Home / Văn mẫu THCS / Văn mẫu lớp 9 / Viết bài tập làm văn số 2 lớp 9 đề 1: Tưởng tượng hai mươi năm sau, vào một ngày hè, em về thăm lại trường cũ

Viết bài tập làm văn số 2 lớp 9 đề 1: Tưởng tượng hai mươi năm sau, vào một ngày hè, em về thăm lại trường cũ

Viết bài tập làm văn số 2 lớp 9 đề 1: Tưởng tượng hai mươi năm sau, vào một ngày hè, em về thăm lại trường cũ

Hướng dẫn

Hà Nội, ngày 30 tháng 5 năm 2037

Ngọc Anh thân mến!

Thời gian trôi nhanh thật, mới đó mà đã hai năm kể từ lần cuối tớ với Ngọc Anh gặp nhau ở New York nhỉ. Cậu có khỏe không? Tuần trước đọc báo, tớ thấy cậu được nhận giải Oscar cho đạo diễn xuất sắc nhất, tớ rất mừng cho cậu. Vậy là ước mơ hai mươi năm trước giờ cũng đã thành hiện thực rồi nhỉ. Gia đình tớ mới từ Pháp về Việt Nam được một tuần, tớ đã đăng kí cho Cún nhà tớ tham gia một trại hè ở Việt Nam. Điều thú vị là, trại hè này được tổ chức ở ngay Trường THCS Nhật Tân – ngôi trường cấp hai ngày nào chúng mình từng học đấy Ngọc Anh ạ.

Đúng là “quê hương mỗi người chỉ một”, đối với những người sống xa Hà Nội nhiều năm như chúng mình thì có lẽ hai tiếng “quê hương” càng thiêng liêng và tha thiết hơn bao giờ hết. Thật khó để diễn tả với Ngọc Anh cảm giác trở vê’ quê nhà sau hai mươi năm xa cách. Kể từ khi chúng mình nhận được học bổng ra nước ngoài du học, cậu đi Mĩ, tớ ở Pháp, cuộc sống mỗi ngày đểu bận rộn khiến tớ nhớ vô cùng những ngày tháng học trò mơ mộng và vô lo vô nghĩ. Được thăm lại Việt Nam là điều tớ hằng mong ước bấy lâu nay, cuối cùng thì mong ước ấy cũng đã thành sự thực. Vừa đặt chân xuống sần bay, tớ vừa vui mừng vừa hổi hộp, vừa quen lại vừa lạ. Bé Cún nhà tớ rất háo hức khi được vê’ Việt Nam bởi con bé luôn yêu thích tiếng Việt và muốn tham gia vào trại hè trải nghiệm ở Việt Nam.

Ngày khai mạc trại hè của Cún, tớ dẫn con đi trên con đường ngày xưa chúng ta vẫn đi học mỗi ngày. Tớ kể cho con bé nghe về thời học sinh, về trường cấp hai cũ của chúng mình một cách say sưa hệt như những cuộc trò chuyện không đẩu không cuối của chúng ta sau mỗi giờ tan lớp. Nhìn thấy sự háo hức của con, tớ thấy mình như trẻ lại và cũng hổi hộp chẳng khác nào ngày đẩu đến trường vậy. Bầu trời trong xanh, những tia nắng len lỏi qua kẽ lá. Vẫn là con đường đó, nhưng giờ đã khác xưa nhiều lắm, hai hàng dã hương bên đường giờ thành cổ thụ, vui vẻ xòe những tán lá to phủ mát đường đi. Cổng Trường THCS Nhật Tân thân thuộc ngày nào không còn là cánh cổng sắt màu xanh cũ kĩ nữa, thay vào đó là cổng điện tử vô cùng hiện đại. Không gian nhỏ xinh của ngôi trường trong kí ức đã thay đổi, trở nên rộng rãi và bắt mắt với thảm cỏ xanh, các khu nhà hiện đại và hệ thống thang máy độc đáo. Trường mình giờ đầy không kém bất cứ ngôi trường nào ở Pháp hay ở Mĩ. Cún nhà tớ đi bên cạnh cũng phải reo lên “Oa, trường mẹ đẹp quá! Còn có thật nhiều cây xanh!”.

