Tháng 8 đến rồi, tháng 8 bắt đầu với những cơn mưa tí tách, những chiếc lá bắt đầu chuyển sang màu vàng nhẹ để chào đón mùa thu tháng 8 yêu thương. Tập thơ tháng 8, viết cho tháng 8 mùa thu với những cảm xúc miên man, dịu dàng khi thu về.
Tháng 8 bắt đầu với chút xao xuyến của lòng người, những câu thơ tháng 8 viết cho em, viết cho cô gái tháng 8 yêu thương. Tháng 8 mối tình của em và anh tựa nhẹ như cơn gió bay, những câu thơ tháng 8 với những câu chuyện vu vơi khi ngắm mưa, ngắm gió, ngắm lá vàng bay.
Những bài thơ tháng 8 chớm thu vấn vương
Ngày đầu của tháng 8 viết tặng em đôi dòng thơ tháng 8. Tháng 8 mùa thu dịu nhẹ với những cơn gió thu thoang thoảng mùi hoa sữa, tháng 8 êm đềm với những cơn mưa phùn rơi nhẹ. Tháng 8 chớm thu, với chút buồn, chút mộng mơ, chút vấn vương.
CHÀO THÁNG TÁM HY VỌNG
Thơ: Thường Lê
Chào tháng tám mải du dương dìu dặt!
Buổi sương mai thật trong mắt luột là
Bao nhọc nhằn như xếp lại trôi qua
Lòng yên tĩnh mà ngân xa thổn thức
Mùa mới đến sẽ rợp vàng hoa cúc
In rạng ngời cảm xúc thực thênh thang
Khiến bâng khuâng hồn bay bổng nhịp nhàng
Rồi e ấp thả từng hàng say mượt
Để khép lại những tủi hờn còn ướt
Như quên đi cố ráng vượt gian truân
Bao ngẹn ngào cay đắng sẽ nguôi dần
Giờ ngây ngất thấy trào dâng nơi dạ
Chào buổi sáng niềm tin yêu hỉ xả
Ngắm mây vờn nghe rộn rã mênh mông
Đã sang trang thêm tô điểm sắc hồng
Và hy vọng những chờ trông như ý!
MÙA THÁNG TÁM TRONG TÔI
Thơ: Cách Trần Tư
Mùa tháng tám giọt mưa chiều lướt thướt.
Bão đang về trời xám xịt mưa tuôn.
Nhớ nhung ai thơ nhức nhối Thu buồn.
Chiều vàng úa sầu muộn lên cuồng mắt.
Mùa tháng tám có lúc mưa như cắt.
Xé lòng mình góp nhặt những vần thơ.
Buồn không tên cùng nỗi nhớ dật dờ.
Nghe da diết ngẩn ngơ cho hồn đắng.
Mùa tháng tám tâm hồn đâu phẳng lặng.
Mưa giọt sầu văng vẳng mối tình ngâu.
Hàng cây Si lá vàng úa thêm sầu.
Thu vừa đến nàng Thu nâu vừa đến.
Mùa tháng tám đèn phố cũng vừa lên.
Thắp hồn say mộng ai mãi ngọt mềm.
Mùa Thu đến chiều êm nghe lá đổ.
Môi ấm môi vòng tay ngát hương đêm.
CHỈ CÒN GIÓ HEO MAY
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Tháng tám đã về rồi đó em ơi
Gió nhẹ đưa trên bầu trời xanh thẳm
Thu đang tới cho lòng ta say đắm
Hạ đã tàn vẫn đằm thắm tương tư
Phương trời xa em có nhớ mùa thu
Gió heo may với lời ru diệu vợi
Cây sấu bên đường xưa anh đứng đợi
Tiếng lá thì thầm muốn nói cùng em
Như mùa thu em duyên dáng dịu hiền
Mắt biếc môi xinh tóc huyền buông xoã
Nụ cười ngọt ngào ôi sao thương quá
Áo em dài nhuộm tím cả hồn anh
Thu đã về bầu trời vẫn trong xanh
Không có em mây trắng thành mây xám
Gió heo may sao thấy sầu ảm đạm
Lá vàng rơi trải thảm dưới chân người
Anh về đây để tìm nhặt nụ cười
Em bỏ lại, anh khôn nguôi thương nhớ
Mùa thu xưa khi tình mình dang dở
Em xa rồi chỉ còn gió heo may.
