Stt chào tháng 12 viết về những ngày mùa đông vừa chín, cái rét len lỏi trong từng ngõ ngách mà vẽ nên những bức tranh tuyệt đẹp với muôn vàn gam màu đối lập của cuộc đời. Tháng 12 yêu thương về, trong cái giá lạnh ấy có người co ro trong chiếc khăn quàng giữ chút hơi ấm để hít hà hương vị của mùa đông. Rồi lại thu mình lẩn khuất trong ngõ nhỏ trải dọc những bông cải vàng chớm nụ, hòa vào trong làn gió khẽ hát bản tình ca yêu thương dành cho năm tháng.
Chào e cô gái tháng 12 tháng của mùa đông mùa mang trong mình sự cô đơn giá rét của nỗi nhớ thầm lặng một mình trong góc tối. Tháng 12 tháng kết thúc của một năm cũng chính là nỗi lòng của e mang bao nỗi nhớ về sự yêu thương nhưng sao chẳng với tới.
Những câu nói hay tháng 12 sẽ khiến bạn chạnh lòng, nhưng cũng có những stt tháng 12 giúp bạn nhận ra mình đang vô cùng hạnh phúc. Hôm nay, bạn đọc hãy cùng chúng tôi đọc caption tháng 12 qua loạt stt chào tháng 12 mùa đông rét mướt kèm theo những hình ảnh tháng 12 lạnh giá thông qua bài viết ngay sau đây nhé.
Chào tháng 12 bằng những STT mang nhiều ý nghĩa
Tháng mười hai bình dị, nhưng cũng rất kiêu sa; rất vui, cũng rất buồn; rất hạnh phúc, nhưng cũng vô cùng đau khổ. tháng 12 yêu thương “gõ cửa” từng nhà, điều này đồng nghĩa với việc một năm nữa sắp đi qua và mùa đông chạm ngõ. Những stt chào tháng 12, tháng cuối cùng của năm cũng như đón nhận cái lạnh từ của mùa đông khiến ta tự tìm tới hơi ấm cho mình.
Tháng kết thúc năm cũng là lúc khiến con người ta bận bịu hơn, tháng cuối cùng của cố gắng, sắm sửa và lo toan. Những câu nói hay tháng 12 hay những stt chào tháng 12 dưới đây sẽ phần nào cảm nhận cái lạnh của mùa đông năm nay đã đến gần.
Chào Tháng 12 – tháng nằm giữa biên giới mong manh của thương và nhớ. Thời gian bước đến bến đợi cuối cùng của một năm chợt dừng lại nhặt chút hoài niệm gửi tới người một góc phố, nơi ai đó đã từng đi qua mà quên không mang theo.
Tháng 12 về! Là lúc để nhìn lại chính mình và nó chợt nhận ra rằng mọi kế hoạch lớn nhỏ của nó đều lấy thời gian làm mốc. Nhưng nó chẳng ngồi tính được mình đã làm được gì và có cố gắng hoàn thành những điều đó hay không? Và nó để thời gian trôi phí như vậy? Cứ quanh quẩn một chỗ và chẳng làm được gì ra hồn.
Tháng 12 – tháng của sum vầy và gắn kết. Chẳng phải những người đi xa hay trở về quê nhà, trở về với những người họ yêu thương vào tháng 12 đó sao. Nếu không có tháng 12 thì có lẽ đường về hãy còn xa lắm trong ánh mắt ngóng đợi của bao người con xa xứ!
Ừ, chào tháng 12, cô gái còn đang băn khoăn chưa biết sẽ đi đâu về đâu. Phía trước em cũng lưng chừng lắm. Lưng chừng yêu thương và hạnh phúc!
Tháng Mười Hai, tháng mới nhưng một năm cũ sắp qua, ai ai cũng tất bật, bận rộn với vô số chuyện. Liệu rằng có ai dành một chút thời gian nhìn lại đoạn đường đã đi qua để nuối tiếc, để hạnh phúc, để chờ đợi hay chăng?
Tháng 12 – tháng cuối cùng của một năm – cũng là tháng mang lại nhiều cảm xúc nhất cho con người…. Cảm giác hối hả, cập rập của một năm sắp qua xen lẫn cùng cái rạo rực, vui sướng khi sắp chào đón một năm mới làm cho ai nấy đều cảm thấy lòng mình lâng lâng khó tả.