Ngọc Anh còn nhớ cây xà cừ nhỏ xíu mà lớp mình cùng nhau trồng hồi cuối năm lớp 8 chứ? Tớ thích thú lắm khi nhìn thấy biển đê’ tên lớp mình và năm chúng mình trồng cây bạn ạ! Mặc dù ở đây có thang máy hiện đại nhưng mẹ con tớ vẫn chọn đi bộ, bởi cầu thang bộ được thiết kế như chiếc đàn piano khổng lổ với những bậc thang là các phím đàn đen trắng, cầu thang bộ tự động mở ra khi có người bước tới và đóng vào gọn gàng sau khi sử dụng xong. Tớ vừa dắt Cún đi vừa giới thiệu về lớp học của chúng mình ngày xưa, con bé cứ luôn miệng hỏi: “Có phải kia là chỗ cô Ngọc Anh bị ngã không hả mẹ?”, “Thế ngày xưa làm sao mà chú Tuấn lại bị phạt ra đứng hành lang ạ?”, “Sao cô Hiền lại làm vỡ cửa kính lớp học hả mẹ?”… Lớp 9B chúng mình ngày ấy nghịch nhất khối nhưng vui và tình cảm thật Ngọc Anh nhỉ. Tấm bảng đen xưa giờ được thay thế bằng một màn hình thông minh tiện ích lắm! Thú vị là cạnh phòng Hiệu trưởng có một căn phòng để lưu giữ truyển thống của nhà trường và kỉ niệm của từng khóa học sinh. Cuốn kỉ yếu khóa 2013 – 2017 của chúng mình vẫn nằm ở đây, những khuôn mặt thân quen hiện lên trong từng trang kỉ yếu với những lời nhắn gửi thân thương vẫn vẹn nguyên trong tâm trí tớ. Phía, trên bức tường có gắn một màn hình cảm ứng rất lớn có thể điều khiển bằng giọng nói, tớ chỉ cần nói “khóa 2013 – 2017” thì trên màn hình đã hiện lên nhiều đoạn video vê’ khóa học ngày xửa ngày xưa của chúng mình. Những thước phim giản dị đưa tớ trở lại với tuổi thơ hai mươi năm vê’ trước, có đoạn lớp mình đang cùng nhau tổng vệ sinh phòng học, cũng có đoạn cả lớp đang diễn vở kịch mà hồi ấy Ngọc Anh làm đạo diễn kiêm biên kịch,… Bao kỉ niệm đẹp chúng ta đã có, nghĩ lại tớ thấy mình thật hạnh phúc.

Xem thêm:  [Văn 7] Kể lại câu chuyện Đêm nay bác không ngủ

Đang chỉ cho Cún xem khuôn mặt của Ngọc Anh, Hiền và Tuấn, tớ bỗng giật mình bởi tiếng gọi: “Lan, Lan lớp 9B phải không con?”. Món quà bất ngờ khi trở về trường xưa chính là đây Ngọc Anh ạ, tớ đã gặp lại cô Mai, cô giáo chủ nhiệm của chúng mình đấy! Cô trò gặp nhau xúc động mà cũng thú vị lắm! Cô đã ngoài năm mươi tuổi nhưng trông vẫn trẻ trung và yêu đời lắm. Giờ cô đã là Hiệu trưởng rồi đấy! Nhưng vui nhất là cô đã nhận ra tớ và còn nhớ rất nhiều câu chuyện “nổi tiếng” của lớp mình. À, cô gửi lời chúc mừng Ngọc Ạnh vì đã có nhiều thành công trong sự nghiệp đạo diễn đấy! Cô còn khen Cún nhà tớ xinh đẹp giống hệt mẹ ngày xưa, cô bảo: “nhìn Cún cứ như nhìn thấy Lan của 20 năm về trước vậy”.

Cô Mai dẫn tớ ra phía sân sau của trường, Ngọc Anh có nhớ cái khoảng đất trống ngày xưa bọn mình hay kéo nhau ra đó chơi trốn tìm, nhảy dây sau giờ học không? Bây giờ khoảng đất đó đã trở thành sần bóng rộng lớn được trải cỏ xanh mướt, đây chính là nơi chuẩn bị tổ chức trại hè mà Cún nhà mình sẽ tham gia. Bên cạnh sân bóng, cô dẫn mình ra xem khu vườn thân thiện phục vụ cho môn sinh học, khu vườn thật phong phú và có nhiểu loài cây quý hiếm, vẫn giọng nói hiển từ, ấm áp ngày trước, cô dặn tớ: “Cô rất vui khi thấy học trò của mình đều yêu trường, nhớ trường và quay vê’ thăm trường con ạ”.

Xem thêm:  Những câu nói hay về tình yêu tan vỡ bằng tiếng Anh ngắn gọn chất chứa nỗi buồn

Ngọc Anh à, còn một điều đặc biệt nữa tớ muốn kể cho cậu, đó là tớ đã gặp lại Hiền. Thật là bất ngờ phải không. Hiền cũng cho bé My – afon gái lớn của bạn ấy, năm nay bằng tuổi bé Cún nhà tớ đến trường để tham dự trại hè. Chúng tớ cùng ôn lại những kỉ niệm thân thương trong khi hai đứa trẻ con tung tăng chạy khắp sân trường. Buổi thăm trường nhiều cảm xúc Ngọc Anh ạ, tớ vui mừng vì được trở lại mái trường xưa nhưng cũng xao xuyến bởi không biết bao giờ tập thể lớp 9B chúng mình mới gặp lại nhau đông đủ như trước. Mình mong rằng ngày gặp lại sẽ không xa.

Cuối thư, tớ chúc Ngọc Anh cùng gia đình luôn mạnh khỏe, gặp nhiều điều tốt lành và may mắn. Ngọc Anh à, sang năm về Việt Nam một chuyến đi, hai đứa sẽ liên lạc lại với bạn bè 9B và đến thăm một số thầy cô giáo cũ được không, tớ tin là cậu sẽ hạnh phúc lắm đấy!

Theo Dethihay.com

Check Also

hoaphuong 20 310x165 - Phân tích đoạn thơ Thúy Kiều báo ân báo oán trích Truyện Kiều của Nguyễn Du

Phân tích đoạn thơ Thúy Kiều báo ân báo oán trích Truyện Kiều của Nguyễn Du

Đề bài: Phân tích đoạn thơ Thúy Kiều báo ân báo oán trích Truyện Kiều …

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *