Đề bài: Anh chị hãy viết một bài nghị luận xã hội về lòng nhân ái
Bài làm
Chúng ta thật tự hào khi là người con mang trong mình dòng máu Lạc Hồng, làm rạng ngời lên truyền thống dân tộc vốn có từ bao đời, trong đó có thể nói biểu hiện rõ nhất là tình thương con người trong cùng một cộng đồng luôn là một truyền thống tốt, đó chẳng khó tìm trong cuộc sống, những tình cảm tốt đẹp, gắn kết những mảnh đời đau khổ nối với nhau bởi khoảng cách từ trái tim đến trái tim, là sự cảm thông,tình cảm tuyệt vời của mỗi người dành cho người khác, giúp cho cộng đồng tạo thành khối đại đoàn kết to lớn, xã hội càng vững mạnh, bền chặt.
Lòng nhân ái chính chỉ đơn giản với khái niệm là tình yêu thương của con người với nhau. Sâu hơn, đó là cách mà chúng ta trao đi yêu thương đối với người khác. Nhưng trên tất cả chính là cái giá trị mà nó mang lại không thể nào cao quý hơn, vì đơn thuần tình cảm đó xuất phát từ trái tim mỗi người, không ép buộc, không cưỡng cầu, không đòi hỏi phải nhận lại những gì, những con người có biểu hiện của tình nhân ái họ sẽ luôn giữ cái cảm nhận lòng mình luôn thanh thản, an yên khi làm được điều tốt cho người khác.
Nó thiết thực đến mức, xuất hiện liên tục trong chính cuộc sống thực tại của mỗi chúng ta, qua các hành động, cử chỉ, lời nói xuất phát từ con tim ấm nồng nhiệt, hay đôi khi không cần ngôn ngữ để diễn tả, chỉ cần thấu hiểu được cảm xúc vô bờ bến người ta dành cho nhau. Chỉ cần là điều giản dị nhưng vô cùng quý báu đã khiến cho thế giới trở nên ấm áp hơn bao nhiêu.
Cuộc sống này không phải lúc nào cũng bằng phẳng với mọi người,chúng ta sẽ có những lúc cảm thấy tuyệt vọng, buồn chán, đau khổ vì những khó khăn trong cuộc sống, nhưng đâu phải ai cũng có thể mạnh mẽ đứng dậy sau mỗi lần vấp, những bước đi thất bại trên con đường cuộc đời dài, khi ấy chính lòng nhân ái của người khác có lẽ chính là niềm hi vọng, là một sức mạnh, điểm tựa cho những con người đáng thương đó, tiếp thêm cho họ nghị lực vượt qua, giúp đỡ họ cũng chính là giúp đỡ chúng ta, vì ai cũng biết rằng chúng ta sống cùng một cộng đồng, cùng một dòng máu, cùng là một cá thể nhỏ bé để tạo thành một sự thống nhất của xã hội, chứ không phải ai hoàn hảo hết, có khi mình mạnh ở điểm này, nhưng yếu ở điểm kia, sẽ có người bù trừ, chỉ ra, giúp đỡ mình, thì tại sao chúng ta lại có ý nghĩ muốn sống tách biệt khỏi xã hội, chối bỏ tuân theo cái đạo lý tốt đẹp về lòng nhân ái cao thượng của cha ông.Vì vậy, trong thực tâm mỗi người cần phải nuôi dưỡng được trong mình một tâm hồn toàn vẹn, với trách nhiệm và thái độ sống tích cực cao, mới mong xây dựng được một xã hội trọn vẹn, phát triển toàn diện.
Để xây dựng được nền tảng của lòng nhân ái trong mỗi người thật không phải là điều khó khăn gì, vì chỉ cần trái tim, đầu óc bạn còn hoạt động, bạn có thể suy nghĩ được những điều giúp cho bản thân phát triển, nhưng sống ích kỉ đâu phải là cái hay, cái cần mà một con người tốt hướng đến, hãy sống sao cho xứng đáng, vì bộ não và trái tim của bạn có khả năng nhiều hơn bạn nghĩ, nó có một sức mạnh, sức mạnh đó dù tưởng chừng như đơn giản nhưng đã là cả một sự rèn giũa ngay từ nhỏ qua cách nhìn cuộc sống, qua người lớn, qua môi trường giáo dục, đó là tình yêu thương, lòng nhân ái, sự trắc ẩn trong tâm hồn đầy cảm xúc không hề có chỗ cho khô khan,đen tối, có thể giúp đỡ, chia sẻ niềm vui, nỗi buồn với người thân cận nhất với bản thân, còn xa hơn nữa sẽ là sự thay đổi diện mạo, tiến tới một xã hội phát triển, đi kèm với những chuẩn mực đạo đức cũng cao tương ứng.