Tháng 12 – Cái rét đầu đông hiu hiu gió lạnh, tháng cuối cùng của một năm – là tháng mang lại nhiều cảm xúc nhất cho mỗi người. Cái cảm giác hối hả, vội vàng của một năm sắp qua xen lẫn cùng cái lành lạnh, rạo rực, vui sướng khi đón chào một năm mới làm cho ai nấy đều cảm thấy lòng mình lâng lâng khó tả.
Em giống như tháng 12 vậy, chẳng bao giờ thấy buồn vì đó là tháng sau cùng cả, ngược lại còn lấy làm hãnh diện về điều đó bởi: Tháng 12 là tháng của những lễ hội, của niềm vui và cả những hạnh phúc đầy mong đợi.
Tháng 12, bước chầm chậm thôi em nhé. Vì đông chẳng còn dùng dằng, tê tái nữa. Chậm lại một chút để vỗ về trái tim bình yên, không bon chen, để tận hưởng vô vàn khoảnh khắc êm đềm nhất và để làm những điều em muốn khi một vòng quay thời gian sắp khép lại.
Tháng 12 vừa mang cho em nỗi hân hoan khó tả, một chút buồn bâng khuâng. Giống như bị một vết thương đau rát, nhưng chườm đá lạnh vào sẽ dịu đi, tháng 12 khiến em cảm nhận nỗi cô đơn của mình giống như vậy. Càng đau càng muốn chọc vào cho đau. Những nơi không chạm được bằng tay là những nơi khó xoa dịu và chữa lành nhất.
Các câu nói hay tháng 12 đầy cảm xúc
Tháng 11 qua đi cũng là chúc ta đón chào tháng 12 tới, chào tháng cuối cùng của năm cũng như đón nhận cái lạnh từ của mùa đông khiến ta tự tìm tới hơi ấm cho mình. Tháng 12 đến là lúc mọi người có thể cảm nhận được cái rét mướt và tiết trời xẩm màu ảm đạm của mùa đông.
Đây cũng là tháng của nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau, bởi vì đó tháng của một mùa giáng sinh, tháng cuối cùng trong năm và tháng của những sự bỡ ngỡ, của những vụn vặt cuối cùng trong cái tuổi đời. Dưới đây là tổng hợp những câu nói hay tháng 12 hay nhất, với nhiều cung bậc cảm xúc mà chúng tôi muốn chia sẻ để bạn đọc có thể tham khảo:
Tháng 12 gửi chút vấn vương còn sót lại vào mùa đông giá rét, cái lạnh thấu đến tận xương xuyên màn đêm ghé thăm ô cửa sổ. Bước xuống phố, gió thét gào, ngậm ngùi cuốn lá đi không thương tiếc… cây trơ trụi. Một khoảng không đen bao trùm toàn thành phố, vô định hình.
Tháng 12 ngồi nhìn gió chơi đàn, giai điệu da diết với khúc điệp lặp đi lặp lại. Những cơn gió thi thoảng lạc điệu chỉ để lại cái nhìn chăm chú, có chút bẽn lẽn nhìn người thương. Gió thương anh ngồi quán cóc giữa hương trà mịt mờ xa tắp, gió thương anh cô đơn nên khẽ đến, luồn khe tay bầu bạn. Gió thương anh, thương đôi mắt sầu của chàng thanh niên đầy nhiệt huyết tuổi trẻ. Gió thương anh. Anh thương gió. Và chúng ta cùng gắn bó trong đêm đen lạnh, sầu, cô đơn.
Tháng Mười Hai, mùa hoa cải đã bắt đầu nở, vàng ruộm một khoảng trời. Màu hoa nhẹ nhàng, êm đềm đến lạ, như màu nắng đầu ngày đổ loang xuống mái phố còn ngái ngủ.
Tháng Mười Hai, dường như kéo ngắn thời gian được trở về nhà đối với những người con xa quê mong ngày đoàn tụ. Hạnh phúc đôi khi chỉ đơn giản là nghĩ đến điều sắp xảy ra thôi cũng đủ rồi.
Tháng 12 thèm một chút nắng gió Sài Thành, thèm một chút nắng mưa bất chợt, chút men say quán nhậu, chút tình ấm áp miền trong. Tháng 12 Sài Gòn chắc vẫn nắng nhưng không đủ oi ả, chắc vẫn nắng và mang chút mát mẻ như mùa thu Hà Nội, chút se se mỗi sáng và tối lên đèn. Nắng Sài Gòn-Gió Hà Nội. Thèm!
