Bài viết tri ân thầy cô của học sinh lớp 9 – Bài 1
Bốn năm học trôi qua cùng bao kỷ niệm thân thương, hôm nay thấy bạn bè truyền tay nhau cuốn sổ lưu bút, con bất giác giật mình. Phút chia tay đã đến nhanh như gió thoảng, cuốn theo bao nỗi nhớ. Lòng con chợt thắt lại. Còn đâu nữa bạn bè cùng nhau 4 năm đèn sách, còn đâu nữa bóng dáng thầy cô, những người nâng bước chân đầu đời của con, chắp cánh những ước mơ của con bay xa, xa mãi. Mới ngày nào, con vào trường trong sự chào đón nhiệt tình, bao dung của thầy cô thế mà nay đã trở thành kí ức. Trong suốt 4 năm học, thầy cô đã dạy cho chúng con bao điềm hay lẽ phải, truyền cho chúng con những cảm hứng trong học tập và ý chí vươn lên trong cuộc sống. Bốn năm ấy chúng con gây ra không ít lỗi lầm, thất vọng cho thầy cô. Bây giờ nghĩ lại con thấy ân hận vô cùng. Vì con cũng như các bạn, đều muốn để lại trong lòng thầy cô những kỷ niệm đẹp nhất.
Đã qua rồi những buổi chiều con cùng các bạn vừa ngồi học, vừa đưa ánh mắt nhìn qua cửa sổ những cành hoa sữa đung đưa trong nắng, toả hương thơm dịu nhẹ. Qua rồi những tiếng giảng bài trầm, ấm của thầy, cô; những buổi ra chơi ngồi nơi gốc cây phượng già mơ mộng về tương lai phía trước ….. Có lẽ bốn năm học dưới mái trường THCS thị trấn Rạng Đông chính là những ngày tháng đẹp đẽ, trong trẻo vô tư nhất cuộc đời con và các bạn. Giờ đây đến phút chia tay, nhìn những cảnh vật bình dị thân quen hàng ngày con chợt thấy tiếc nuối vô cùng. Làm sao có thể kể hết những ân cần, công sức mà thầy, cô đã bỏ ra để dạy chúng con nên người. Thầy, cô đã làm thức tỉnh những hoài bão đang say ngủ trong con, khơi gợi trong con những suy nghĩ tích cực, lạc quan vào cuộc đời. Chúng con muốn lớn lên nhưng lại không hề muốn rời xa. Chúng con muốn lưu giữ mãi những kỷ niệm thân thương nơi này, muốn ghim chặt những lời dạy bảo của thầy cô vào trong ký ức. Con biết trước mắt con là cả một chặng đường dài với bao thử thách và chính mái trường THCS Rạng Đông, chính những con người đang say sưa cần mẫn làm việc nơi này sẽ là động lực giúp con vượt qua vấp ngã, trắc trở. Thời gian trôi đi, mọi thứ có thể thay đổi nhưng tấm lòng con dành tới thầy cô, bạn bè không bao giờ đổi thay. Dù mai này mỗi đứa một nơi, được làm quen với môi trường mới, trường, lớp mới, thầy cô mới nhưng những hình ảnh thân thuộc nơi này sẽ sống mãi trong lòng chúng con, không bao giờ phai mờ. Ngồi dưới tán cây xanh mát, nghe tiếng ve kêu da diết con nghĩ đến lời bài hát “Người thầy năm xưa”. “Hạt bụi phấn đừng vội rơi lên mái tóc thầy cô và thầy cô còn mãi nâng bước chân trẻ thơ”. Rồi đây bao lớp trẻ sẽ lớn lên trong sự dìu dắt ân cần của thầy cô, sẽ có bao nhân tài cho đất nước trưởng thành từ ngôi trường này. Chúng con sẽ mãi khắc ghi công lao của thầy cô. Những lời dạy bảo của thầy cô sẽ theo chúng con suốt cuộc đời. Tình cảm mà thầy cô dành cho chúng con cũng giống như nghề giáo, thật tươi đẹp và cao quý.
