Tả cảnh buổi sáng trên cánh đồng lớp 5
Bài làm
“ Việt Nam đất nước ta ơi
Mênh mông biển lúa đâu trời đẹp hơn”.
( Lê Anh Xuân)
Hình ảnh những cánh đồng lúa trải dài đến tận chân trời dường như đã trở thành nét đẹp quen thuộc ở những vùng nông thôn Việt Nam. Tôi yêu biết bao những buổi sáng, khi tôi thức dậy sớm và được ngắm cảnh cánh đồng lúa của quê hương mình…
Sớm. Tôi nhẹ nhàng bước chân trên con đường làng quen thuộc. Khi ấy, cánh đồng lúa còn đang bị giăng bởi làm sương sớm. Vạn vật ở quanh cánh đồng lúc đó còn đang say giấc nồng…
Nhưng rồi, chỉ một lúc sau đó, ông mặt trời thức giấc, hé mở những tia nắng đầu tiên của ngày để ban phát xuống trần gian. Khi ấy, vạn vật cũng bừng tỉnh. Bầu trời sáng dần lên hơn chứ không còn chìm trong một màn đêm tối. Những giọt sương còn đọng trên lá lúa, trên những hạt lúa, lại được cả ánh nắng chiếu vào nên nhìn từ xa, chúng như những viên ngọc.
Lúc này đây, tôi được ngắm rõ hơn cánh đồng lúa quê mình. Những chiếc lá lúa phất phơ trong gió. Những hạt lụa căng tròn và có màu vàng như đang muốn kéo cả cây lúa. Lúc đó, nhìn cánh đồng lúa thật giống với một người con gái đang khoác trên mình chiếc váy màu vàng, có điểm thêm những chấm xanh để làm đẹp, làm duyên.
Mỗi buổi sáng, các bác nông dân lại bắt đầu ra đồng làm việc từ rất sớm. Nắng mùa hạ càng về buổi trưa lại càng gắt bởi vậy các bác phải tranh thủ ngay từ lúc sớm. Trên gương mặt hiện rõ những gió sương của cuộc đời là nụ cười luôn thường trực trên môi, là ánh nhìn đầy phúc hậu, đầy hi vọng về một mùa màng bội thu. Có thể nói cánh đồng lúa chìn ấy chính là thành quả lao động mà các bác đã đón đợi từ lâu. Bên kia cánh đồng, thấp thoáng hình ảnh của những đứa trẻ tung tăng đi bên mẹ, có lẽ là được mẹ cho đi chợ cùng chăng… Khung cảnh thật thanh bình, đó cũng là nhịp sống của người dân quê tôi…
Hình ảnh buổi sáng trên cánh đồng lúa quê tôi mới đẹp làm sao. Ngắm nhìn cánh đồng lúa tôi thấy thật khoan khái, thích thú. Mai này, khi tôi trưởng thành và ra ngoài cuộc sống, tôi sẽ mãi không thể quên những vẻ đẹp bình dị của quê hương mình vì nó đã trở thành một phần máu thịt, một phần trong trái tim tôi.