Chọn lọc chùm thơ về vợ chồng hài hước hâm nóng tình cảm dạt dào, giữ ngọn lửa tình mãi cháy đồng thời mang lại những phút giây thư giãn tuyệt vời, đầy thú vị nhất. Những bài thơ về vợ chồng hài hước, dí dỏm này sẽ là cầu nối nhắn gửi yêu thương, đong đầy cảm xúc nhất. Ngay dưới đây mời các bạn cùng đọc và thưởng thức những vần thơ hay này nhé.
Thơ về vợ chồng hài hước
Những bài thơ về vợ chồng hài hước, dí dỏm được nhiều cặp đôi trẻ lựa chọn đăng tải để bộc lộ cảm xúc của mình. Đây là món quà tinh thần đầy bất ngờ xua tan đi những mệt mỏi, căng thẳng đang đối mặt trong cuộc sống thường ngày. Cùng nhau đọc và nghiền ngẫm nhé.
Thơ vui vợ nhắn nhủ chồng
Một là anh phải hiền hòa
Sẵn sàng nhận lỗi cho qua mọi điều
Dù sai dù đúng bao nhiêu
Bao giờ lỗi cũng phần nhiều là ta
Hai là anh phải thật thà
Lương bao nhiêu có nộp ra đủ đầy
Giờ giấc cấm chậm một giây
Khai không thành thực thì “đây” giận hờn
Ba anh chịu đựng phải hơn
Cơm khê canh mặn liệu hồn mà chê
Cắn răng nhắm mắt nuốt đê
Kêu lên một tiếng ra đê mà nằm
Bốn anh là nhớ phải chăm
Lau nhà rửa bát âm thầm làm đi
Kiểm tra em thấy việc gì
Làm không vừa ý ấy thì biết tay
Năm cấm chè thuốc rượu Tây
Em mà phát hiện đuổi ngay ra đường
Ngâm rượu dân tộc bổ dương
Ừ thì vài chén quê hương thôi đành
Sáu là em cấm tiệt anh
Đừng có tơ tưởng loanh quanh em nào
Tức lên tay thớt tay dao
Lia tay nhắm mắt chào mào cúc cu
Ngẫm rồi tôi khóc tu tu
Thế thì nào khác đi tù hả em
Nhưng thôi anh quyết thử xem
Chung thân lĩnh án với em sợ gì!
Thơ chế nói xấu vợ
Ngoài trời bỗng nổi cơn giông
Vợ em giở chứng chạy rông ngoài đường
Em nhìn mà thấy thương thương
Vợ em sao lại dở ương thế này.
Hôm rồi nó uống rượu say
Xông phi một phát… vỡ ngay cái bàn.
May mà hàng xóm khuyên can
Không thì nhà cửa nát tan hết rồi.
Thời gian hờ hững nhẹ trôi
Vài hôm lại thấy nó ngồi uống bia.
Nhìn em nó bảo thằng kia,
Lại đây quỳ xuống rót bia cho bà.
Em nào có dám kêu ca
Không nhanh nó vả cho 3 phát liền.
Thì ra nó trúng lô xiên
Có tiền trong túi nó liền đi chơi…
Số em lận đận long đong
Nào ai thấu hiểu nỗi lòng em đâu.
Em ngồi than thở mấy câu
Nó liền vác hẳn dao bầu chạy ra
Em đành co cẳng chạy xa
Nó mà vớ được … thành ma có ngày!
Thơ chế kính vợ
Sợ vợ sống lâu
Nể vợ bớt ưu sầu
Để vợ lên đầu
Là trường sinh bất tử …
Đánh vợ nhừ tử
Là đại nghịch bất đạo
Vợ hỏi mà nói xạo
Là trời đất bất dung.
Chê vợ lung tung
Là ngậm máu phun người
Gặp vợ mà không cười
Là có mắt không tròng.
Để vợ phiền lòng
Là chu di tam tộc
Vợ sai mà hằn hộc
Là trời đánh thánh đâm
Vợ gọi mà ngậm câm
Là lòng lang dạ sói.
Để vợ nhịn đói
Là tội nhân thiên cổ.