Hôm nay ngày 28 tháng 5 năm 2013, tại sân trường THCS Rạng Đông, ngày tổng kết năm học diễn ra vô cùng long trọng cùng sự háo hức, phấn khởi, tưng bừng của các em lớp 6, 7, 8 khi sắp được đón một kỳ nghỉ hè thú vị; nhưng đối với học sinh cuối cấp chúng con lại là sự ngẹn ngào, tiếc nuối và nỗi nhớ nhung. Con mong thời khắc này đừng trôi qua … Buồn lắm, buồn lắm khi phải xa thầy, xa trường, xa bạn. Con xin dành lời tri ân chân thành, sâu sắc nhất đến các thầy, các cô – những người lái đò đưa chúng con qua dòng sông tri thức; những người khai sáng ước mơ, hy vọng cho lớp lớp học trò trong đó có lớp trò chúng con hôm nay. Thay mặt cho các bạn con cũng gửi lời cảm ơn đến cha, mẹ – những người đã có công sinh thành và cùng thầy, cô dưỡng dục chúng con nên người. Chúng con mãi ghi nhớ công ơn trời biển mà thầy, cô và cha, mẹ dành cho chúng con.
Cuối cùng con xin kính chào các thầy, các cô, chúc các thầy, các cô mãi mạnh khoẻ, gia đình hạnh phúc và tiếp tục đào tạo ra nhiều nhân tài cho quê hương, đất nước. Chúc các em học sinh khối 6, 7, 8 ở lại học tập chăm chỉ, rèn luyện, phấn đấu trở thành người trò giỏi, con ngoan không phụ lòng thầy cô, cha mẹ.
Con xin chân thành cảm ơn!
Bài viết tri ân thầy cô của học sinh lớp 9 – Bài 2
Thầy, các cô kính mến!
Vậy là chỉ còn một tuần học nữa là em sẽ phải xa mái trường Trung học cơ sở Vĩnh Lộc thân yêu, rời xa các thầy cô, rời xa bạn bè rồi.Tuy nhiên trong suốt bốn năm học ròng rã, các thầy cô đã để lại cho em nhiều kỉ niệm vô cùng đáng nhớ, những công lao dạy dỗ, chăm sóc cho em, giúp đỡ em để rồi sau này em mói cảm ơn chân thành và ghi lòng tạc dạ.
Khi lần đầu tiên em bước vào mái trường này, em luôn có những điều e dè, bỡ ngỡ nhưng các thầy cô lúc nào cũng giúp đỡ tận tình cho em để em có thể quen thuộc với mái trường này hơn.Rồi trong suốt bốn năm học, các thầy cô luôn dạy dỗ cho em kiến thức, dạy dỗ cho em đạo đức để em trở thành một học sinh tốt của trường.Rồi thầy cô cho em biết bao những kỉ niệm vui buồn mà em luôn luôn ghi nhớ trong lòng, không bao giờ quên được, luôn c ảm ơn công lao của các thầy cô.
Nếu như khi ôn lại tất cả những kỉ niệm mà thầy cô giành cho em thì những kỉ niệm đáng nhớ nhất của em là với cô Hằng.Em luôn luôn nhớ cái ngày đầu tiên em gặp cô là trong một lần khi văn nghệ hôm đó nghỉ và lúc này cô cùng với các học sinh khác lao động và em cũng đã tới để lao động cùng cô.Rồi em biết cô là một cô giáo dạy toán và đã tận tình dạy dỗ chỉ bảo cho em.Khi buớc năm học thứ ba hay khi em học lớp 8, cô bắt đầu giảng dạy cho em và các bạn, em lúc nào cũng nhớ về những ngày cô dạy em, chỉ bảo cho em.Khi bước vào việc học đội tuyển, em xét thấy rằng:Mình chỉ là đứa học chăm chỉ, trí thông minh không cao nhưng với niềm khao khát học toán, em đã được cô chọn vào đội tuyển và đó mới là những chùm kỉ niệm vô cùng đáng nhớ.Khi học cô luôn nói về những câu châm ngôn của các cụ để lại, những câu nói về kinh nghiệm học toán mà em vô cùng thích, thích nhất là các câu: “Môn toán là môn đòi hỏi phải có tư duy nhanh, nói đây cây Hà Nội lay”, “Đừng có lao vào như con trâu tốt trong nhà”, “Lúc nào cũng phải hiểu thấu đáo về mặt vấn đề”, “Khi tư duy, lúc nào cũng phảI đặt ra một số câu hỏi”,…ĐôI khi, đã có những lúc em mắc nhiều sai lầm khi học toán đã làm cho em hai lần phải rơi nước mắt nhưng cô vẫn động viên, làm cho em vững vàng hơn.Cô hay nói với em rằng: “Tường tuy chăm học, chăm lắm nhưng đọ nhạy bén về toán học chưa cao, chưa hiểu thấu đáo về mặt vấn đề, chưa có bản lĩnh” để rồi sau này em có thể vững vàng và bản lĩnh hơn.Còn nhớ một lần, em đã phải đứng trước hai sự lựa chọn vô cùng khó khăn, đó là việc đI theo đội tuyển toán hay là sử, cuối cùng em đã chọn đội tuyển toán mặc dù khi học môn đấy đối với em lại vô cùng khó khăn, nhưng với niềm đam mê và sự dìu dắt, dạy dỗ của cô, em bây giờ cũng đã trở thành học sinh giỏi toán tuy ít độ thông minh và chỉ có sự chăm chỉ nhưng đã có cố gắng nhiều, quyết đoán và bản lĩnh hơn so với trước đây.Em vô cùng cảm ơn cô về tất cả những điều đó.
