Đề bài: Suy nghĩ về tình mẫu tử thiêng liêng vĩ đại.
Bài làm
Trong cuộc đời mỗi con người, nếu như người cha dạy cho ta sự kiên cường, bản lĩnh, dũng cảm, thì mẹ là người truyền cho ta hơi ấm tình thương, những điều nhỏ nhẹ ngọt ngào làm tâm hồn ta luôn trong trẻo. Trong vòng tay của mẹ, được sống trong tình mẫu tử thiêng liêng, ta thực cảm thấy may mắn thiêng liêng biết chừng nào!
Tình mẫu tử, đó chính là tình cảm của một người mẹ dành cho con mình. Tình cảm ấy được biểu hiện qua rất nhiều hành động từ nhỏ nhặt đến lớn lao, là sự hy sinh thầm lặng. Từ khi mang thai, mẹ đã phải hy sinh rất nhiều. Hy sinh sức khỏe, hy sinh sắc đẹp, hy sinh tuổi tác và thậm trí là đặt cược cả tính mạng để mang thai con chín tháng mười ngày, để sinh con ra đời. Khi con mới chào đời, hiện lên trên đôi mắt trong veo của con chính là khuôn mặt mẹ đang khóc trong hạnh phúc. Mẹ ôm con vào lòng, vỗ về con, để con thấy rằng, thế giới này thật tốt đẹp nhường nào!
Là những đêm con quấy khóc, mẹ thức trắng đêm trông con. Con ốm sốt lại lo lắng, chườm khăn, bón nước, thao thức suốt đêm. Mặc dù khi ấy con còn chưa thể hiểu được gì, mẹ vẫn trao cho con rất nhiều tình cảm. Chỉ cần con cười vui vẻ, mẹ cũng sẽ cười.
Theo thời gian con lớn dần. Con biết lẫy, biết bò, biết nói. Câu nói đầu tiên, ngập ngừng Mẹ ơi! Mẹ lại khóc đến nghẹn ngào. Và theo từng bước con đi, mẹ vẫn luôn bên cạnh, cổ vũ động viên. Theo từng giấc ngủ của con, có lời ru của mẹ. Con cò con vạc, gió mùa thu đưa hương vào giấc ngủ con, con ngủ thật ngon lành. Theo từng hành động ngây ngô của con, có những lời nhắc nhở của mẹ. Là hành động tốt sẽ khuyến khích, khen ngợi. Nếu là hành vi sai, mẹ liền nghiêm khắc phê bình để con không tái phạm. Những ngày tháng con đến lớp, đến trường, sẽ luôn có mẹ chia sẻ, hỏi han việc học hành, giảng lại những bài con chưa hiểu. Những ngày tháng được lớn lên bên mẹ, đều trở thành những kỉ niệm vô giá không gì có thể đánh đổi được.
Tình mẫu tử, có lẽ là bản năng của người phụ nữ, của mỗi người làm mẹ. Sẵn sàng trao cho con bất cứ điều gì mình có, sẵn sàng che chở con hết cuộc đời. Tình mẹ, vĩ đại bao la biết bao. Đến ngay cả thượng đế cũng không thể thấu hiểu, trái tim người mẹ được làm từ vật liệu gì. Trái tim ấy, vô cùng nhão mềm, nhưng chỉ cần nghĩ đến con liền có thể cứng rắn như sắt đá. Người mẹ có thể vô cùng nhỏ bé, nhưng khi che chở cho con lại trở nên to lớn đến lạ kì. Mẹ dù không thể sống mãi, nhưng dù không còn hơi thở, linh hồn vẫn luôn dõi theo từng bước con đi. Mẹ nhỏ bé mà vĩ đại như thế đấy!
Và để đáp lại tình cảm trời bể của mẹ, mỗi đứa con chúng ta đều phải biết hiếu kính, đền đáp công ơn cha mẹ. Đối với mẹ, con luôn là những hòn ngọc vô giá. Mẹ hết lòng che chở con. Mặc cho bản thân có thể vất vả, cũng không muốn con chịu khổ. Dành cho cho con tất cả những điều tốt đẹp nhất trên đời. Chỉ cần con cười vui, chỉ cần con mạnh khỏe, mẹ dù khó nhọc vẫn âm thầm chịu đựng. Chưa một lần oán trách, cũng chưa một lần kể công. Dù cho nhiều lúc đứa con thơ dại có làm mẹ buồn, mẹ vẫn luôn bao dung, vị tha, dễ dàng tha thứ. Mẹ luôn là người tốt với ta nhất, giống như câu hát:
Riêng mặt trời chỉ có một mà thôi
Và mẹ em chỉ có một trên đời
Mẹ luôn hết lòng lo lắng cho ta mà chẳng hề toan tính. Muốn tìm trên thế gian một người tốt với ta như mẹ, chỉ e chẳng thể tìm ra người thứ hai. Tựa như mặt trời, chỉ có một, rực rỡ mà tỏa sáng, mẹ tựa như mặt trời nhỏ, mặt trời ấm áp của riêng con.
Người xưa có câu ca dao:
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra
Công lao to lớn của mẹ tựa như nước đầu nguồn, không bao giờ vơi cạn. Thứ nước mát ngọt lành ngày ngày nuôi lớn con, tưới mát tâm hồn con để con có thể lớn khôn mạnh khỏe. Có biết bao tác phẩm văn học viết về mẹ như Trong lòng mẹ – Nguyên Hồng, Hãy chăm sóc mẹ của nhà văn Hàn Quốc Kyung-sook Shin, Mẹ ơi con sẽ về… Tất cả đều là những món quà xuất phát từ sự biết ơn của những người con dành cho mẹ mình, mong muốn xoa dịu những mất mát hy sinh mà mẹ đã phải chịu.
Thế nhưng, tiếc thay, trong thế giới xô bồ hiện nay, có những người trẻ quá mải mê theo đuổi sự nghiệp mà không quan tâm đến bố mẹ mình. Họ nghĩ rằng chỉ cần đi làm, kiếm tiền phụng dưỡng ba mẹ thế là đủ. Không! Chưa bao giờ là đủ cả! Hãy sống chậm lại! Hãy yêu thương mẹ nhiều hơn khi còn có thể. Bởi ngoài kia còn có rất nhiều người kém may mắn, còn không được sống cùng mẹ, mồ côi mẹ từ lúc lọt lòng. Hãy quan tâm mẹ bằng hành động, không phải bằng vật chất. Một bữa ăn đầy đủ người trong gia đình, một cuộc gọi khi con đang ở xa. Hãy hiếu thảo, yêu thương mẹ bằng cả trái tim, bằng cả tấm lòng giống như mẹ từng dành cho ta.
Suy nghĩ về tình mẫu tử
Vì sao ư? Bởi tình mẫu tử thiêng liêng lắm! Không có nó, bạn sẽ lớn lên không bao giờ được hoàn hảo. Tình mẫu tử bồi đắp nên tâm hồn bạn, để bạn có thể tự tin vượt qua sóng gió, vượt qua khó khăn của cuộc đời.
Vì bạn biết, chỉ cần đi thôi, ở phía sau, mẹ luôn dõi theo, mỉm cười…
Ánh Nguyên