THÁNG TÁM ƠI
Thơ: Chử Văn Hòa
Ngày tháng tám trời thu dịu mát
Hương hoa thơm ngào ngạt khắp nơi
Mây bay lãng đãng trên trời
Gió heo may thổi chơi vơi nhẹ nhàng
Bình minh trải nắng vàng rực rỡ
Mùa thu về hoa nở ngàn hoa
Cúc vàng yểu điệu thướt tha
Trong ngày thu mới sao mà dễ thương
Hoa sữa vẫn khiêm nhường là vậy
Giữa thu rồi chẳng thấy hoa đâu
Làm cho thu nhớ buồn sầu
Kéo mây đến để gọi ngâu trở về
Anh nhớ lại đam mê thuở trước
Ngày thu sang dạo bước cùng nhau
Ước thời gian có phép màu
Duyên trời se để cho cau quện trầu.
YÊU NHÉ ANH …!!
Thơ: Lê Bình An
Tháng tám về mình hẹn hò nhé anh
Lời yêu thương chòng chành ru thật khẽ
Nghe bước chân anh bên em nhè nhẹ
Hương ngọt mềm lặn lẽ bỗng lên men..
Tháng tám về lòng ai có chông chênh
Thu dùng dằng nắng hao gầy lạc bước
Chiều nghiêng đổ vuốt ve niềm day dứt
Heo may buồn đêm hoa sữa ngừng rơi..
Tháng tám về ai có nhớ mong ai
Ào ạt dâng trong cơn mưa ảo ảnh
Vị cà phê cứ lặng thầm đắng ngắt
Nghe chơi vơi ai hát lạnh hoang nguồn..
Tháng tám về nắng nhạt cứ chợt buông
Giọt mưa cứa vào nỗi buồn trắng xóa
Nhớ và quên thành hai chiều nghiệt ngã
Cứ chòng chành nghiêng ngả mãi khôn nguôi..
Tháng tám về làm thêm nhạt đôi môi
Để nhớ thương cứ làm ai hờn dỗi
Lòng vẫn mơ về đêm trăng diệu vợi
Gió thì thầm nhắn gửi đợi mùa sang..
GỬI THÁNG TÁM
Thơ: An Nhiên
Em biết gửi gì cho tháng tám đây anh?
Nắng cuối hạ hao hanh vàng sắc nắng
Chùm phượng cuối mùa lẻ loi xa vắng
Lá me buồn.. xào xạc gió.. buông lơi
Anh thấy gì… trong nhịp tháng năm trôi
Khi lòng mình mãi vẫn thương vẫn nhớ
Sao anh không về bên em tròn duyên nợ
Khi Thu sang tháng tám nắng nhạt rồi
Em hứng trong tay.. níu giữ nỗi chơi vơi
Giữ giọt nắng khuông trời chiều cuối hạ
Nhặt bình yên trong dòng đời hối hả
Gom yêu thương dệt tiếp giấc mộng đời.
CÔ GÁI THÁNG TÁM
Thơ: Bùi Phương Dung
Nắng trải nhẹ con đường quen mỗi sớm
Chớm thu về hoa lá chợt sinh sôi
Mùa khe khẽ tự tình sương lốm đốm
Mây phiêu bồng chờ gót hạ đổi ngôi
Bước chầm chậm ngang cánh đồng hoa cúc
Sắc hoa vàng hừng hực lửa yêu thương
Và chợt thấy có điều chi rạo rực
Cảnh bồng lai… chỉ có ở thiên đường
Cô gái nhỏ bước chân trần xuống phố
Gió nô đùa vờn tóc rối em bay
Dường như vui đến bên người dành chỗ
Cho mê say lén đậu xuống vai gầy
Hồn nhiên quá trong veo màu mắt biếc
Ửng môi hồng da diết kẻ tình si
Đêm tình tự rủ lòng ai có biết
Để tương tư ôm giấc mộng canh trường
Là em đó giữa ngày thu tháng tám
Gieo thương về giữa vạt nhớ mong manh
Chân lữ thứ chợt muốn dừng lãng tử
Để tim côi chẳng còn những tròng trành.