Nếu như có nói về văn học thì em phải nói rằng em là một đứa học văn tốt, có thể gọi là sở trường thì đối với việc viết văn lại là mộ chuyện khác.Em viết văn một cách khiêm tốn, cũng có thể gọi là kém nhưng nhờ có sự giúp đỡ của cô Hợp, em đã viết văn khá hơn.Em từng gặp cô đã lâu và đã được cô dạy dỗ, dìu dắt suốt hai năm học qua.Cô luôn dạy cách làm văn, ngoài ra dạy cả đạo lí làm người.Đó là những điều vô cùng thắm thía đối với em.Còn nhớ có một lần khi em nhận được bài viết văn của em chỉ được có 4 điểm, vừa đọc điểm cho cô xong,cô nói với em rằng: “ Bài viết của em cũn thiếu cảm xỳc, sao vậy em? Có điều gỡ cần cụ giỳp đỡ không? ”. Sau lúc đấy, tôi đã bắt đầu cố gắng học nhiều hơn nữa để cho đến bây giờ cô có nhiều lời khen ngợi đối với em và bây giờ không chỉ học về văn bản, tiếng Việt đã tốt mà cả môn viết văn, cáI môn mà đã tưng làm cho em “Bao phen điêu đứng” mà bây giờ đã khá hơn rất nhiều so với trước đó.Tất cả những điều đó, em luôn cảm ơn cô về những năm đã dạy dỗ em.
Rồi sau đó là đến cô Lan, giáo viên chủ nhiệm của lớp em, là cô giáo dạy môn lịch sử với nhiều tâm huyết.Nhờ sự dạy dỗ của cô, em cũng là một người học giỏi về lịch sử nhờ có sự chăm chỉ cao.Nhờ thế mà lần nào kiểm tra hay thi môn lịch sử, em lúc nào cũng đạt kết quả cao.Em cảm ơn cô về những điều mà cô đã giành cho em.
Rồi phải nói đến cô Thanh, cô giáo dạy môn vật lí, cô thấy em tuy học không khá môn vật lí nhưng với sự dạy dỗ của cô, em giờ học môn vật lí đã giỏi lên.Không những thế, cô còn để lại nhiều kỉ niệm vui.Lúc nào cô cũng tươi cười với chúng em, em hay xin kẹo cô,…Tất cả đáng nhớ lắm!Em cảm ơn cô về tất cả những điều đó.
Khi nói đến thầy Đức và thầy Ngọc thì em vô cùng thích thú vì hai thầy là hai người dạy về các môn nghệ thuật, đó là mĩ thuật và âm nhạc.Đối với môn âm nhạc, với năng khiếu bẩm sinh cộng với sự chỉ bảo, dạy dỗ của thầy, em đã hát hay hơn.Đối với môn mĩ thuật, em lại thấy vô cùng khó khăn, tuy cả 10 đầu ngón tay đều có hoa tay nhưng lại vẽ chẳng khá khẩm một chút nào.Tuy nhiên với sự giúp đỡ của thầy Ngọc, em đã vẽ khá hơn so với trước.Ngoài ra, hai thầy lại vô cùng vui tính.Thầy Đức hay đánh bóng bàn với các thầy và đã có lần dạy em.Còn đối với thầy Ngọc thì thầy lại có thú nuôi cây cảnh và chim cảnh.Thầy có rất nhiều bức tranh đẹp và được trưng bày một số tại các triển lãm nghệ thuật, bởi những điều như vậy, tôI đã đặt cho thầy cái iệt danh là “Đại danh hoạ”
Bây giờ thì hãy nói về môn thể dục.Em luôn thốt lên vì mình béo mà việc vận động lại khá khó khăn, vượt khả năng của mình.Nhưng nhờ có cô Hương dìu dắt, giúp đỡ mà em đã học thể dục khá hơn so với trước đây.