Tháng 12 nơi những cơn gió trú ngụ, lướt nhẹ qua ô cửa kính ngồi đọc sách, rồi trượt xuống mặt đường, đuổi bắt. Em biết không, những cơn gió vờn trong đống xe cộ chật hẹp trên đường Xuân Thủy, tìm em đấy. Em biết không, những cơn gió kia cố giấu nước mắt, những giọt nước mắt đã khô nẻ mặt. Vệt cà phê làm nhòe môi, lâu nay tôi giấu cảm xúc, tìm một cô gái hay thì thầm trò chuyện, tìm một cô gái hay cùng tôi chơi trò rượt đuổi… đến bây giờ.
Tháng Mười Hai, tháng mới của một năm cũ sắp qua, ai ai cũng tất bật, bận rộn với vô số chuyện. Liệu rằng có ai dành một chút thời gian nhìn lại đoạn đường đã đi qua để nuối tiếc, để hạnh phúc, để chờ đợi hay chăng?
Tháng 12 về, cuốn nhật ký đã sắp chật chỗ để cảm xúc có thể nương mình trú ngụ; một vòng tuần hoàn sắp khép lại và có lẽ cũng đã đến lúc gấp lại trang giấy cũ, lật sang một trang mới viết tiếp những điều đang chờ đợi phía trước.
Tháng Mười Hai, đường nét mùa đông sẽ rõ nét hơn và dường như nỗi nhớ dai dẳng hơn? Kỉ niệm đôi khi vỡ òa, ướt nhòe, hờn dỗi thời gian đã làm phai mờ đi mọi thứ.
Tháng Mười Hai, chợt nhận ra lịch treo tường đang mỏng đi, vơi dần; lặng lẽ bóc từng tờ lịch cũ thấy ngày trôi đi thật nhanh và mùa cứ mải miết xa. Có lẽ lúc này tồn tại nhiều dòng cảm xúc, trong khi người này háo hức chờ đợi thì người kia loay hoay với một mớ hỗn độn quá khứ sắp khép lại.
Tháng 12 – tháng cuối cùng của một năm – cũng là tháng mang lại nhiều cảm xúc nhất cho con người…. Cảm giác hối hả, cập rập của một năm sắp qua xen lẫn cùng cái rạo rực, vui sướng khi sắp chào đón một năm mới làm cho ai nấy đều cảm thấy lòng mình lâng lâng khó tả. Họ cảm thấy mình cần được yêu thương, cần được chia sẻ và cần được cống hiến nhiều hơn nữa cho cuộc sống này.
Em ra đời vào ngày gió se lạnh của tháng 12 – tháng cuối cùng của một năm. Ba mẹ bảo em rằng vì sinh vào cuối năm nên sẽ thiệt thòi hơn các bạn cùng trang lứa, rồi em sẽ khóc tiếng khóc đầu tiên khi họ đã biết đi… Nhưng em chẳng bận tâm, có hạnh phúc nào bằng khi em đã được sinh vào một tháng tuyệt vời như thế. Em giống như tháng 12 vậy, chẳng bao giờ lấy làm buồn vì là tháng sau cùng cả, ngược lại còn lấy làm hãnh diện về điều đó bởi: Tháng 12 là tháng của những lễ hội, của niềm vui và cả những háo hức đón chờ…
Tháng 12 mang đến cho mọi người nhiều cảm xúc đan xen lẫn lộn. Chính xác người ta đang tính toán với nó từng giờ, từng ngày. Có lẽ nhiệm vụ chốt sổ của năm mang trên mình quá nặng làm ai cũng hối hả tất bật khi nó đến. Một chặng đường dài đã qua. Nhìn lại mình bao nhiêu công việc còn dang dở? Những niềm vui, trăn trở còn đọng lại. Liệu 30 ngày nữa có thể làm hết bao dự định? Trong lòng bâng khuâng bất chợt sẽ chạy đua với kẻ vô tình mang tên Thời gian ấy. Hay buông xuôi cứ để nó mải miết với gió mây?
Tháng 12 em vẫn bắt gặp những chiếc nón cời nhỏ bé trong lạnh giá, cuộc sống thường ngày vẫn tiếp diễn. Thời tiết khắc nghiệt, mùa này cánh đồng trống trải bỏ không. Vậy mà như một thói quen người ta vẫn ra đồng. Nghe đứa bạn thủ thỉ trong điện thoại cơ quan nó ai cũng mong thứ 7, chủ nhật mãi mãi để được nghỉ, được ngủ nướng tránh cái lạnh buổi sáng của mùa đông. Em im lặng, chợt cười buồn. Người dân quê em không biết đến thứ 7 chủ nhật là gì đâu nhỉ. Điều day dứt trong họ năm hết tết đến rồi còn bao khoản cần phải chi tiêu?
