Tả về dòng sông quê hương em
Bài làm
Có lẽ với nhiều người, kỉ niệm về quê hương là những trung tâm mua sắm sầm uất, những khu vui chơi náo nhiệt hay những khu phố rực rỡ ánh đèn. Nhưng với em, đó là dòng sông nhỏ gắn liền với tuổi thơ em.
Dòng sông Bứa quê em không biết bắt nguồn từ đâu, từ những khe nước chảy quanh những quả đồi tròn hay từ ngọn núi xanh biếc xa xôi kia. Khi đi qua thị trấn nó chảy êm ả, dịu dàng như muốn dừng chân ngắm nhìn phố núi xinh đẹp.
Buổi sáng, khi ông mặt trời còn chưa thức dậy, mặt sông lãng đãng hơi sương. Cảnh vật lúc này còn yên tĩnh chỉ có tiếng mái chèo rẽ nước, tiếng lanh canh của bác thuyền chài gỡ nốt mẻ cá cho kịp phiên chợ sớm. Đến trưa, ánh nắng chói chang chiếu xuống mặt sông, dòng nước trong xanh soi rõ từng viên đá cuội, từng búi rong và cả những mảng mây trời.
Chiều tà, bến sông đông vui nhộn nhịp. Đám trẻ mục đồng đuổi trâu xuống sông vừa tắm, vừa đùa nghịch quẫy nước tung tóe, tiếng cười đùa vang cả một khúc sông. Xa xa, bên kia bờ, bác thuyền chài thả lưới, tiếng gõ nhịp đuổi cá đều đều vọng lại. Khi chiều buông, mặt sông tím sẫm, bến sông thưa dần, chỉ còn những làn khói lam chiều bay lên từ những ngôi nhà hai bên bờ sông.
Dòng sông quê hương, nơi in dấu những kỉ niệm tuổi thơ sẽ không phai mờ trong kí ức mỗi người dân quê em.