Để vợ chịu khổ
Là bất tài vô dụng
Trốn vợ đi ” ăn vụng”
Là ngũ mã phanh thây!!!
Em phải dừng ngay
Vợ em đang gọi…..
Sợ vợ
Ngồi buồn kiếm chuyện nói chơi,
Nhất vợ nhì trời… là chuyện tự nhiên.
Ðàn ông sợ vợ thì sang,
Ðàn ông đánh vợ tan hoang cửa nhà.
Ðàn ông không biết thờ “bà”
Cuộc đời lận đận kể là vứt đi.
Ðàn ông sợ vợ ai khi,
Vợ mình, mình sợ sá gì thế gian!!!
Ðàn ông khí phách ngang tàng,
Nghe lời vợ dạy là hàng “trượng phu.”
Ðàn ông đánh vợ là ngu,
Tốn tiền cơm nước, ở tù như chơi.
Lấy nàng từ thuở mười nhăm,
Ðến khi mười chín tôi đà năm con.
Nàng thì trông hãy còn son,
Tôi thì đinh ốc, bù lon rã rời.
Nắng mưa là chuyện của trời,
Tề gia nội trợ có tôi bao thầu.
Suốt ngày cày cấy như trâu,
Chiều về rửa chén cũng “ngầu” như ai.
Nấu cơm, đi chợ hàng ngày,
Bồng con, thay tã tôi đây vẹn toàn.
Lau nhà, lau cửa chẳng màng,
Ôi thời oanh liệt ngang tàng còn đâu.
Nhiều khi muốn hộc xì dầu,
Xin nàng nghỉ phép, nàng chau đôi mày.
Nàng đòi thi đấu võ đài,
Tung ra một chưởng, chén bay ào ào.
Nhớ xưa mình mới quen nhau,
Em ăn, em nói ngọt ngào dễ thương.
Cho nên tôi mới bị lường,
Mang thân ngà ngọc cậy nương nơi nàng.
Than ôi thực tế phũ phàng,
Mày râu một kiếp thôi đành đi đoong.
Một lòng thờ dzợ sắc son,
Còn non còn nước thì tôi còn… thờ.
Ra đường sợ nhất công nông
Về nhà sợ nhất vợ ko nói gì
Đàn ông nể vợ là sang
Ngồi nghe vợ dạy là hạng trượng phu
Đàn ông đánh vợ là ngu
Vừa mất tiền thuốc vừa tù chung thân
Định nghĩa về Vợ
Vợ là ngân khố, kho tiền
Gửi vào nhanh gọn, hơi phiền rút ra,
Vợ là biển cả bao la
Đôi khi nổi nóng khiến ta chìm phà.
Dù không sinh đẻ ra ta
Nhưng công nuôi dưỡng thật là lớn lao
Khi ta đau ốm xanh dao
Vợ lo chăm sóc hồng hào khỏe ngay
Sợ ta đi trật đường rầy
Vợ liền theo dõi kéo ngay về nhà
Khi ta tán tỉnh ba hoa
Vợ liền “quát nạt” để mà răn đe
Lời vợ dạy phải lắng nghe
Mai sau “khôn lớn” mà khoe mọi người
Nói ra xin hãy chớ cười
Vợ ta ta sợ! Vợ người… còn lâu
Sợ Vợ
Vợ là mẹ các con ta
Thường kêu bà xã, hiệu là phu nhân
Vợ là tổng hợp: bạn thân
Thủ trưởng, bảo mẫu, tình nhân, mẹ hiền………
Vợ là ngân khố, kho tiền
Gửi vào nhanh gọn, hơi phiền rút ra
Vợ là biển cả bao la
Đôi khi nổi nóng khiến ta chìm phà
Vợ là âm nhạc, thi ca
Vừa là cô giáo, vừa là luật sư
Bắc thang lên hỏi ông trời
Ðời con đau khổ đã nhiều … thấu chăng?
Ông trời cúi mặt than rằng
Tao đây cũng khổ, cắn răng chịu đòn!
Bắc thang lên hỏi ông trời
Kiếp này con có bỏ nàng được không?
Ông Trời ổng trả lời rằng
Tao còn chưa được xá chi là mày.
Thơ chế vui về vợ chồng ngày 8/3
Mồng tám tháng ba
Em cứ ngồi ngắm hoa
Em cứ ca cứ hát
Anh sẽ lo rửa bát
Anh sẽ lo quét nhà
Anh sẽ lo giặt là
Em uống gì anh pha
Chợ gần hay chợ xa
Anh lần ra được hết
Món em ưa anh biết
Em cứ chờ mà xem
Em đánh phấn xoa kem
Anh nhặt rau vo gạo
Em ung dung đọc báo
Anh tay nấu tay xào
Anh tự làm không sao
Đừng lo gì em nhé
Tà áo em tuột chỉ
Đưa anh khâu lại giùm
Nho anh mua cả chùm
Buồn mồm em cứ nếm
Bạn gái em mà đến
Cứ vô tư chuyện trò
Anh tắm cho thằng cu
Rồi anh ru nó ngủ
Màn hình bao cầu thủ
Nghe em hét “vào rồi”
Hết một ngày em ơi
Đẹp như tiên là vợ ta
Vợ là gió mát vợ là bão giông
Vợ như một đóa hoa hồng
Vợ như sư tử hà đông kinh người
Vợ là êm ái tuyệt vời
Vợ là sấm sét rụng rời chân tay
Vợ là một chất men cay
Vợ là chất đáng chất cay trong lòng
Chồng Ơi Là Chồng………….
Chồng ngu đần là Vô phúc
Chồng thông minh thì Vô sự
Chồng bỏ thì Vô sinh
Ế chồng là Vô duyên
Chồng đi ngoại tình thì Vô đề kháng
Giựt chồng người là Vô lương tâm
Chồng ly dị là Vô mưu
Còn ly dị chồng là Vô mục đích
Chồng ghen mà làm thinh là Vô tội
Ghen với chồng là Vô cớ
Nếu không nói là Vô hiệu
Con riêng của chồng là Vô thừa nhận
Vợ chồng bên nhau mãi mãi là Vô giá
Vợ chồng cãi lộn là Vô tận
Chồng giận mà không nói là Vô hại
Vợ chồng giận nhau là Vô hạn
Vợ chồng đánh nhau là Vô luật lệ
Chồng đánh mổi ngày vẫn không sợ là thiên hạ Vô địch
Nhưng đã bị chồng đánh là Vô phương cứu chữa
Ý chồng là Vô biên
Áo quần chồng mặc là Vô hình
Cơm chồng nấu là Vô vị
Đồ đạc của chồng là Vô sản
Nói xấu chồng là Vô công rỗi nghề
Ghẹo anh, em trai của chồng là Vô tình
Khen người khác đẹp trai trước mặt chồng là Vô ý
Chồng không muốn lại gần là Vô tri Vô giác
Đòi ngủ với chồng liên tục là Vô độ
Trốn chồng mà léng phéng là Vô kỷ luật
Chồng bắt quả tang với bồ là Vô can
Vì chồng mà thi rớt là Vô dụng
Thơ nịnh vợ hài hước
Những bài thơ nịnh vợ hài hước, khen vợ đảm đang, hoàn hảo luôn được các đấng mày râu lựa chọn để thổi hồn vào mối quan hệ đang dần tẻ nhạt, đánh bay đi những cơn tức giận những cuộc cãi vã trong cuộc sống thường ngày. Chỉ cần đọc lên thôi, bà xã sẽ cười tít mắt đấy nhé. Cùng thử và cảm nhận điều bất ngờ dưới đây.