Ai đó nói tháng 12 cũng là tháng mang lại nhiều cảm xúc nhất cho con người. Đó không chỉ cảm giác hối hả của một năm sắp qua xen lẫn sự rạo rực của năm sắp tới. Mà còn chông chênh những xúc cảm riêng trong mỗi lòng người.
Tháng 12 lên face book ngập tràn những lời chia sẽ của những người con. Đó là cảm xúc của một tân sinh viên, mong ngóng ngày về với gia đình. Đó cũng là tâm trạng nôn nóng của những người con đi làm ăn xa để về thăm quê mẹ. Một tâm hồn rạo rực, sống lại cảm xúc Ngày Đoàn Tụ… Ai cũng trông ngóng, sắp được về ăn tết với gia đình rồi. Nên cũng phải cảm ơn tháng cuối năm này lắm “Nếu không có tháng 12 thì có lẽ đường về hãy còn xa lắm trong ánh mắt ngóng đợi của bao người con xa xứ. Tháng 12 cũng vì vậy mà trở nên có ý nghĩa hơn.” Chợt mỉm cười khe khẽ, tết năm nay em cũng sẽ được đón người thân trở về.
Chiều nay loa đài rộn ràng kêu gọi làm vệ sinh thôn xóm, cờ đỏ sao vàng bay phấp phới trên mọi nẻo đường. Bố cũng lấy Lá cờ được cất cẩn thận có hình sao vàng ấy trang trọng treo trước nhà. Tiếng bà hàng xóm góp vui phấn khởi “Chuẩn bị đón nông thôn mới đó à? Cổng vào xã mình cũng được sơn lại khang trang lắm”. Niềm vui của tháng cuối năm bắt đầu len lõi, các bạn trẻ Đội tình nguyện rạo rực chuẩn bị Tết yêu thương cho người nghèo. Tình người ấm áp tràn đầy trên những tấm thiệp, lan toả hơi ấm lấn át giá rét của tháng 12.
Cây cối vẫn tĩnh lặng dưới mưa, thu mình trong cái lạnh của tháng 12. Trên con đường xuống phố huyện xuất hiện nhiều bóng dáng người bà, người mẹ trễ vai gánh hàng rong. Mặt hàng đa dạng phong phú lắm: củ khoai, mớ rau cải, nắm chè tươi, quả khế xanh…có khi hậu hĩnh hơn là mẻ cá rô đồng bắt được sau đêm đông của cha. Tiền của người nhà quê bắt đầu từ vậy đó, tích cóp từ những điều rất nhỏ. Nhiều khi cầm xấp tiền lẽ mẹ đưa, dù được xếp phẳng phiu mà vẫn dày cộm lên làm đứa con cũng bật khóc. Ừ! Mồ hôi, nước mắt của cha mẹ nằm ở đấy cả mà.
Tháng 12, mọi người háo hức chờ đón giáng sinh ấm áp an lành. Câu chuyện của đứa cháu nhỏ đều xoay quanh ông già tuyết. Có lẽ do bộ phim hoạt hình về ông già có bộ râu trắng mặc áo đỏ ấy làm mấy đứa trẻ hào hứng đến vậy. Em cười xoà kể cho cháu nghe sự tích ngày lễ noel, cây thông, món quà đựng trong chiếc tất…Ấy mà câu hỏi hôm nay của cháu làm em lúng túng “Nếu cháu ngoan thì sẽ được gặp ông già noel phải không ạ?” Em chợt khựng lại, cũng chưa ai bảo với em ông già noel sẽ có xuất hiện ở vùng quê nghèo này không.
Không còn những buổi lang thang đi dạo ngoài đường, buổi tối tháng 12 bếp lửa của mẹ lại đắt khách hơn. Em thích ngồi ở bếp, nhìn ngọn lửa bừng sáng trong bếp. Nghe mẹ kể chuyện ngày xưa rồi bây giờ. Từ cái thời ông bà ngoại còn sống vẫn nhường nhau cái áo ấm mỗi khi đông đến. Chú mèo mướp vẫn dụi dụi dưới chân người như làm nũng, chờ cái xoa đầu quen thuộc. Nó cũng đang tìm nơi ấm áp cho đêm đông giá rét.
Tháng 12 – tháng của sum vầy và gắn kết, tháng của những hò hẹn và yêu thương
Em ra đời vào ngày gió se lạnh của tháng 12 – tháng cuối cùng của một năm. Ba mẹ bảo em rằng vì sinh vào cuối năm nên sẽ thiệt thòi hơn các bạn cùng trang lứa, rồi em sẽ khóc tiếng khóc đầu tiên khi họ đã biết đi… Nhưng em chẳng bận tâm, có hạnh phúc nào bằng khi em đã được sinh vào một tháng tuyệt vời như thế. Em giống như tháng 12 vậy, chẳng bao giờ lấy làm buồn vì là tháng sau cùng cả, ngược lại còn lấy làm hãnh diện về điều đó bởi: Tháng 12 là tháng của những lễ hội, của niềm vui và cả những háo hức đón chờ…
Tháng 12 – tháng của sum vầy và gắn kết.
***
Chẳng phải những người đi xa hay trở về quê nhà, trở về với những người họ yêu thương vào tháng 12 đó sao. Nếu không có tháng 12 thì có lẽ đường về hãy còn xa lắm trong ánh mắt ngóng đợi của bao người con xa xứ! Không có tháng 12 thì tháng 1, tháng 2, tháng 3 và cả những tháng sau nữa sẽ cũng chẳng có thể đến được.
Tháng 12 – tháng của những hò hẹn và yêu đương
***
Trong tiết trời lành lạnh của đêm Giáng sinh năm nào, anh và em bước vào giáo đường, tiếng thánh ca mang mác cả không gian. Anh khẽ đặt tay mình lên tay em, những ngón tay run run vì lạnh, em khẽ siết lấy và quay mặt đi thật nhanh. Có lẽ, tháng 12 đã gieo vào lòng mỗi con người ngoài kia, có cả anh và em một cảm xúc khao khát yêu đương đến cháy bỏng. Tháng 12 đã đem chúng ta đến gần nhau hơn và đã cầm tay anh đặt lên tay em trong buổi đầu yêu đương đầy bỡ ngỡ ấy. Không biết, tháng 12 đã se duyên cho bao nhiêu lứa đôi yêu nhau rồi anh nhỉ?
Tháng 12 – Đoản khúc thời gian
***
Khi bước đến tháng cuối cùng của một năm, người ta thường có thói quen nhìn lại và đánh giá về những điều đã trải qua, đã nhận được trong suốt 11 tháng trước. Có người sẽ thở phào một cái rõ to vì cuối cùng cũng đi được hết 11 tháng vất vả. Có người lại ngoái nhìn về với ánh mắt đầy mãn nguyện vì cuối cùng họ đã làm được một điều gì đó thật đáng tự hào. Dù vui mừng hay tiếc nuối thì tháng 12 cũng là tháng để họ được trở lại là chính mình, được cho phép mình thả lỏng, được tận hưởng để chờ đón một năm mới sắp đến với bao kế hoạch, dự định và cả những thách thức đang đợi chờ ở phía trước.
Mãn nhãn với những hình ảnh tháng 12 trong khí trời lạnh giá
Tháng mới, trang mới, điều ước mới và cả những thành công mới. Mong rằng tháng cuối năm này bạn thật sự can đảm, tràn đầy sức mạnh, tự tin, lòng kiên trì và sự yên bình bên trong tâm hồn. Chúc mỗi ngày trong tháng 12 của bạn đều tràn đầy hi vọng, tình yêu, ánh nắng và năng lượng. Cùng chiêm ngưỡng những hình ảnh đẹp nhất về tháng 12 để thấy tâm hồn thêm yêu cuộc sống hơn.
Trên đây là tổng hợp những câu nói hay tháng 12 cũng như những gợi ý về caption tháng 12 mang nhiều cảm xúc kèm theo những hình ảnh tháng 12 đẹp mà chúng tôi muốn chia sẻ để bạn đọc có thể tham khảo. Tháng 12 là tháng ngủ đông, giữa công việc hối hả ngày cuối năm vẫn cho phép ta lười một chút, thức muộn một chút, chui ra khỏi chăn ấm vẫn còn cảm giác nuối tiếc giấc ngủ ngon.
Nếu thấy những dòng stt tháng 12 của chúng tôi hay và ý nghĩa thì các bạn có thể copy về máy và đăng những status này lên mạng xã hội để mọi người cùng đọc và cảm nhận. Cảm ơn bạn đã quan tâm đến bài viết này, đừng quên đồng hành cùng Baivanhay.com để nhận thêm những thông tin hữu ích khác trong các bài viết tiếp theo của chúng tôi các bạn nhé!