ANH CÓ VỀ GHÉP MẢNH VỠ TIM EM
Thơ: An Nhiên
Phố gọi mùa tháng tám nhớ thương ai
Mà mưa nắng ghé vai gầy trầm tự
Gạt nghĩ suy những nỗi niềm tư lự
Mắt nghiêng chao phố tình tứ môi mềm
Tháng tám dịu dàng nhung nhớ cứ nhiều thêm
Ai vụng về bên thềm mùa dõi đợi
Cõng nhớ gửi quên dìu mưa vào ngày mới
Ruổi đêm tàn chấp chới ngõ bình yên
Đâu phải vô tình mà em thức canh đêm
Thớ mi cay ru mềm đôi môi gió
Đâu phải vô tình mà duyên ta vội ngỏ
Vạt cỏ hờn còn đó phút nồng say
Mùa qua phố rồi thao thiết một vòng tay
Em ôm ấp chân tình ngày xưa lỡ
Đau một lần đến giờ tim nghẹn thở
Anh có về ghép mảnh vỡ tim em?
BƯỚC QUA THÁNG TÁM
Thơ: Toàn Tâm Hòa
Bước qua tháng Tám bâng khuâng
Có mùa Thu vướng bàn chân của mình
Có vàng mơ… ánh bình minh
Có bao hương sắc đẹp tình heo may
Có mùa hoa cúc vàng lay
Có con đường lá me bay nồng nàn
Có em qua lối dịu dàng
Có bao rạo rực ngập tràn tim anh!
Có tinh khôi… thật trong lành
Có mờ sương bảng lãng thành… ban mai
Có bàn tay nắm bàn tay
Bước qua tháng Tám với đầy yêu thương
Có nhiều ước mộng vấn vương
Có bình yên tựa thiên đường trần gian
Có muôn cảm xúc rộn ràng
Có câu thơ chợt mơ màng vừa rơi
Bước qua tháng tám… đất trời!
Với đầy rạo rực tuyệt vời lâng lâng!
VIẾT CHO EM CÔ GÁI THÁNG TÁM
Thơ: Thu Hiền
Em trở về tháng tám cùng với anh
Với khoảng trời nắng hanh vàng ngóng đợi
Mùa thu ơi! Đôi chân nào bước vội
Bông cúc vàng mời gọi lúc anh sang
Tháng tám trời thu mầu của lá vàng
Mùa thay lá những cành cây xào xạc
Ghép những mảnh đời khi niềm tin đi lạc
Khắc khoải tim này hỏi ai có trọn thương
Hạt mưa chợt rơi rơi giữa con đường
Mùa hẹn hứa ươm mầm xanh khát vọng
Xa nhau rồi mỏi mắt chờ đợi mong
Mà nhịp đời còn đó nét môi xinh
Mỗi sớm mai tia nắng vội tỏ tình
Hờn dỗi nhẹ mỗi sớm mai thức giấc
Bàn tay ai nắm chặt bờ vai trắc
Em dựa vào như thấy cả trời yêu
Tháng tám trong em cũng thật mĩ miều
Của lứa đôi mặn nồng sau cánh cửa
Hẹn hò đi em để không cần hẹn hứa
Yêu em thật nhiều cô gái của mùa thu.
Những bài thơ hay về tháng 8 mùa thu lá vàng bay
Gửi tháng 8 đôi vần thơ mùa thu tháng 8, gửi tháng 8 đôi câu chuyện vu vơi. Những vần thơ tháng 8 trong trẻo như mùa thu tháng 8, dịu ngọt, yêu thương như mối tình tháng 8 của em và anh.
Ôi Mùa Thu Tháng Tám!
Tác giả: Nguyên Thạch Ôi mùa thu tháng Tám!
Tháng Tám đời đau, hóa người thua chó!
Tháng Tám vàng thu, máu đỏ thành sông
Tháng Tám bây giờ đạn vẫn lên nòng
Sẵn sàng bắn gục những ai mong Dân Chủ.
Mùa thu ơi, bao giờ hoa đơm nụ
Đón thuyền về bến cũ Tự Do
Tháng Tám năm xưa, lỡ bước một chuyến đò!
Theo con nước lạc nguồn mà hẹn hò chờ đợi mãi.
