Cảm xúc ngày rời xa trường Tiểu học
Bài làm
Thời gian trôi nhanh quá, thoắt cái đã hết 5 năm, em phải rời xa mái trường Tiểu học Vân Phong thân yêu của mình.
Biết bao kỉ niệm cứ ùa về trong em. Còn nhớ như in ngày đầu được mẹ dắt tới trường, lòng em vừa háo hức vừa lo sợ. Được cô giáo chủ nhiệm dẫn vào lớp cùng các bạn học những nét chữ đầu tiên, từng phép tính cộng trừ. Rồi thời gian cứ thấm thoát trôi, ngoài được học những kiến thức, em còn được học những cử chỉ đẹp, lời nói hay, nuôi dưỡng tâm hồn tuổi thơ em. Em còn nhớ những buổi tập văn nghệ để tham gia thi GIAI ĐIỆU TUỔI HỒNG, PHỤ TRÁCH SAO TÀI NĂNG, … cùng cô Nông Thị Năm và các bạn trong đội văn nghệ tập luyện, mặc dù rất mệt nhưng được sự khích lệ của cô Hiệu trưởng và các cô giáo trong toàn trường nên chúng em đã phấn đấu và đạt kết quả tốt. Nhớ những giờ ra chơi, khi tiếng trống vang lên, em cùng các bạn chạy đuổi nhau quanh sân trường, có lần vấp ngã bật cả máu đau đến phát khóc, nhưng nhờ bàn tay chăm sóc tận tình của cô Lan, cán bộ y tế mà em còn quên cả đau. Cô giáo chủ nhiệm đã nhẹ nhàng khuyên em “Lần sau ra chơi em chú ý chơi những trò vận động nhẹ nhàng hoặc đọc sách truyện thư giãn vừa vui vừa đỡ mệt lại không lo bị thương tích nhé!”
Em nhớ 5 phòng học, nơi em đã từng ngồi học, nhớ những hành lang, góc sân, chiếc ghế đá, nhà để xe, … tất cả … tất cả … chẳng muốn xa rời …
Tạm biệt nhé bảng đen phấn trắng. Tạm biệt nhé trống trường, lá cờ. Tạm biệt nhé thầy cô, các bạn … Tạm biệt nhé mái trường TIỂU HỌC VÂN PHONG mến yêu! Em biết rằng em sẽ không còn được học tập dưới mái trường xinh đẹp và tràn đầy tình yêu thương này nhưng tâm hồn và kí ức của em luôn đọng lại những kỉ niệm tuổi học trò dưới mái trường TIỂU HỌC VÂN PHONG thân yêu!