Em được tặng một con lật đật, hãy tả lại món quà đó
Gợi ý
“Mỗi bước con đi trên chặng đường mới,
Con vững vàng,
Vấp ngã – biết đứng dậy
Chẳng bao giờ đánh mất niềm tin”.
Đó là những lời nhắn nhủ mẹ gửi gắm trong con lật đật – món quà cuối cùng của mẹ dành cho tôi.
Con lật đật của tôi đã cũ. Trông người nó béo ú na ú núc như hai quả bóng đè lên nhau. Ngoài mái tóc đen tuyền, cánh tay trắng phau và khuôn mặt màu hồng nhạt thì toàn thân lật đật là một màu đỏ đậm, rất nổi bật. Phía đằng sau có một vết xước dài do bị mèo cào. Màu áo đỏ cũng không còn độ bóng như khi còn mới. Nhưng đôi mắt lật đật vẫn thế, luôn mở to, lóng lanh rất đáng yêu. Chiếc môi của nó thì bé xíu, đỏ mọng như tô son.
Lật đật rất nghịch ngợm. Nó ít khi chịu đứng yên một chỗ. Lúc nghiêng sang phải, lúc lại ngả sang trái, có khi lại đổ ập ra phía trước hoặc đằng sau. Nhưng lật đật không ăn vạ bao giờ. Ngã xuống đất là tự đứng lên ngay, miệng vẫn tươi rói nụ cười.
Lật đật quả là dũng cảm và kiên cường. Dù khó khăn, gian khổ đến đâu chú cũng biết cố gắng phấn đấu: “Vấp ngã/ Biết đứng dậy/ Chẳng bao giờ đánh mất niềm tin”.
Tôi sẽ học tập chú lật đật, nghe theo lời mẹ để trở thành một cô bé kiên cường và dũng cảm – cô bé lật đật.
Theo Dethihay.com