Mùa thu xưa, những ngày lặng lẻ
Đoàn quân đi trong mưa nhưng những quả tim của những kẻ yêu nước vẫn ấm nghĩa sơn hà
Họ vẫn bước đi trong hoang vu mài ai đó đã không thấy phố, không thấy nhà
Chỉ có mưa sa trên màu cờ đỏ (*)
Mùa thu ấy, ôi thê lương ảm đạm.
Bây giờ là tháng Tám
Quê hương đang bị đọa đày bởi đám quân xưa
Toàn dân oán than, rên siết mấy cho vừa
Trước vận nước đong đưa vòng nô lệ.
Tháng Tám nghiệt ngả, bao oan khiên, bao chuyện kể
Kể từ khi bọn đồ tể hoành hành
Đâu đất nước?
Đâu biển đảo?
Đâu sông núi ngàn xanh?
Mùa thu hỡi, ngọn ngành nay đã tỏ.
Tháng Tám đời đau, hóa người thua chó!
Tháng Tám vàng thu, máu đỏ thành sông
Tháng Tám bây giờ đạn vẫn lên nòng
Sẵn sàng bắn gục những ai mong Dân Chủ.
Mùa thu ơi, bao giờ hoa đơm nụ
Đón thuyền về bến cũ Tự Do
Tháng Tám năm xưa, lỡ bước một chuyến đò!
Theo con nước lạc nguồn mà hẹn hò chờ đợi mãi.
Mùa thu tang thương vẫn còn đây, mẹ gọi đàn con mau lên đường quan tái
Gìn giữ non sông, biển ải, biên cương
Bảo vệ giống nòi, bám giữ lấy quê hương
Diệt tan lũ phản bội là con đường quyết tiến.
Tháng Tám (Viết Cho Mùa Thu Đang Đến)
Tháng Tám về rồi em có hay
Vườn hoang trút lá khoảng sân đầy
Bước chân ai vội con đường vắng
Bỏ lại khung trời thưa bóng mây
Tháng Tám về rồi trong tiếng mưa
Nghe hồn ngơ ngác buổi chiều xưa
Dòng sông ai thả con thuyền giấy
Trôi mãi về đâu trong giấc mơ
Tháng Tám về rồi em có nghe
Chim chuyền ríu rít giữa hàng me
Mảnh trăng đầu tháng treo lơ lửng
Nhuộm khoảng sân vàng, soi bóng tre.
Tháng Tám về rồi trên nhánh cây
Là mùi hoa sữa thoảng đâu đây
Cánh hoa e ấp vương tà áo
Ta đứng nhìn em một thoáng này
Tháng Tám về rồi sao vẫn xa
Trung thu mùa cũ, kỉ niệm nhòa
Sân trường vang vọng, giờ quay gót
Chỉ còn mình ta bên bóng ta
(Hoài Vũ)
Còn Nhớ Mùa Thu?
Tháng tám về rồi anh còn nhớ mùa thu?
Em gói lại vầng trăng, để trăng thôi không còn sáng nữa
Gió kéo mây về đêm đen sập cửa
Con phố hiền hòa, con phố lưa thưa.
Tháng tám về rồi mang theo những cơn mưa
Chiếc ô nhỏ không che kín gương mặt người đàn bà đang khóc
Chiếc đồng hồ trên tay nhích từng giây khó nhọc
Em biết tựa vào đâu để nỗi nhớ thôi dâng tràn?
Tháng tám đi rồi mùa thu đã qua ngang
Chú chuồn chuồn nhỏ mỏi cánh nương mình vào cành lá
Tuổi thanh xuân cũng ra đi vội vã
Em biết trốn vào đâu để giã biệt âu sầu.
Tháng tám đi rồi, anh đang ở đâu?
Có còn nhớ không lời bài thơ: Mùa thu trở lại
Ở nơi đây có một người con gái
Ngồi ôm đàn hát những giọt nắng lang thang.
(Khánh Thụy Vy)
Nỗi Nhớ Mùa Thu
Chiều tháng Tám hơi sương lãng đãng,
Trời trong xanh dệt áng thi thơ
Anh đi trong cõi xa mờ
Câu thơ se sắt ngóng chờ mắt nhau…
Buồn vẫn đến, kết màu hoa sữa
Cánh nhung mềm lần lữa tỏa hương
Hồi âm tan cõi mộng thường
Trong lòng day dứt nắng vương tím chiều
Sương đêm lạnh phủ nhiều nhung nhớ
Lời tự tình đau vỡ con tim
Mảnh trăng nghiêng ngó đi tìm
Con tim rộn ràng, chìm đắm thiết tha.
