Tả cái trống trường em
Bài làm 1
Em rất yêu ngôi trường của em, ngày ngày đến trường với em đều là những ngày vui. Nơi gắn bó với em nhất trong ngôi trường là lớp học, cùng với đó là nơi để trống. Em rất thích nghe tiếng trống trường, chính vì vậy, cứ có thời gian là em lại ra chỗ để trống, ngắm nghía và chờ đợi xem bác bảo vệ đánh trống.
Chiếc trống trường em lại được đặt ở ngay trước cửa lớp em cho nên việc đi lại ra chỗ chiếc trống đối với em thuận tiện vô cùng. Ngày nào cũng vậy, đi qua đi lại cũng đều trông thấy chiếc trống nhưng chưa bao giờ em có ý nghĩ muốn làm lơ, càng ngày em càng cảm thấy có sự gần gũi với chiếc trống. Biết bao ấn tượng cùng những kỷ niệm buồn vui có với chiếc trống trường này.
Theo lời của bác bảo vệ lâu năm nhất ở trường, chiếc trống cũng như người bạn đi cùng năm tháng với bác. Cách đây gần 30 năm bác về công tác tại trường, chiếc trống đã có mặt ở đây. Trải qua biết bao nhiêu thăng trầm của thời cuộc, nhưng dấu vết của thời gian, bác đã già và chiếc trống sẽ mãi là một người bạn tin cẩn của bác.. Chiếc trống có một giá trụ để đặt chiếc trống lên, trống có vỏ hình trụ, có lớp da phủ trên bề mặt. Hai đầu mặt trống được sơn màu đỏ thắm. Mặt trống được làm bằng da trâu, dày và nhẵn. Giữa ngang lưng còn có thắt đai bằng dây mây chắc chắn.Cây dùi dài cỡ bốn tấc, hình tròn, bằng gỗ lim. Tiếng trống trường rất vang và chắc, em nghe tiếng trống mà cảm thấy thân thương vô cùng. Thời gian đối với chiếc trống luôn chuẩn chỉ, cứ vào giờ học, giờ ra chơi và tan học và tiếng trống lại vang lên
Em rất yêu quý chiếc trống trường em, nó là người bạn gắn liền với em trong quãng đời tuổi thơ được sống vô tư, thời cắp sách tới trường của em và những người bạn. Thân thương lắm một trong những ký ức của tuổi học trò.
Bài làm 2
“Cái trống trường em
Mùa hè cũng nghỉ
Suốt ba tháng liền
Trống nằm ngẫm nghĩ
Buồn không hả trống
Trong những ngày hè
Bọn mình đi vắng
Chỉ còn tiếng ve?
Cái trống lặng im
Nghiêng đầu trên giá
Chắc thấy chúng em
Nó mừng vui quá!
Kìa trống đang gọi
Tùng! Tùng! Tùng! Tùng…
Vào năm học mới
Rộn vang tưng bừng”
Là học sinh chẳng ai có thể xa lạ với chiếc trống trường. Em cũng vậy, em yêu quý chiếc trống trường em rất nhiều, người bạn của tuổi học trò, của một thời niên thiếu đáng thương, đáng quý. Cứ mỗi lần đọc bài thơ này là em lại cảm thấy trong lòng có những cảm xúc dạt dào, xốn xang đến lạ. Vừa thấy vui vừa thấy thân thương, gần gũi.
Chiếc trống trường được biết đến là biểu tượng, là hình ảnh của trường học. Không chỉ là một đồ vật hữu dụng trong việc báo hiệu thời gian trong môi trường học đường, nó còn là người bạn gắn bó biết bao kỷ niệm đối với nhiều thế hệ học sinh.
Chiếc trống trường em có tuổi đời cũng rất lâu năm. Theo lời bác bảo vệ có tuổi nghề lớn nhất trong trường, bác nói từ cách đây 30 năm trước, khi bác mới về trường nhận công tác, bác đã thấy chiếc trống có mặt ở ngôi trường, là biểu tượng của ngôi trường này rồi. Và cũng chỉ riêng sự cảm nhận của bác, bác cũng không rõ tình cảm của mình với chiếc trống có từ bao giờ, chỉ biết rằng đối với bác, chiếc trống là một người bạn đặc biệt vô cùng, là người bạn đi cùng năm tháng với bác.
Chiếc trống có chiều cao gần bằng một cậu học sinh lớp ba, lớp 4. Có giá trụ làm bằng gỗ lim bao bọc chiếc trống, rất chắc chắn. Bao quanh mặt trống là những thanh gỗ dẹt, mỏng được sơn viền đỏ vàng, đóng đinh tre gắn vào thân trống. Thân trống hình bầu dọc, phình to ở giữa, dẹt về phía cuối hai bên. Mỗi ngày đến trường đối với em là một ngày vui, chiếc trống là đồ vật hữu dụng cho việc báo thời gian. Chúng em cũng rất hay tò mò, đứng, trực chờ mỗi khi gần vào tiết học, xem bác bảo vệ đánh xong mấy hồi trống mới nhanh chóng chạy vào lớp.
Chiếc trống là một người bạn thực sự rất đáng tin cẩn của em. Dù tương lai có ra sao nhưng em sẽ mãi trân trọng những kỷ niệm của tuổi học trò, với chiếc trống thân thương.
Minh