Tục ngữ của chúng ta phản ánh rất nhiều về thông điệp này, vẫn có câu “Lá lành đùm lá rách” hay “Một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ”. Có thể thấy được nó càng đúng khi đất nước trong thời kì chiến tranh, để lịch sử nước ta luôn cất vang bài ca chiến thắng kẻ thù, đôi khi không chỉ của vũ khí, những sách lược của người làm quân sự,…, mà quan trọng hơn hết là tinh thần đoàn kết, tương than tương ái không khất phục trước kẻ thù, động viên nhau vượt qua khó khăn, chia sẻ vui buồn, quân dân như một…Rồi chiến tranh qua đi, nhưng đâu phải đã hết nỗi đau dành cho người dân nước Việt, vì nhân dân ta vốn canh tác, là một nước thuần nông, nên thiên nhiên dù ưu ái đến cỡ nào, nhưng cũng có những lúc thiên tai đến bất ngờ, con người phải oằn mình chịu đựng bao nhiêu đợt liên tiếp. Những vùng dân là sự mất mát, đau thương, là dư âm cho mãi đến nhiều năm, họ mất trắng về kinh tế, họ còn mất đi người thân yêu nhất,gia súc….Khó ai có thể hiểu nỗi đau cho người trong cuộc đau đớn biết nhường nào. Chính lúc đó, khi họ hoàn toàn tuyệt vọng, cả xã hội không thể quay lưng đứng nhìn những nỗi đau đó, đã và đang có những đôi tay dang rộng, giúp đỡ họ như nhằm gánh vác những thương tổn mà thiên nhiên gây ra quá lớn, động viên họ bằng tình cảm, nhiều tổ chức và quỹ từ thiện đã tiếp tế lương thực cũng như động viên tinh thần để họ sớm ổn định lại cuộc sống.
Vô vàn mảnh đời bất hạnh, nghèo khó có thể thấy rằng chúng ta sẽ kiềm lòng như thế nào khi biết Họ không thể cắn răng chịu đựng nỗi đau này một mình,cần lắm sự san sẻ, giúp đỡ bằng hành động chứ không phải bằng lời nói. Nên đã có những chương trình từ thiện, những nhà hảo tâm đã giúp đỡ kịp thời, các bạn trẻ làm thiện nguyện, những slogan, những lời tuyên truyền kêu gọi giúp đỡ,… Và bước ngoặt đã tạo nên bởi chính con người Việt, chứng tỏ rằng chúng ta ai cũng có trong mình tâm hồn thiện lương, biết đồng cảm, chia sẻ, nhờ thế mà những chương trình đó nhanh chóng được hưởng ứng bởi nhiều người trong nước, việt kiều,cả người nước ngoài đem đến được những số tiền thiết thực, đáng quý của những tấm lòng vàng. “Nỗi vòng tay lớn”, “trung thu cho em”, “Hơi ấm Sa Pa”,… đã đạt được những tiếng vang lớn, làm bùng nổ chuỗi các hoạt động thiện nguyện tiếp sau này.
Vậy đấy, lòng nhân ái của chúng ta đâu có giới hạn, chỉ cần một người có ý thức giúp đỡ, yêu thương đồng loại, chúng ta sẽ kêu gọi được sự giúp đỡ được rất nhiều người, qua đó sẽ hy vọng rằng rất nhiều mảnh đởi ở ngoài kia cũng đều được san sẻ bớt gánh nặng. Có thể hiểu rằng dù hành động nhỏ nhưng nó mang được sự thông điệp to lớn, tạo niềm đọng viên và an ủi lớn đối với những mảnh đời bất hạnh kia.Còn gì tuyệt vời hơn!.
Hoàn toàn may mắn khi đó là biểu hiện của một phần lớn con người trong xã hôi, dường như vẫn còn một số ít bộ phận những người chỉ biết sống chi riêng mình, không biết giúp đỡ nhiều người xung quanh, thử nghĩ cuộc sống của họ sẽ buồn chán, tẻ nhạt biết bao, xã hội sẽ xa lánh,..Vì vậy, sớm ý thức được mình đang sống theo mục đích như thế nào, mình muốn tương lai của mình ra sao, mình muốn mọi người đối xử với mình như thế nào, hãy sớm nhận ra điều tốt đẹp của cuộc sống là “cho đi sẽ nhận lại được nhiều hơn thế”, bạn sẽ sống vui hơn, thoải mái hơn, có thể hiểu được tinh thần yêu thương san sẻ nhau trong cuộc sống là một điều rất cần thiết để bản thân chúng ta sống tốt và hoàn thiện mình từng ngày.
Lòng nhân ái có thể thấy được là một thứ vô hình, nhưng đầy cảm xúc, đầy giá trị, cùng sự quan trọng của nó mà ta hiểu ra mục đích sống trên cuộc đời, không phải là chỉ chăm chút quá nhiều cho bản thân, sống chà đạp lên người khác, thờ ơ trước sự bất hạnh của người khác, mà luôn biết hướng tâm hồn mình rộng ra thê giới, và ta sẽ thấy được sức mạnh, điều kỳ diệu của lòng nhân ái là vô tận. Bản thân em, một học sinh, em nghi, hứa rằng cũng sẽ phải đem lòng nhân ái nhỏ bé của mình đi giúp đỡ nhiều hơn nữa, góp phần phát triển đất nước.