Sau đó là đến cô Loan, cô Hồng, cô Lan, cô Nguyệt, thầy Ngọc Anh cũng đã dìu dắt, giúp đỡ em, mang cho em nhiều kỉ niệm mà em không bao giờ có thể quên được.
Cuối cùng là thầy hiệu trưởng, thầy Phương.Tuy em và thầy chỉ gặp nhau chưa đầy một năm nhưng thầy đã cho em nhiêù kỉ niệm sâu sắc.Em còn nhớ khi thầy dạy lớp em bài về sông Bạch Đằng, thầy luôn đọc những bài thơ vô cùng hay của nhiều những nhân vật nổi tiếng trong lịch sử.Em lúc nào cũng muốn được tiếp xúc với thầy nhiều hơn, nói chuyện với thầy nhiều hơn nữa, nhưng thời gian đã không cho phép hai thầy trò gặp nhau nữa rồi.
Cuối cùng, trước khi kết thúc.Em gửi lời cảm ơn cho tất cả các thầy cô giáo vì những gì các thầy, các cô giành cho em, em vô cùng cảm ơn và vô cùng và luôn ghi nhớ tất cả những kỉ niệm mà các thầy cô mang đến cho em.Sau này, khi em bắt đầu chuẩn bị học cấp 3, xa máitrường này và thầy cô mãimãithì em sẽ không bao giờ quên các thầy cô và máitrường đã mang lại vui buồn đến cho em.Nếu có thể, em mong là sẽ gặp lại các thầy cô vào một dịp nào đó, và có thể lại là mái trường mang nhiều kỉ niệm này.
Bài viết tri ân thầy cô của học sinh lớp 9 – Bài 3
Kính thưa quý vị đại biểu, kính thưa quý thầy cô giáo. Thế là những những cánh phượng hồng đã điểm tô trên sân trường đầy nắng, những bản nhạc buồn cho ngày chia tay cũng đã được những chú ve sầu khởi xướng. Mùa hè đã đến, mùa chia tay của tuổi học trò chúng em thật sự đã đến, nhưng lần này lại mang nhiều sự luyến lưu, nuối tiếc bởi đó là năm cuối cấp. Thấm thoắt bốn năm đã trôi qua…Bốn năm kể từ ngày tiếng trống khai trường vang lên khi chúng em được bước vào lớp 6. Bốn năm, một khoảng thời gian không hẳn là dài nhưng cũng đủ để biến tất cả nơi đây thành kỉ niệm, thành yêu thương, thành nỗi nhớ… yêu thương đến nỗi dù có nhắm mắt lại, vẫn có thể hình dung từng khuôn mặt thân quen, vẫn có thể thấy từng ghế đá, hàng cây ăm ắp vui buồn, nụ cười và nước mắt.
Em chợt mỉm cười khi nhớ lại mình của bốn năm trước đây…Bốn năm trước …Em cũng là một học trò lớp 6, cũng bâng khuâng đến lạ khi thấy những cánh phượng cháy đỏ nơi góc sân và em cũng thấy lạ lẫm lắm khi những giọt nước mắt lăn dài trên má những anh chị lớp 9 buổi ra trường. Khi ấy, em nào hiểu hết nghĩa của hai tiếng “Chia tay”…Với em, “Chia tay’ chỉ đơn giản là nghỉ ngơi tạm thời vào 3 tháng hè để rồi tiếp tục quãng đời 3 năm cấp II với ngôi trường mà em đã gắn bó. Em, lúc ấy, ngơ ngác nhìn những giọt nước mắt rơi xuống để rồi giờ đây thì đã thấm thía hai tiếng “Chia tay”.
Kính thưa các thầy cô giáo!
