Tả một đồ chơi dân gian em thích
Hướng dẫn
Chủ nhật tuần trước, cả gia đình em về quê thăm ông bà ngoại. Ông tặng em một chiếc diều bằng giấy. Suốt buổi chiều hôm ấy em cùng chơi thả diều cùng các anh chị hàng xóm nhà ông.
Em chạy thật nhanh lên bãi cỏ ven đê. Ở đó, có vài bạn cùng tuổi với em đang cùng chơi thả diều. Em giơ cao chiếc diều, nhảy chân sáo vì vui sướng. Có lẽ đây là món đồ chơi mà em thích nhất từ trước đến nay. Ông tài thật đấy! Chỉ bằng mấy nan tre, mấy tờ lịch ghép lại và một cuộn dây dài là em đã có ngay diều để chơi. Cánh diều cong cong, mềm như cánh bướm. Những nan tre được ông chuốt nhẵn nhịu để làm xương cho diều. Những hình ảnh núi sông đồng lúa ở tờ lịch đã tô điểm cho cánh diều của em thêm đẹp đẽ. Ông còn cắt nhỏ hai mảnh giấy bóng trắng, túm lại làm đuôi diều. Chơi thả diều thật là thú vị. Cũng phải khéo léo mới điều khiển diều lên cao được. Em chỉ cần nhìn mấy bạn về cách cầm diều, sau đó chạy vài vòng là diều đã lên rất cao. Hết tầm dây em chỉ cần đứng yên một chỗ, tha hồ ngắm nhìn cánh diều lượn quanh, thả những ước mơ cháy bóng bay lên cùng cánh diều.
Chiếc diều này là món quà quý nhất đối với em. Đến bây giờ, em đã tự biết làm diều để chơi. Nhưng em vẫn giữ mãi món quà ông tặng.