Thơ nịnh vợ
Xa vợ đã mấy tháng nay
Mà anh chưa thể về ngay thăm nhà
Đâu phải do anh la cà
Chỉ là công việc đang đà rối ren
Em đừng gọi điện đánh ghen
Anh đây chung thuỷ như sen giữa hồ
Xin em đừng có hồ đồ
Nghĩ anh oan uổng đâm “rồ” người ra
Về nhà thì bị em la
Ra đường thì lại sợ ma bỏ xừ
Ở nhà em bớt hầm hừ
Để anh được sống từ từ bình yên
Nếu em muốn được đoàn viên
Nhốt con “sư tử” đó liền cho anh
Đã qua gần hết tuổi xanh
Tóc đà dâm bụt hoa cành tả tơi
Bồ nhí chỉ dành dân chơi
Anh đây “dân đói” lả lơi làm gì
Xin mặt em bớt bí xì
Khuôn trang tươi tỉnh cười hì như xưa
Dù cho anh phải ăn dưa
Hơn là cơm thịt mà chưa yên lòng
Tháng lương này đã đi tong
Đời thẳng thì ít mà cong nhiều
Xin em chớ có làm liều
Không thì rất dễ làm diều đứt dây.
Cáu giận là bệnh dễ lây
Không kiềm chế kịp kệ thây “thân diều”
Dáng em vốn đã tiêu điều
Bớt lời to nhỏ để chiều ý anh
Mẹ cha nuôi lớn trưởng thành
Không phải là để mình hành hạ nhau
Thế nên phải ngó trước sau
Vợ tròn phận vợ chồng mau đạo chồng
Xin bỏ cái xích cái gông
Anh đâu phải nợ mà chồng của em
Cuộc đời lắm thứ đáng xem
Chúng ta cùng hứa có em bé dần
Nhà cửa sẽ bớt trống chân
Anh lên chức bố tình thần thăng hoa.
Cuối tháng anh sẽ về nhà
Gia đình đoàn tụ để bà con vui!
“Biết – Không biết“
( Lê Thống Nhất)
Có thể bên cạnh em
Có một người đàn ông như thế
Không biết tặng em mỹ phẩm để em ưa
Không biết nói lời hay mà người khác dư thừa
Không biết chọn cả loại hoa đắt tiền mà người mua cũng rùng mình một chút
Không biết post thiếp mừng em ở trên Facebook
Không biết mời em đi nhà hàng Hàn Quốc hay Tầu
Không biết khen em khi em về từ hiệu làm đầu
Không biết bài hát tiếng Anh mà người trẻ nào cũng biết
Không biết so sánh các loại rượu ngon trong từng bữa tiệc
Và có thể thêm vài điều cũng không biết, em ơi!
***
Những người đàn ông em nhìn thấy trên đời
Có thể khác một người
Bên cạnh em năm tháng
Biết cần cù cùng em đi lên từ hai bàn tay trắng
Biết dậy sớm thức khuya lúc con ốm, vợ đau
Biết làm tất cả những gì để bữa cơm không chỉ có rau
Biết thùng gạo nhà mình vơi để trước sau lo liệu
Biết tiền tiêu Tết nào nhà mình còn đang thiếu
Biết khuyên mẹ chồng khi khó chịu về em
Biết cuốn truyện nào mà em vẫn thích xem
Biết lo cho con từ ngọn đèn ngồi học
Biết giấu bệnh của mình vì sợ em lo, em khóc
Biết chiếc xe đạp em đi hay trật cóc quay tròn
Biết xúc động lệ nhòa ngày hạnh phúc các con…
Biết – Không biết, bao thứ còn thể kể
***
Có một người đàn ông như thế
Xin em đừng buồn, em nhé! Em ơi!
Một mẫu đàn ông làm sao chọn trên đời
Có thể có một điều mà mọi người không rõ
Biết – Không biết, chọn cái gì với vợ?
Khi xung quanh ta lại có biết bao điều…
Vợ Là
Tác Giả: Lê Nhưng
Vợ là giám đốc trong nhà
Kiêm luôn thủ quỹ cùng là thủ kho
Thu chi,tính toán so đo
Chớ ghen với vợ, bà cho nhịn liền
Mạnh vì gạo, bạo vì tiền
Lương không đưa đủ,tình duyên nhạt nhòa
Vợ là một vị quan tòa
Đi làm về muộn la cà những đâu
Ngọn ngành tra trước sét sau
Dè chừng chớ có trên đầu nước hoa
Vợ là một vị thanh tra
Quỹ đen đã giấu những là bao nhiêu
Cớ sao đi sớm về chiều
Thu chi ắt hẳn có điều bất minh
Tối nay cứ tạm nằm mình
Phòng không gối lẻ,lặng thinh như tờ
Cuộc đời thực ngỡ là mơ
Một lần lầm lỡ ngục tù trăm năm …
Con vợ nuôi, ta vợ chăm
Vợ là cơm tám,rượu tăm suốt đời.
Thương Vợ
Ra đường thấy vợ người ta
Về nhà thương vợ gấp ba bốn lần
Mình nghèo em phải tảo tần
Cho anh xin được ngìn lần sori( xin lỗi)
Họ giàu cao ốc, camrri (xe ô tô)
Áo quần hàng hiệu mi tô, môi hồng
Em nghèo tất tả ruộng đồng
Bán buôn lo đủ áo quần chồng con
Ơn trời em được đẹp giòn
Lưng ong, mắt phượng, má hồng thật duyên
Người thật đó chẳng phải tiên
Với anh em xứng là tiên giáng trần
Mưu sinh vất vả tảo tần
Chẳng bao giờ thấy một lần em than
Đường đời muôn dặm gian nan
Bên em anh được an toàn, vững tin
Thương Vợ
Thương lắm vợ ơi! Kiếp đàn bà
Làm dâu, làm vợ của người ta
Bao năm chung sống tình sâu nặng!
Oan ức, thiệt hơn vẫn một nhà.
Thương lắm vợ ơi! Nét mượt mà
Còn đâu dáng vẻ thật kiêu sa
Các con khôn lớn nhờ sữa mẹ
Bởi tình mẫu tử thật bao la!
Thương lắm vợ ơi! Thương thật là…
Thương chồng… nên vợ phải lo xa
Thân gầy, thêm tuổi gầy thêm nữa
Nay bóng xế tà gắng vượt qua.
Thương lắm vợ ơi! Tình đôi ta
Dù nghèo, dẫu khổ cũng không xa
Con đàn, cháu đống sum vầy nhé!
Hai lão an vui với tuổi già.
Người Vợ Đảm Đang
Tác Giả: Loc Lethanh
Vợ là gió mát trưa hè
Vợ là hơi ấm thổi về đêm đông
Vợ là chỗ dựa cho chồng
Nhiều ông đảm bảo vợ không là gì?
Khoan khoan hãy nghĩ lại đi,
Vợ quan trọng lắm, không gì hơn đâu?
Việc nhà vợ có công đầu,
Nấu cơm, nấu nước, rửa rau, pha trà.
Vợ là máy giặt trong nhà,
Vợ là Cát- sét, Vợ là Tivi.
Nhiều đêm vợ hát chồng suy(nghĩ)
Lời ru xưa lại vọng về trong ta,
Vợ là làn điệu dân ca,
Vợ là bà chủ, vợ là nhân viên.
Vợ là cái máy đếm tiền,
Vợ là nội lực làm nên cơ đồ.
VỢ LÀ…
(Khuyết danh)
Vợ là quả ớt chín cây
Đỏ tươi ngoài vỏ rất cay trong lòng.
Vợ là một đoá hoa hồng
Vợ là “sư tử Hà Đông” trong nhà.
Vợ là nắng gắt mưa sa
Vợ là giông tố phong ba bão bùng.
Nhiều người nhờ Vợ lên Ông
Nhiều người vì Vợ mất không cơ đồ
Vợ là cả những vần thơ
Vợ là cả những giấc mơ vơi đầy
Vợ là một chất men say
Là nước hoa ngoại làm ngây ngất lòng
Vợ là một áng mây hồng
Vợ là hoa hậu để chồng mê say.
Vợ là khối óc bàn tay
Vợ là bác sĩ tháng ngày chăm ta
Vợ là nụ Vợ là hoa
Vợ là chồi biếc Vợ là mùa xuân.
Vợ là tín dụng nhân dân
Vợ là kế toán giải ngân trong nhà
Vợ là biển rộng bao la
Vợ là hương lúa đậm đà tình quê
Vợ là gió mát trưa hè
Vợ là hơi ấm thổi về đêm đông.
Vợ là chỗ dựa cho chồng
Nhiều ông dám bảo vợ không là gì!?