Đã bốn năm chúng em học dưới mái trường này. Chúng em đã được truyền dạy không chỉ kiến thức mà còn cả cách sống, cách làm người. Thầy cô quan tâm đến cả những điều nhỏ bé nhất của chúng em, lúc chúng em vui, khi chúng em buồn. Thầy cô là người cho chúng em thấy ngôi trường này là mái nhà ấm áp thứ hai. Chúng em xin cảm ơn những lời dạy bảo tận tình, những rầy la nghiêm khắc của thầy cô, để những cánh chim non nớt ngày nào giờ đây đã thật vững tin bay vào tương lai. Vậy mà có lúc, lũ chúng em ngô nghê chẳng biết gì đã ương bướng, đã gan lì để thầy cô buồn lòng, cũng đã có những hờn dỗi vì bị la mắng. Để rồi giờ đây, sắp sửa chia tay ngôi trường thân yêu rồi, nhiều đứa trong chúng em đã ước: “ Ước gì thời gian quay trở lại, dù chỉ một lần thôi để được một lần nữa là học trò, là đứa con nghịch ngợm của thầy cô, để lần nữa được yêu thương, được quan tâm, ước gì thời gian hãy ngừng trôi, để có thể biến nơi đây thành mãi mãi…” Thầy cô ơi! Biết bao lần chúng em làm thầy cô buồn, chúng em vẫn chưa nói được lời xin lỗi ; bao công lao dạy dỗ của thầy cô, chúng em vẫn chưa cất nên lời cảm ơn… Rồi mai đây, mỗi học trò lớp 9 rẽ sang một ngả khác nhau, mấy ai có lúc ngoảnh mặt lại mà nhìn những bước chân mình đã đi qua, những vấp ngã được thầy cô nâng đỡ. Nhưng chúng em biết rằng, dù ở nơi đâu, có bạn bè mới, thầy cô mới thì chúng em cũng không thể quên những tháng ngày được học tập và dạy dỗ dưới mái trường PTDTBT THCS Trà Mai dấu yêu này!
Các bạn ơi! Thật hạnh phúc biết bao khi chúng ta có 4 năm cùng nhau đến lớp. Những khuôn mặt đã cùng gắn bó, cùng học, cùng chơi suốt 4 năm cấp II.. Dù việc học và thời gian cứ cuốn ta đi, thế nhưng, mỗi lúc nhìn lại, vẫn thấy ấm áp bởi những nụ cười, những lời sẻ chia cùng bạn bè. Em và tất cả những học sinh lớp 9 ngày hôm nay, sẽ luôn ghi nhớ tất cả trong tim hình ảnh ngôi trường PTDTBT THCS Trà Mai thân yêu cùng với thầy cô, bạn bè bởi đó là những hình ảnh đáng yêu nhất, những khoảnh khắc hồn nhiên nhất của tuổi học trò.
Các em ơi! Anh chị mong các em thật chăm ngoan, biết vâng lời thầy cô, cố gắng vươn lên trong học tập để khỏi phụ lòng cha mẹ, thầy cô. Hãy ngoan hơn, học giỏi hơn anh chị để làm rạng danh ngôi trường của chúng ta.
Trong những giờ phút cuối cùng trước lúc chia tay, thay mặt cho những học sinh lớp 9, em xin gửi đến các thầy cô những lời cảm ơn chân thành nhất từ tận đáy lòng. Chúng em kính chúc thầy cô cùng quí vị đại biểu luôn mạnh khoẻ, có thật nhiều niềm vui.
Nhớ đến chúng em, đến khoá học 2012 – 2016 này, xin thầy cô hãy chỉ giữ lại niềm thương, quên đi nỗi buồn để mái tóc thầy cô đừng thêm sợi bạc…Chúng em xin hứa sẽ cố gắng học thật tốt, sống thật tốt để không phụ công ơn dạy dỗ của thầy cô…
Xin hãy nhận từ chúng em lời tri ân và tạm biệt!
Bài viết tri ân thầy cô của học sinh lớp 9 – Bài 4
Kính thưa các bác đại biểu!
Kính thưa các thầy cô giáo, thưa toàn thể các bạn học sinh thân mến!
Hôm nay, trong không khí trang trọng của buổi lễ bế giảng năm học 2015 – 2016, em vinh dự được thay mặt cho các bạn học sinh lớp 9 bày tỏ cảm xúc của mình.
