc
Tôi chờ người đến với yêu thương
Người ấy thường hay ngắm lạnh lùng
Dãi đường xa vút bóng chiều phong
Và phương trời thẳm mờ sương cát
Tay vít cành hoa trắng chạnh lòng
Người ấy thường hay vuốt tóc tôi
Thở dài trong lúc thấy tôi vui
Bảo rằng hoa dáng như tim vỡ
Anh sợ tình ta cũng vỡ thôi
Thuở đó nào tôi đã biết gì
Cánh hoa tan tác của sinh ly
Cho nên cười đáp:’Mùa hoa trắng
Là chút lòng trong chẳng biến suy’.
Đâu biết lần đi một lỡ làng
Dưới trời gian khổ chết yêu đương
Người xa xăm quá!-Tôi buồn lắm
Trong một ngày vui pháo nhuộm đường
Từ đấy thu rồi thu lại thu
Lòng tôi còn giá đến bao giờ
Chồng tôi vẫn biết tôi thương nhớ
Người ấy cho nên vẫn hững hờ
Tôi vẫn đi bên cạnh cuộc đời
Ái ân lạt lẽo của chồng tôi
Mà từng thu chết, từng thu chết
Vẫn dấu trong tim bóng ‘một người
Buồn quá hôm nay xem tiểu thuyết
Thấy ai cũng ví cánh hoa xưa
Sắc hồng tựa trái tim tan vỡ
Và đỏ như màu máu thắm pha
Tôi nhớ lời người đã bảo tôi
Một mùa thu trước rất xa xôi
Đêm nay tôi hiểu thì tôi đã
Làm lỡ tình duyên cũ mất rồi
Tôi sợ chiều thu phớt nắng mờ
Chiều thu hoa đỏ rụng chiều thu
Gió về lạnh lẽo chân mây vắng
Người ấy sang sông đứng ngóng đò
Nếu biết rằng tôi đã lấy chồng
Trời ơi người ấy có buồn không
Có thầm nghĩ đến loài…hoa vỡ
Tựa trái tim phai tựa máu hồng.
Thơ Tình Cuối Mùa Thu
Cuối trời mây trắng bay
Lá vàng thưa thớt quá
Phải chăng lá về rừng
Mùa thu đi cùng lá
Mùa thu ra biển cả
Theo dòng nước mênh mang
Mùa thu và hoa cúc
Chỉ còn anh và em
Chỉ còn anh và em
Là của mùa thu cũ
Chợt làn gió heo may
Thổi về xao động cả:
Lối đi quen bỗng lạ
Cỏ lật theo chiều mây
Đêm về sương ướt má
Hơi lạnh qua bàn tay
Tình ta như hàng cây
Đã bao mùa gió bão
Tình ta như dòng sông
Đã yên ngày thác lũ.
Thời gian như là gió
Mùa đi cùng tháng năm
Tuổi theo mùa đi mãi
Chỉ còn anh và em
Chỉ còn anh và em
Cùng tình yêu ở lại…
Kìa bao người yêu mới
Đi qua cùng heo may.
Xa Cách
Có một bận em ngồi xa anh quá,
Anh bảo em ngồi xích lại gần hơn.
Em xích gần thêm một chút, anh hờn,
em ngoan ngoãn xích gần thêm chút nữa.
Anh sắp giận, em mỉm cười vội vã
đến kề anh và mơn trớn:” Em đây! “
Anh vui liền, nhưng bỗng lại buồn ngay,
vì anh nghĩ: thế vẫn còn xa lắm.
Đôi mắt của người yêu, ôi vực thẳm!
Ôi trời xa, vầng trán của người yêu!
Ta thấy gì đâu sau sắc yêu kiều
mà ta riết giữa đôi tay thất vọng.
Dầu tin tưởng chung một đời, một mộng,
em là em ; anh vẫn cứ là anh.
Có thể nào qua Vạn lý trường thành
của hai vũ trụ chứa đầy bí mật.
Thương nhớ cũ trôi theo ngày tháng mất,
quá khứ anh, anh không nhắc cùng em.
Linh hồn ta còn u ẩn hơn đêm,
ta chưa thấu, nữa là ai thấu rõ.
Kiếm mãi, nghi hoài, hay ghen bóng gió,
anh muốn vào dò xét giấc em mơ,
nhưng anh dấu em những mộng không ngờ,
cũng như em dấu những điều quá thực …
Hãy sát đôi đầu, hãy kề đôi ngực!
Hãy trộn nhau đôi mái tóc ngắn dài!
Những cánh tay! Hãy quấn riết đôi vai!
Hãy dâng cả tình yêu lên sóng mắt!
Hãy khắng khít những cặp môi gắn chặt
cho anh nghe đôi hàm ngọc của răng ;
Trong say sưa, anh sẽ bảo em rằng:
” Gần thêm nữa! Thế vẫn còn xa lắm! “
Ghen
Cô nhân tình bé của tôi ơi!
Tôi muốn môi cô chỉ mỉm cười
Những lúc có tôi và mắt chỉ…
Nhìn tôi những lúc tôi xa xôi.
Tôi muốn cô đừng nghĩ đến ai,
Đừng hôn, dù thấy cánh hoa tươi,
Đừng ôm gối chiếc, đêm nay ngủ…
Đừng tắm chiều nay, biển lắm người.
Tôi muốn mùi thơm của nước hoa,
Mà cô thường xức, chẳng bay xa,
Chẳng làm ngây ngất người qua lại,
Dẫu chỉ qua đường, khách lại qua.
Tôi muốn những đêm đông giá lạnh
Chiêm bao đừng lẩn quất bên cô
Bằng không, tôi muốn cô đừng gặp
Một trẻ trai nào, trong giấc mơ.
Tôi muốn làn hơi cô thở nhẹ.
Đừng làm ẩm áo khách chưa quen.
Chân cô in vết trên đường bụi
Chẳng bước chân nào được dẫm lên.
Nghĩa là ghen quá đấy mà thôi,
Thế nghĩa là yêu quá mất rồi
Và nghĩa là cô là tất cả.
Cô là tất cả của riêng tôi.
Thơ Tình Ngày Không Anh
Nếu biết rằng sẽ chẳng gặp lại nhau
Em đã chẳng hẹn nhau đêm ấy nữa
Để quá khứ chỉ còn là thương nhớ
Và tương lai ít ra cũng ngọt ngào.
Nếu biết rằng sẽ chẳng gặp lại nhau
Em đã chẳng đổ cho anh bao tội lỗi
Em đứng lặng mắt nhìn ai không nói
Anh cũng vô tình có hiểu nổi em đâu
Nếu biết rằng sẽ chẳng gặp lại nhau
Em đã chẳng trách anh yêu người khác
Điều đơn giản bây giờ em mới biết
Thì anh xa, anh đã qua xa rồi.
Những bài thơ tình bất hủ là những bài thơ tình yêu hay nhất, sống mãi với thời gian “trường tồn” đến muôn đời. Những bài thơ tình của các tác giả nổi tiếng mãi lưu lại dấu ấn trong lòng độc giả yêu thơ. Những vần thơ tình ngọt ngào, bay bổng, lay động triệu trái tim đang yêu, đã yêu và sắp sửa yêu.