Khoan khoan hãy nghĩ lại đi
Vợ quan trọng lắm không gì hơn đâu.
Việc nhà vợ có công đầu
Nấu cơm, nấu nước, rửa rau, pha trà.
Vợ là máy giặt trong nhà
Vợ là Cát-sét Vợ là Tivi.
Nhiều đêm Vợ hát Chồng nghe
Lời ru xưa lại vọng về trong ta.
Vợ là làn điệu dân ca.
Vợ là bà chủ, vợ là nhân viên
Vợ là cái máy đếm tiền
Vợ là “Nội lực” làm nên cơ đồ
Vợ là thủ quỹ thủ kho
Vợ là hạnh phúc ấm no trong nhà.
Vợ là vũ trụ bao la
Nhiều điều bí ẩn mà ta chưa tường.
Khi nào giận, lúc nào thương.
Sớm mưa, chiều nắng ai lường được đâu.
Vợ là một khúc sông sâu
Vợ như là cả một bầu trời xanh
Vợ là khúc nhạc tâm tình
Vợ là cây trúc bên đình làm duyên
Vợ là cô Tấm thảo hiền.
Vợ là cô Cám hám tiền ham chơi.
Vợ là con Phật, cháu Trời,
Rẽ mây rơi xuống làm người trần gian.
Vợ là…
Nhớ vợ
Bây giờ em trưa ngủ phải không em?
Anh nơi xa lòng cũng luôn thổn thức
Tình yêu thương tấm lòng thiết thực
Anh không muốn xa nhà, càng không muốn xa em.
ĐÊM nay anh thức, giữa vùng núi hoang sơ
Nhớ về em, nhớ quê hương dịu hiền
EM vẫn tất tả, no toan vun cuộc sống
Hai đứa cùng chia sẻ nhé nghe em
Ánh TRĂNG đêm anh càng thấy thật gần
Miền núi hoang sơ, chẳng cùng ngôn ngữ
Có lúc thấy con người ta rất lạ
Nhìn khói chiều, càng thêm nỗi nhớ nhà thêm.
Có một điều không gì sánh được hơn
Là có em, luôn ra vào trông ngóng
EM cũng đừng buồn,không phải giận anh nhé
CUỐI tháng này, anh sẽ về bên em.
Nói với em
Vợ ơi anh bảo vợ này
Đầu tuần vui bạn anh say mất rồi
Em đừng giận nhé em ơi
Cơm nước xong rồi em nhớ ngủ ngoan
Hay là lên mạng lang thang
Vào trang lãng mạn tình thơ đỡ buồn
Tiệc tan anh sẽ sớm về
Chẳng đi hát với cafe làm gì
lòng anh luôn nhớ khắc ghi
Cùng em họa nốt những gì dở dang
Trang thơ em đã sẵn sàng
Anh là nốt nhạc ru nàng ngủ ngoan
Vợ ơi
Vợ mình sống kiểu đại gia
Từ nhà ra chợ có ba bước à
Trên xe rong ruổi la cà
Cứ như xa lắm thật là buồn so
Việc làm không tính chẳng lo
Tay cầm điện thoại nằm co trên giường
Mãi rồi mất hết tình thương
Chỉ vì quá khứ mà vương tơ lòng
Bây giờ chỉ một ước mong
Vợ ơi tu chí kẻo xong duyên mình
Tình chồng nghĩa vợ chớ khinh
Để khi ngoảnh lại bóng hình đã xa
Thơ tặng vợ
Vui ngày phụ nữ Việt Nam
Bài thơ tặng vợ phải làm sao đây
Em ơi anh viết thế này
Chúc em xinh đẹp, cả ngày vui tươi
Miệng luôn rạng rỡ nụ cười
Đầm xòe lả lướt với người mình thương
Nhà cửa quần áo ngày thường
Hôm nay cứ để lại nhường cho anh
Hoa tươi đây tặng dăm cành
Hạt Xoàn em thích nay anh mua này
Vàng mười đeo đỏ cổ tay
Tóc Nâu tóc Đỏ đi ngay mà làm
Xăm Môi nâng Ngực đừng ham
Mấy thằng Mỹ viện nó làm hỏng thêm
Nhà hàng thoải mái nhé em
Mỹ phẩm thì cứ mua đem về sài
Một năm chỉ có một ngày
Em mà sung sướng anh này mới vui
Bạn bè Facebook mình ơi
Bài thơ tặng vợ thấy thời được không?