Khi tiếng ve bắt đầu râm ran, hoa phượng nở đỏ rực cả góc trời cũng là lúc báo hiệu mùa hè – mùa chia tay tuổi học trò lại về. Thấm thoắt 4 năm đã trôi qua, vậy mà suốt 4 năm, có những ta vô tình bỏ qua loài hoa ấy để rồi hôm nay khi nhìn lại những cánh phượng rơi đầy góc sân, ta giật mình. Ừ nhỉ, 4 năm rồi?! Đó là một khoảng thời gian không dài nhưng cũng đủ để biến tất cả nơi đây thành kỉ niệm, thành yêu thương…đến nỗi dù có nhắm mắt lại vẫn có thể hình dung từng khuôn mặt thân quen, vẫn có thể thấy từng ghế đá, nụ cười và nước mắt.
Kính thưa thầy cô, cho phép chúng em được thưa một tiếng “con”, được cảm tạ công ơn của thầy cô đã chắp cánh cho chúng con bay cao bay xa. Bốn năm qua, chúng con được truyền dạy không chỉ là kiến thức mà còn là cách sống, cách làm người. Suốt bốn năm, chúng con đã không biết bao nhiêu lần quậy phá, nghịch ngợm khiến thầy cô buồn lòng. Hôm nay, một lần nữa mong thầy cô tha thứ tất cả những lỗi lầm mà chúng con đã gây ra. Giờ đây, khi sắp phải chia tay, nhiều đứa trong chúng con đã ước: “ Ước gì thời gian quay trở lại dù chỉ một lần để lại được làm học trò, làm đứa con nghịch ngợm của thầy cô’. Thời gian trôi nhanh quá, biết đến khi nào có thể quay lại trường khi ngày mai chúng con mỗi người một hướng. Cho con được cảm ơn tất cả!
Những khuôn mặt đã cùng gắn bó, cùng học, cùng chơi suốt bốn năm qua. Có những người bạn đã thành tri kỉ, có những nụ cười thoáng qua, có những cái ôm siết chặt. Dù việc học cứ cuốn ta đi, thế nhưng mỗi lúc nhìn lại vẫn thấy ấm áp bởi những lời sẻ chia cùng bạn bè. Chúng con sẽ luôn ghi nhớ tất cả trong tim hình ảnh ngôi trường Hồng Hà thân yêu, cùng với thầy cô, bạn bè.
Một lần nữa, cho chúng con gửi lời tri ân đến các thầy cô, vì những đêm miệt mài bên trang giáo án, vì những giờ lên lớp thật hăng say. Cảm ơn các bạn đã cho tôi một khoảng trời tươi đẹp, một kỉ niệm khó quên của tuổi học trò.
Cuối cùng, em xin kín chúc các vị đại biểu mạnh khỏe, chúc các thầy cô luôn gặt hái được nhiều thành công trong sự nghiệp “trồng người” thiêng liêng, cao cả. Chúc các bạn học sinh lớp 9 hoàn thành tốt kì thi sắp tới. Mong rằng sẽ có một ngày, chúng ta lại tụ họp về đây, bên ngôi trường mang tên dòng sông yêu dấu, ôn lại kỉ niệm ngày nào.
“Dù cho tung cánh muôn phương
Ơn thầy tình bạn, nghĩa trường không quên”
Em xin chân thành cảm ơn!
Bài viết tri ân thầy cô của học sinh lớp 9 – Bài 5
Kính thưa các thầy cô!
Nếu như ba năm học trước học trước đây, cũng vào thời điểm này, nhìn hoa phượng đỏ, hoa bằng lăng tím rợp sân trường, lòng chúng con cảm thấy hân hoan vui sướng với thành quả mình đạt được trong năm học để trở về những ngày nghỉ hè thảnh thơi thì hôm nay cũng hoa phượng đỏ, cũng bằng lăng tím lại gợi trong lòng chúng con một cảm xúc rưng rưng khó diễn tả thành lời!
Hôm nay, chúng con, những học sinh của khối 9 có mặt đông đủ để tham dự Lễ bế giảng cuối cùng ở ngôi trường Đông Thái thân yêu, để chia tay tất cả thày cô kính yêu – những người đã dày công vun đắp cho tương lai của chúng con trong suốt bốn năm qua!
