Đề bài: Em hãy viết một bài văn tả con chó nhà em lớp 4.
Tả con chó lớp 4 – Bài làm 1:
Trong số những loài vật nuôi trong nhà, chó là loại động vật có ích nhất và gần gũi nhất với con người. Chính vì vậy mà nhà em cũng có nuôi một chú chó vô cùng đáng yêu. Em gọi tên nó là Cộc.
Cộc năm nay đã 2 tuổi rồi. Chú khá cao lớn. Tiếng sủa của chú nghe cũng già dặn hơn nhiều so với khi còn nhỏ. Vì lai giống chó săn nên nhiều đêm, Cộc thường hú nghe như tiếng chó sói. Mới đầu em có cảm giác hơi sợ hãi một chút. Lâu dần thành quen, em lại thấy tiếng hú của chú mới dễ thương làm sao. Bố em nói với tiếng hú ấy, bọn trộm sẽ phải sợ hãi mà tránh xa nơi em sinh sống.
Cộc có bộ lông màu nâu vàng. 4 chân của chú thon và dài. Sở dĩ em gọi con chó nhà em là Cộc là bởi vì cái đuôi của chú ngắn ngủ. Nhìn vào là thấy không tương xứng với cơ thể của chú. Đôi tai của Cộc vẫn thường vểnh lên nghe ngóng. Chúng chỉ cụp xuống khi ngủ thôi. Thế nhưng dù là cụp xuống thì đôi tai ấy vẫn vô cùng thính. Cộc có đôi mắt đen và tròn giống như hai hòn bi ve. Nhìn vào đôi mắt ấy em có thể nhận thấy được sự tinh ranh của chú.
Từ ngày có Cộc trông giữ nhà, gia đình em giống như có được một người lính canh gác ngày và đêm. Để thưởng cho sự cống hiến này, vào cuối tuần, em thường dắt Cộc dạo chơi trong công viên. Chú có vẻ thích thú và rất biết nghe lời. Càng như vậy, em lại càng yêu chú chó Cộc của mình nhiều hơn.
Bài văn tả con chó lớp 4 hay nhất
Tả con chó lớp 4 – Bài làm 2:
Em còn nhớ cách đây một năm khi đi chợ cùng mẹ, em nhìn thấy một chú chó nhỏ rất đáng yêu đang bị nhốt trong lồng. Chú cứ tròn xoe đôi mắt nhìn em như muốn nói “Người bạn nhỏ ơi, hãy mang tôi về nuôi”. Vậy là em xin mẹ mua chú chó này về. Rất may là mẹ em đã đồng ý với lời đề nghị của em.
Từ ngày có chú chó nhỏ trong nhà em thấy vui hơn hẳn. Mỗi khi đi đâu, làm gì em đều mong nhanh nhanh để được về với chú. Chú chó nhà em có bộ lông màu vàng và rất mượt. Phần bụng và chân của chú lại có lông màu trắng. Hai mắt của chú đen láy, lúc nào cũng mở to tựa như hai hòn bi ve. Hai cái tai của chú lúc nào cũng cụp xuống. Chỉ khi nghe ngóng một động tĩnh nào đó chú mới vểnh đôi tai của mình lên. Nhìn chú như vậy thôi nhưng mọi người đừng chủ quan nhé. Chỉ một động tĩnh nhỏ chú cũng có thể nghe thấy đấy.
Chú có chiếc mũi dài màu đen và đánh hơi rất giỏi. Mỗi khi có người lạ tới là chú lại sủa một tràng dài những tiếng “gâu, gâu”. Khi ấy, chú sẽ để lộ ra hai hàm răng sắc nhọn khiến người nhìn cảm thấy sợ hãi. Tuy vậy, chú chưa cắn người bao giờ. Có lần, không biết vì tức giận một điều gì đó mà chú nhào lại gần một người khách của bố. Chú chưa kịp tới gần thì đã bị bố mắng và ngăn lại. Giống như biết lỗi, mặt chú hơi cúi xuống, cái đuôi vẫy vẫy. Thỉnh thoảng chú lại ngửa mặt lên nhìn bố.
Có một người bạn nhỏ không những thông minh mà còn đầy tình cảm như vậy nên em thấy thật đáng quý biết bao. Em mong sao chú luôn luôn khỏe mạnh để sống mãi cùng gia đình em.
Nhã Đan