Nồng nàn lắm vòng tay khép kín
Mắt môi Người lạnh tím trời đêm
Nâng niu gió nhẹ hương mềm
Dơ tay chạm khẽ vào đêm mơ màng
Những năm tháng trái ngang dài lắm
Tình cách xa hồn tắm khói mây
Tơ giăng mắc kết tình này
Tin yêu đã gửi bến đầy người ơi!
Qua tiếng gió, gửi lời nhắn nhủ
Bao yêu thương cho đủ trời thu
Si mê chất đống mây mù
Cho đêm vò võ ngục tù màn khuya.
(Hồng Dương)
Đôi dòng stt về tháng 8 mùa thu
Đôi dòng stt về tháng 8 mùa thu, viết riêng cho cô gái tháng 8. Tháng 8 của những khởi đầu mới, với những cảm xúc mới, vì thế hãy cứ vui vẻ, xinh tươi để đón chào tháng 8 trong niềm hân hoan, hạnh phúc nhất nhé em.
– Tháng tám. Cái tiết trời giao mùa dịu dàng không đủ để cho mùa thu chín vàng trên màu của lá, trên hương của hoa sữa, trên vị ngọt ngào của gánh cốm xanh và càng không đủ để sáng bừng như một ngày mùa hạ, chỉ dám gom hương sen đượm nồng để ngan ngát một buổi chiều hồ Tây gió lộng để đêm nay thu về, tháng tám ngổn ngang…
– Ồ, tháng 8 đến rồi, mang cho em chút chùng chình nhè nhẹ, dụ em thả người ngồi bệt xuống một góc phố nhỏ để nhấn nhá hương vị ấm áp quen thuộc, lim dim nhắm mắt để nghe một ca khúc ngọt ngào được phát từ loa phường vọng lại: “Hà Nội mùa thu, mùa thu Hà Nội! Mùa hoa sữa về, thơm từng góc phố …”, mắt bỗng nhiên ươn ướt vì cảm động chẳng có lý do.
– Ước gì em có thể ôm tháng tám vào lòng, ấp ủ vỗ về để nhấm nháp cốc nước sấu mát lành, ăn thử cốm đầu mùa gói hờ trong những vạt lá sen, chui vào một góc quán nhỏ để nghe những bản nhạc không lời mà lẩm nhẩm sao Hà Nội thanh bình đến thế.
– Tháng 8 ấy là những cơn mưa rào bất chợt khiến cảm xúc trở nên mong manh, nhạy cảm, cái nắm tay siết chặt, kỉ niệm ngọt ngào của những ngày tháng đã qua cứ thế quay lại trong tâm trí tôi.
– Tháng 8 đến em nhớ anh đến da diết. Ước gì em có thể gặp lại anh dù chỉ một lần, chỉ là để nhìn thấy anh, để nghe anh nói và thấy anh sống tốt là đủ lắm rồi.
– Tháng 8 ấy thơm nồng nàn mùi hoa sữa. Tôi phong phanh chiếc áo mỏng đi
dọc các con phố vào chiều thu tháng 8, hương hoa sữa đêm đến cho tôi cảm giác bình yên, mọi nỗi buồn phiền cứ thế mà trôi đi.
– Tháng 8 ấy là nỗi buồn man mác của người con gái đi học xa nhà, nước mắt chực trào rơi xuống, cô đơn cứ bao quanh lấy tôi, chỉ muốn chạy về nhà để cảm nhận hơi ấm của gia đình, để lấp đầy khoảng trống trong lòng. Có phải mùa thu làm con người ra yếu đuối đến thế?
– Tháng 8 của những dòng thư viết vội cho nhau, chưa kịp gửi thì đã theo mưa đi mất rồi
Những vần thơ tháng 8 viết vội, những vần thơ hay về mùa thu tháng 8 trao gửi yêu thương, là những dòng cảm xúc nhạt nhòa dầm mình trong những làn gió thu, cơn mưa thu nhè nhẹ. Gửi đến tất cả những cô gái tháng 8, những ai yêu mùa thu tháng 8 đôi ba dòng thơ, dòng stt tháng 8 trọn yêu thương.