Trong giờ phút xúc động này, con – Nguyễn Thị Thu Hà – Học sinh lớp 9A thay mặt cho tất cả các bạn học sinh khối 9 của trường THCS Đông Thái xin được nói lời tri ân trước lúc chia xa
Kính thưa thầy cô! Chúng con xin được cảm tạ công ơn của thầy cô đã chắp cánh cho chúng con bay cao bay xa. Bốn năm qua được thầy cô tận tình dìu dắt, được uốn nắn nâng niu từ đôi tay, khối óc của thầy cô – những người lái đò thầm lặng đã đưa chúng con tới bến bờ của tri thức.
Cho chúng con cảm ơn thầy cô dạy Toán, người đã dạy chúng con tìm được nghiệm đúng trong vô vàn giá trị của cuộc đời, cho chúng con tìm đúng được đường đi trong những bài toán khó.
Cho chúng con cảm ơn những bài dạy Vật Lý, Hóa học, Sinh học của thày cô đã truyền lực hấp dẫn, những chất xúc tác, co chúng con biết sinh giới được tiến hóa chung nguồn gốc để chúng con nên người và yêu thương lẫn nhau
Cho chúng con cảm ơn thày cô đã cho chúng con biết yêu những điều bình dị nhất: từ lòng yêu người thân, bạn bè, thầy cô cho đến tình yêu quê hương đất nước; cho chúng con biết tránh xa những điều gian trá tầm thường, biết vươn lên sống đẹp ….qua những tác phẩm Văn học, những bài Giáo dục công dân.
Cảm ơn thầy cô đã cho chúng con được tự hào về những trang sử hào hùng, chói lọi của đất nước hình chữ S qua những bài học Lịch sử, Địa lý
Cảm ơn thầy cô đã dạy cho chúng con biết phác họa những nét đẹp của cuộc đời, mang lại cho chúng con những cung bậc cảm xúc qua những nốt nhạc bay bổng, những công nghệ của tương lai và những cách lập trình nên cuộc sống.
Cảm ơn thầy cô với những tiết học Thể dục đã rèn luyện cho những đôi chân, những bàn tay được rắn chắc hơn, khéo léo hơn để chúng con được phát triển toàn diện cả thể chất lẫn tinh thần.
Chúng con cảm ơn thày cô với những bài học Tiếng Anh bổ ích và thú vị để chúng con được nói ngôn ngữ chung của Thế giới, để chúng con tự tin khi hội nhập và thêm yêu tiếng mẹ đẻ của mình hơn!
Và cho chúng con xin được gửi lời cảm ơn đến các cô, các bác lao công, bảo vệ đã mang lại khung cảnh đẹp đẽ và sự yên bình cho những giờ học của chúng con!
Kính thưa thày cô!
Người ta nói “Nhất quỷ nhì ma thứ ba học trò”, chúng con không tránh khỏi việc đã làm phiền lòng các thày cô khi chúng con vẫn còn ham chơi, nghịch ngợm … Chúng con xin được thày cô thứ lỗi cho chúng con để sau này trong hành trang vào đời của chúng con có tất cả nhưng vui buồn nhưng đó sẽ là những kỷ niệm đẹp đẽ!
Vậy là chúng con cũng sắp xa ngôi trường Đông Thái thân yêu này.Ngày mai đây chúng con không được học các thày cô nữa nhưng hình ảnh của thày cô và những bài học sẽ theo chúng con suốt chặng đường đời. Chúng con sẽ trở về mang theo kết quả tốt nhất của mình để kết thành những bó hoa tươi thắm dâng lên thày cô và nhà trường. Một lần nữa cho chúng con được cảm ơn tất cả!
Các em học sinh khối 6,7,8 thân yêu! Mong các em ở lại cố gắng học tập tốt nghe lời thày cô, giữ gìn khung cảnh để ngôi trường của chúng ta đẹp mãi!
Và khối 9 ơi! Tạm biệt nhé! Vậy là chúng mình phải xa nhau thật rồi, xa thày cô xa mái trường, xa lớp học cùng chỗ ngồi thân quen, …Chúng mình sẽ giữ cho nhau những kỷ niệm đẹp đẽ của tuổi học trò. Chúng mình hãy thật cố gắng vượt qua những thử thách trước mắt để mai này lại trở về đây trong niềm vui hân hoan!
Lời cuối, chúng con kính chúc các thày cô ở lại mạnh khỏe, hạnh phúc! Chúc các em học sinh khối 6,7,8 có kỳ nghỉ hè thật vui tươi bổ ích. Chúc các bạn khối 9 thành công với sự lựa chọn của mình!
Tạm biệt và hẹn gặp lại!