Nịnh Vợ
Ông hiền, hiền đấy không lành
Thuyền mà không lái thì thành thuyền khô (*)
Làm ra giở ngọng, giở Ngô
Nếu không tìm được mấy cô xếp sòng
Liệu ông có được làm chồng?
Ðược bao nhiêu thứ lại không mất gì!
Bắt người ta phải vu quy
Sướng nhiều cũng phải chịu đì lai rai!
Ông sinh ra được làm trai
Lại trai nước Việt, anh hai cóc mù
Ông nhìn bọn mẽo gật gù
Về nhà với vợ là “bù” là “tiêu”
Nàng chưa thi triển nửa chiêu
Bao nhiêu con khỉ, con tiều đáo gia
Ông quên thỉnh thoảng mua quà
Ðêm về lại cứ tìm đà… tiến lên?
Trai Việt ở Mẽo lênh đênh,
Job to, job nhỏ buồn tênh mặt mày
Xin ông đừng có đặt bày
Muốn như xưa, sẽ có ngày như xưa!
Ra tòa gửi cái đơn thưa
Ly hôn lương tháng chia vừa chết anh!
Bấy giờ hết lá, hết cành
Hết vàng, hết đỏ, hết xanh mút mùa
Tiền đâu ông sắm, ông mua?
Phận trên đành chịu cho vừa bụng nhau
Chạy trời chẳng khỏi nắng đâu
Thôi đành cứ cúi gục đầu mà câm
Những khi bà xã hầm hầm
Giả vờ lẩm bẩm, lầm bầm vài hôm
Việc nhà chịu khó trông nom
Enjoy ít bữa, vài hôm bà về
Làm chồng đâu phải làm thuê
Ông thì chữ nghĩa bề bề mà ngang
Ở đây ta phải mở mang
Chàng thì muôn thuở chẳng ngang bằng nàng
Nàng còn phải điểm, phải trang
Lẽ nào tóm cổ cứ mang về liền?
Ở đời thứ nhất là tiền
Có tiền tình sẽ tới liền thiết tha
Không tiền tạm hãy xê ra
Chứ không tan cửa, nát nhà ai thương!
Nói chi ngày trước đến trường
Anh đưa, anh đón không chừng còn trông
Bây giờ anh đã làm chồng
Tối ngày gặp mặt khỏi trông khỏi chờ
Bây giờ làm bộ hững hờ
Dọn cơm rửa bát hàng giờ không xong
Bây giờ ăn nói lòng vòng
Quả nhiên vì lẽ có chồng dài lưng
Ðàn bà khổ quá chừng chừng
Tết không có cặp bánh chưng biếu nàng
Sáng không có bát bún thang
Chồng mà như thế bảo nàng hay la?
Có bà lo việc trong nhà
Tha hồ ông cứ thế là ăn ngon
Lại thêm được mấy đứa con
Trăm công ngàn việc thế còn chưa tha
Bẻ hành bẻ tỏi người ta
Làm chồng như thế làm cha cho rồi…
Vểnh râu lên giữa cuộc đời
Mặc ai thay đổi, mặc thời đổi thay
Miễn là ngày lại qua ngày
Xun xoe cứ chịu tỏ bày: em hay!
Ðẹp mái tóc, đẹp bàn tay!
Chắc là tu tự kiếp này từ lâu
Gần xa xin nhắn một câu:
Liệu mà nịnh vợ mới hầu toàn thây!
Hy vọng với những bài thơ về vợ chồng hài hước, dí dỏm trên đây được nhiều người yêu thích và lưu lại để có những phút giây tuyệt vời nhất. Baivanhay.com luôn đồng hành cùng bạn, sẻ chia nhiều stt hay, những câu nói ý nghĩa nhất, mời các bạn đừng bỏ lỡ nhé.